Quyến Rũ Ông Xã

Chương 9: Lần Đầu Tiên (H)

Chi Phấn Hồ Lô

04/10/2024

Editor: L’espoir

*

Nam Thiên Viễn dùng răng cắn mở cúc áo của Chu Nhược Hành, từng cúc từng cúc một, thịt vú mềm mại ngay lập tức bại lộ không khí, đầu vú bị kích thích, dựng đứng trước mắt anh một cách đáng xấu hổ.

Cổ họng anh lăn lộn lên xuống, lột đồ ngủ của cô ra, nâng một bên vú của cô lên, ngậm vào liếm mút.

“A... Ông, ông đang làm gì vậy?”

Trời đất quỷ thần ơi, một nơi bí ẩn như vậy, ngay cả chính bản thân cô cũng rất ít khi chạm vào, lại bị người đàn ông thân mật ngậm vào trong miệng, chơi đùa giữa môi răng. Chu Nhược Hành ôm lấy hai tay, giãy giụa. Nhưng mà cơ thể này đã sớm quen với tất cả sự vuốt ve của Nam Thiên Viễn.

Ngón tay của anh nhảy múa trên làn da mịn màng, giống như lông vũ lướt qua trái tim của cô, khiến cô run rẩy.

Giữa hai chân ẩm ướt, trái tim đập thình thịch, hai má nóng rực, hết thảy đều xa lạ nhưng lại nóng rực. Bể dục nhấc lên sóng gió, làn sóng cảm xúc chôn vùi cô. Tâm tư nông cạn của Chu Nhược Hành cũng phập phồng theo đó, bị lôi kéo, khiêu khích bởi những ham muốn không rõ. Lẽ ra phải từ chối, nhưng cô lại rơi vào tay giặc.

Nam Thiên Viễn mân mê thứ ướt át, giơ lên trước mặt hai người, nụ cười rơi vào trong mắt cô: “Nhu Nhu cũng muốn mà.”

Đây là không đúng, không nên như vậy, Chu Nhược Hành cố ý kìm nén ham muốn xác thịt, cong đầu gối lên đâm vào hông anh, kéo dài khoảng cách hai người: “Không được.”

Mặt mày khẽ nhíu, một tia nghi hoặc lướt qua trong lòng Nam Thiên Viễn. Lời nói của Thành Đạc vang lên bên tai, chị dâu hôm nay quái dị. Anh biết Nhu Nhu của anh ngây ngô, luôn khiếp đảm trong chuyện tình cảm, nhưng cô không bao giờ từ chối, yên tâm giao cô cho anh, cùng anh trầm luân.

“Hửm?”

“Tui… Tui thấy mệt, muốn ngủ.”

“Em cứ ngủ đi, để anh.” Động tác của Nam Thiên Viễn vẫn không ngừng lại, cởi quần lót của cô ra, cuối người xuống dưới hông, dán sát bụng dưới bóng loáng, liếm từ rốn xuống dưới, dọc theo đường đi để lại một vệt ướt át bóng loáng.



Anh hoàn toàn không chạm vào khu vực trọng điểm, cô lại phát hiện phần thịt non mềm bên trong đang co rút nhảy lên, nôn nóng chờ anh chạm vào. Hận không thể chủ động yêu cầu anh giúp cô liếm láp bên dưới, đừng đảo quanh ở bụng dưới nữa.

Chu Nhược Hành xấu hổ đến mức muốn cắn lưỡi ngay tại chỗ, cơ thể này cũng quá không có lập trường gì cả, chỉ cần Nam Thiên Viễn khiêu khích vài cái nó đã ướt đẫm chờ đợi được hái.

Chưa từng ăn thịt lợn không có nghĩa là chưa thấy heo chạy, cô biết, nhất định là do cô đọc truyện khiêu dâm nhiều quá nên ông trời đến trừng phạt cô.

Anh nuốt vào dịch xuân do miệng huyệt tiết ra, ngón tay thò vào trong động, moi móc ra càng nhiều, phần thịt non ngậm chặt kẻ xâm nhập, tham lam lưu luyến hút lấy. Anh khàn giọng: “Thư giãn nào.”

Có thể câm miệng đi được không, Chu Nhược Hành chịu không nổi giọng nói trầm thấp của anh, một giọng nói nghiêm túc như vậy lại hấp dẫn cô ăn vụng trái cấm. Thịt huyệt càng co lại càng chặt, ngón tay cố sức uốn lượn ấn vào điểm nhạy cảm, anh ấn vào vách huyệt thô ráp, cô đột nhiên cất cao giọng nói, phun ra dịch yêu.

Ẩm ướt đến mức miệng huyệt trơn trượt, ngón tay cũng ra vào mà không gặp trở ngại. Anh lại thêm vào một ngón tay nữa, đâm vào rút ra nhanh chóng, Chu Nhược Hành bối rối lắc lắc đầu.

Dòng nước ngầm chảy khắp tứ chi xương cốt, muốn trút ra nhưng không có lối thoát. Cô không diễn tả được yêu cầu của mình, mình muốn gì, nhưng lại không thể nói ra mình muốn gì. Cảm giác ngứa ngáy tê dại từ sâu trong bụng truyền đến, hành lang mấp máy nuốt ngón tay vào.

Giọng nói của cô nhuốm một chút nứt nở: “Đừng, không muốn.”

Cô bé miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo, mỗi lần nói không muốn, thì chính là muốn điên lên đi được. Ánh mắt Nam Thiên Viễn tối sầm lại, ưỡn thẳng lưng, một lần nữa áp cô vào trong ngực, dùng sức đẩy tới, nhấn chìm vào trong cơ thể cô.

Khi phần đầu tròn bóng loáng trượt vào trong khe huyệt, cô thật sự cực kỳ sợ hãi. Tuy rằng Nam Thiên Viễn cực kỳ săn sóc, nhưng cô vẫn lùi bước từ chối. Nhưng mà vị trí cơ thể như vậy không cho phép cô lui về phía sau, hai đùi thuận theo tự nhiên ôm lấy ra sau lưng anh, bắt chéo.

Khi Huyền Phi Nhiên dùng chất giọng dạt dào cảm xúc miêu tả lại cảm giác trải nghiệm những thứ 18+ ấy, cô chỉ thấy tò mò. Chu Nhược Hành giống như một con mèo con lén lút, do dự nhưng không che giấu được lòng nghi hoặc, cô hỏi, có đau không? Huyền Phỉ Nhiên nói, chỉ có lần đầu tiên là đau thôi, tiếp theo, phải xem kỹ thuật của bên trai như thế nào.

Kỹ thuật? Chu Nhược Hành trợn tròn mắt.

À há, có một số chàng trai sẽ khiến bà hứng tình rất nhanh, nên sẽ không đau, một số lại hơi lỗ mãng quá mức.

Lúc ấy cô nghe chẳng hiểu gì cả, vào giờ phút này, bỗng nhiên trở nên rõ ràng thấu hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quyến Rũ Ông Xã

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook