Chương 1112: Làm sao bây giờ?
Thường Dụ
10/05/2017
Buổi tối.
Nhà chị Trương.
Dưới giường trong phòng khách trên lầu.
Nghe giọng điệu của Trương Long Quyên rốt cục có thay đổi, Địch Thuận cũng không có nhiều giấu diếm, đem nội dung nhiệm vụ nói cho cô ấy : Ngài là đồng chí cũ của quốc an chúng tôi, trên tư cách còn lớn hơn tôi, được rồi, cho dù ngài không thừa nhận, nhưng mà chuyện ngài viện trợ tài chính cho quốc an chúng tôi cũng có ghi chép, đối với ngài chúng tôi cũng không có gì để giấu diếm, chuyện tình là như thế nào, chúng tôi có một nhà khoa học tên là Chung Lệ Trân, nghiên cứu ra một kỹ thuật hạng nhất, cụ thể là cái gì chúng tôi cũng không rõ ràng, dù sao cấp trên cũng vô cùng coi trọng, cô ấy hiện tại đang bị nước M khống chế, muốn trở về đền đáp tổ quốc nhưng không được, vì vậy cấp trên ra nhiệm vụ cấp một cho chúng tôi bằng bất cứ giá nào cũng phải đem Chung Lệ Trân đồng chí an toàn trở về nước
Trương Long Quyên nhìn một cái hắn, Viện nghiên cứu gì.
Địch Thuận chỉ chỉ sườn tây, Cũng là chỗ đó.
Cái kia? Trương Long Quyên ánh mắt lạnh lẽo, Tôi nói hèn chi gần đây chỗ đó sao phòng bị nghiêm mật như thế! Thì ra còn có loại sự tình này! Hèn chi!
Địch Thuận nhìn cô ấy nói: Đây là đại sự liên quan đến quốc gia, cho nên. . .
Trương Long Quyên ngắt lời nói: Tiểu Lữ và các đồng chí khác vì sao hi sinh?
Địch Thuận chần chờ một chút, sắc mặt đen lại nói: Lão Lữ là muốn lẻn vào viện nghiên cứu tra xét tình huống thì bị phát hiện hi sinh, vài người khác, bị liên quan bắt đi, cũng có bị quân đội tìm hiểu nguồn gốc tìm được nơi ở đánh gục, lúc đầu công tác trong cục khai triển tại Phất Châu đã. . . Hiện tại càng trắc trở, Trương đồng chí, Trương tổng, tôi biết ngài là nhân sĩ ái quốc, một lòng nghĩ về tổ quốc, lần này chúng tôi cũng là không có cách nào. Cho nên mới tìm ngài, muốn mời ngài trợ giúp chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ lần này, bằng không chỉ dựa vào lực lượng của chúng tôi, khẳng định là không cách nào đem Chung Lệ Trân đồng chí cứu ra, không nói cứu người, chúng tôi hiện tại ngay cả cô ấy có ở viện nghiên cứu hay không đều không rõ ràng.
Các người cũng quá coi trọng Trương Long Quyên tôi rồi?
Lực ảnh hưởng và mạng lưới quan hệ của ngài tại địa phương, đều không phải thứ chúng ta có thể so sánh. Nếu không bất đắc dĩ, tôi cũng sẽ không trực tiếp đến tìm ngài.
Trương Long Quyên rất nhanh lại rút ra một điếu thuốc, bắt chéo chân nói: Các người muốn tôi hỗ trợ thế nào. Trước nói một câu, có một số việc tôi cũng không muốn xen vào.
Địch Thuận lập tức nói: Xin ngài cung cấp chúng tôi một ít tài chính, giúp chúng tôi đi qua quan hệ tìm hiểu tình huống cụ thể trong viện nghiên cứu. Tốt nhất có thể tìm được vị trí cụ thể của Chung Lệ Trân đồng chí.
Trương Long Quyên lập tức lắc đầu, Tài chính không có vấn đề, cái phía sau không được, tôi không phải không hỗ trợ, là tôi cũng không có loại quan hệ này, hơn nữa tôi là người của nước cộng hoà, nếu như tôi đứng ra đi hỏi thăm tin tức, khó tránh khỏi sẽ làm người khác hiểu lầm, tôi còn nuôi sống mấy ngàn công nhân, lỡ như chính phủ đứng ra chèn ép công ty của tôi. Hoặc là thẳng thắn bắt tôi, tôi đi chổ nào nói lí lẽ? Yêu cầu này quá lắm? Tôi cho dù sai tôi cũng phải chịu trách nhiệm với bản thân, cũng chịu trách nhiệm với công nhân, với gia tộc của tôi, các người mời cao minh khác đi.
Địch Thuận hơi trầm ngâm.Tốt lắm, chúng tôi chỉ cần viện trợ tài chính.
Cái này có thể, muốn bao nhiêu? Trương Long Quyên thống khoái nói.
Cụ thể còn không rõ ràng lắm, phải chờ kế hoạch định được phương án mới biết được, ừm, hơn nữa tôi muốn xin ngài hỗ trợ mang chúng tôi đi viện nghiên cứu một lần. Không phải đi vào, chỉ cần bên ngoài là được.
Các người không đi qua sao?
Tôi đối với bên này không quen, mấy người đồng chí quen thuộc cũng đều hi sinh, hiện tại đồng chí còn ở nơi này khai triển công tác, đã không nhiều lắm.
Trương Long Quyên suy nghĩ một chút, Chỉ là nhìn một cái? Được rồi, cái này có thể, thời gian lúc nào?
Càng nhanh càng tốt, sáng mai đi, hơn nữa người biết càng ít càng tốt. Địch Thuận nói.
Cái này tôi biết, được, sáng mai tôi tự mình lái xe mang cậu đi, bất quá chỉ có thể ở bên ngoài, tình huống bên trong tôi cũng không rõ ràng lắm, hơn nữa đề phòng nghiêm mật như thế, muốn đi vào cũng là không có khả năng, tôi đại khái cũng chỉ có thể làm được điểm này, tôi nói rồi, đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng, ngoại trừ cung cấp viện trợ tài chính, sau này bất luận chuyện gì cũng không cần tìm tôi, tôi còn muốn ở đây buôn bán.
Cái này chúng tôi rõ ràng, ngài yên tâm.
Vậy quyết định như thế, sáng sớm cậu tới tìm tôi.
Đến lúc đó tôi có thể sẽ mang một người, cũng là quốc an, hắn là chuyên gia trong phương diện này.
Có thể, tới thế nào thì các người quyết định, dù sao tôi chỉ phụ trách dẫn đường, coi như là mang các người du ngoạn một chút, cái khác tôi mặc kệ.
Được, cảm ơn Trương tổng.
Không khách khí, cứ như vậy đi.
Ừm, tôi cáo từ trước, ngày mai gặp.
Địch Thuận cáo từ rời khỏi, không quấy rối Trương Long Quyên.
Trương Long Quyên cũng đi ra ngoài, sau khi tiễn người, ngay tại phòng khách vừa lắc đầu vừa uống rượu, cũng không có gọi Đổng Học Bân Trên lầu, hình như đang suy nghĩ chuyện gì.
Một phút đồng hồ. . .
Năm phút đồng hồ. . .
Mười phút. . .
Đợi một hồi, Đổng Học Bân không thể làm gì khác hơn là lần thứ hai dùng STOP tĩnh thời gian, từ dưới giường đi ra phòng khách, bước nhanh lên lầu trở về phòng, lúc này mới giải trừ STOP thời gian.
Ngồi ở trên giường, Đổng Học Bân có chút suy nghĩ.
Sự tình hôm nay thật sự khiến hắn kinh sợ, hắn thật sự không ngờ rằng Trương Long Quyên lại có thể có liên hệ cùng quốc an, Từ Yến không phải nói Trương đại tỷ không phải người của quốc an sao? Là Trương đại tỷ chưa từng nói qua với Từ Yến? Thật ra cũng đúng, Trương Long Quyên vừa rồi cũng nói qua, cô ấy chỉ là cung cấp viện trợ tài chính, cũng không tham dự chuyện tình, cũng không thừa nhận cô ta là người của quốc an, Đổng Học Bân biết, Trương đại tỷ hẳn là cái loại nhân sĩ ái quốc thuần túy, người như thế tại ngoại vi quốc an là rất nhiều, nói đúng ra cũng không tính trực thuộc của quốc an, bởi vì hàm nghĩa trực thuộc là vì quốc an cung cấp ủng hộ, sau đó đồng dạng cũng sẽ xin giúp đỡ phụ thuộc vào quốc an, nhưng Trương Long Quyên chỉ là cung cấp trợ giúp tài chính, cũng không dựa vào, cũng không cần quốc an vì công ty và sinh ý của cô ấy làm cái gì, đơn phương ủng hộ, cho nên không tính.
Bất quá cho dù Trương Long Quyên không phải người của quốc an. . .
Ài, chuyện tình cũng có chút phức tạp?
Sao Trương đại tỷ cũng xen vào? ?
Đổng Học Bân nghĩ có nên làm rõ cùng Trương Long Quyên hay không, nói một câu thử ý đồ đến, thế nhưng vừa nghĩ liền quên đi, hiện tại thời cơ tựa như còn chưa thuần thục, chủ yếu hắn cũng không biết nên nói như thế nào, Trương đại tỷ chỉ là một người làm ăn, cũng không muốn tham dự việc này, nói với cô ấy ngược lại không tốt?
Đổng Học Bân có dự định, cũng sẽ không dự định nói thẳng, nhưng vừa nghĩ đến mình ngày mai sẽ đi viện nghiên cứu thử xem làm sao cứu người, mà Địch Lỗi. . . Sai, đây là tên giả, hiện tại hẳn là gọi Địch Thuận, hắn ngày mai cũng muốn Trương Long Quyên dẫn hắn đi làm quen hoàn cảnh và vị trí viện nghiên cứu, nói như vậy. . .
Sao chuyện này đều chạy tới cùng nhau!
Vậy phải làm sao bây giờ? Để Trương đại tỷ đi cùng bọn họ? ?
Đổng Học Bân thật sự có chút lo lắng, chuyện này cũng có chút rối loạn! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Nhà chị Trương.
Dưới giường trong phòng khách trên lầu.
Nghe giọng điệu của Trương Long Quyên rốt cục có thay đổi, Địch Thuận cũng không có nhiều giấu diếm, đem nội dung nhiệm vụ nói cho cô ấy : Ngài là đồng chí cũ của quốc an chúng tôi, trên tư cách còn lớn hơn tôi, được rồi, cho dù ngài không thừa nhận, nhưng mà chuyện ngài viện trợ tài chính cho quốc an chúng tôi cũng có ghi chép, đối với ngài chúng tôi cũng không có gì để giấu diếm, chuyện tình là như thế nào, chúng tôi có một nhà khoa học tên là Chung Lệ Trân, nghiên cứu ra một kỹ thuật hạng nhất, cụ thể là cái gì chúng tôi cũng không rõ ràng, dù sao cấp trên cũng vô cùng coi trọng, cô ấy hiện tại đang bị nước M khống chế, muốn trở về đền đáp tổ quốc nhưng không được, vì vậy cấp trên ra nhiệm vụ cấp một cho chúng tôi bằng bất cứ giá nào cũng phải đem Chung Lệ Trân đồng chí an toàn trở về nước
Trương Long Quyên nhìn một cái hắn, Viện nghiên cứu gì.
Địch Thuận chỉ chỉ sườn tây, Cũng là chỗ đó.
Cái kia? Trương Long Quyên ánh mắt lạnh lẽo, Tôi nói hèn chi gần đây chỗ đó sao phòng bị nghiêm mật như thế! Thì ra còn có loại sự tình này! Hèn chi!
Địch Thuận nhìn cô ấy nói: Đây là đại sự liên quan đến quốc gia, cho nên. . .
Trương Long Quyên ngắt lời nói: Tiểu Lữ và các đồng chí khác vì sao hi sinh?
Địch Thuận chần chờ một chút, sắc mặt đen lại nói: Lão Lữ là muốn lẻn vào viện nghiên cứu tra xét tình huống thì bị phát hiện hi sinh, vài người khác, bị liên quan bắt đi, cũng có bị quân đội tìm hiểu nguồn gốc tìm được nơi ở đánh gục, lúc đầu công tác trong cục khai triển tại Phất Châu đã. . . Hiện tại càng trắc trở, Trương đồng chí, Trương tổng, tôi biết ngài là nhân sĩ ái quốc, một lòng nghĩ về tổ quốc, lần này chúng tôi cũng là không có cách nào. Cho nên mới tìm ngài, muốn mời ngài trợ giúp chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ lần này, bằng không chỉ dựa vào lực lượng của chúng tôi, khẳng định là không cách nào đem Chung Lệ Trân đồng chí cứu ra, không nói cứu người, chúng tôi hiện tại ngay cả cô ấy có ở viện nghiên cứu hay không đều không rõ ràng.
Các người cũng quá coi trọng Trương Long Quyên tôi rồi?
Lực ảnh hưởng và mạng lưới quan hệ của ngài tại địa phương, đều không phải thứ chúng ta có thể so sánh. Nếu không bất đắc dĩ, tôi cũng sẽ không trực tiếp đến tìm ngài.
Trương Long Quyên rất nhanh lại rút ra một điếu thuốc, bắt chéo chân nói: Các người muốn tôi hỗ trợ thế nào. Trước nói một câu, có một số việc tôi cũng không muốn xen vào.
Địch Thuận lập tức nói: Xin ngài cung cấp chúng tôi một ít tài chính, giúp chúng tôi đi qua quan hệ tìm hiểu tình huống cụ thể trong viện nghiên cứu. Tốt nhất có thể tìm được vị trí cụ thể của Chung Lệ Trân đồng chí.
Trương Long Quyên lập tức lắc đầu, Tài chính không có vấn đề, cái phía sau không được, tôi không phải không hỗ trợ, là tôi cũng không có loại quan hệ này, hơn nữa tôi là người của nước cộng hoà, nếu như tôi đứng ra đi hỏi thăm tin tức, khó tránh khỏi sẽ làm người khác hiểu lầm, tôi còn nuôi sống mấy ngàn công nhân, lỡ như chính phủ đứng ra chèn ép công ty của tôi. Hoặc là thẳng thắn bắt tôi, tôi đi chổ nào nói lí lẽ? Yêu cầu này quá lắm? Tôi cho dù sai tôi cũng phải chịu trách nhiệm với bản thân, cũng chịu trách nhiệm với công nhân, với gia tộc của tôi, các người mời cao minh khác đi.
Địch Thuận hơi trầm ngâm.Tốt lắm, chúng tôi chỉ cần viện trợ tài chính.
Cái này có thể, muốn bao nhiêu? Trương Long Quyên thống khoái nói.
Cụ thể còn không rõ ràng lắm, phải chờ kế hoạch định được phương án mới biết được, ừm, hơn nữa tôi muốn xin ngài hỗ trợ mang chúng tôi đi viện nghiên cứu một lần. Không phải đi vào, chỉ cần bên ngoài là được.
Các người không đi qua sao?
Tôi đối với bên này không quen, mấy người đồng chí quen thuộc cũng đều hi sinh, hiện tại đồng chí còn ở nơi này khai triển công tác, đã không nhiều lắm.
Trương Long Quyên suy nghĩ một chút, Chỉ là nhìn một cái? Được rồi, cái này có thể, thời gian lúc nào?
Càng nhanh càng tốt, sáng mai đi, hơn nữa người biết càng ít càng tốt. Địch Thuận nói.
Cái này tôi biết, được, sáng mai tôi tự mình lái xe mang cậu đi, bất quá chỉ có thể ở bên ngoài, tình huống bên trong tôi cũng không rõ ràng lắm, hơn nữa đề phòng nghiêm mật như thế, muốn đi vào cũng là không có khả năng, tôi đại khái cũng chỉ có thể làm được điểm này, tôi nói rồi, đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng, ngoại trừ cung cấp viện trợ tài chính, sau này bất luận chuyện gì cũng không cần tìm tôi, tôi còn muốn ở đây buôn bán.
Cái này chúng tôi rõ ràng, ngài yên tâm.
Vậy quyết định như thế, sáng sớm cậu tới tìm tôi.
Đến lúc đó tôi có thể sẽ mang một người, cũng là quốc an, hắn là chuyên gia trong phương diện này.
Có thể, tới thế nào thì các người quyết định, dù sao tôi chỉ phụ trách dẫn đường, coi như là mang các người du ngoạn một chút, cái khác tôi mặc kệ.
Được, cảm ơn Trương tổng.
Không khách khí, cứ như vậy đi.
Ừm, tôi cáo từ trước, ngày mai gặp.
Địch Thuận cáo từ rời khỏi, không quấy rối Trương Long Quyên.
Trương Long Quyên cũng đi ra ngoài, sau khi tiễn người, ngay tại phòng khách vừa lắc đầu vừa uống rượu, cũng không có gọi Đổng Học Bân Trên lầu, hình như đang suy nghĩ chuyện gì.
Một phút đồng hồ. . .
Năm phút đồng hồ. . .
Mười phút. . .
Đợi một hồi, Đổng Học Bân không thể làm gì khác hơn là lần thứ hai dùng STOP tĩnh thời gian, từ dưới giường đi ra phòng khách, bước nhanh lên lầu trở về phòng, lúc này mới giải trừ STOP thời gian.
Ngồi ở trên giường, Đổng Học Bân có chút suy nghĩ.
Sự tình hôm nay thật sự khiến hắn kinh sợ, hắn thật sự không ngờ rằng Trương Long Quyên lại có thể có liên hệ cùng quốc an, Từ Yến không phải nói Trương đại tỷ không phải người của quốc an sao? Là Trương đại tỷ chưa từng nói qua với Từ Yến? Thật ra cũng đúng, Trương Long Quyên vừa rồi cũng nói qua, cô ấy chỉ là cung cấp viện trợ tài chính, cũng không tham dự chuyện tình, cũng không thừa nhận cô ta là người của quốc an, Đổng Học Bân biết, Trương đại tỷ hẳn là cái loại nhân sĩ ái quốc thuần túy, người như thế tại ngoại vi quốc an là rất nhiều, nói đúng ra cũng không tính trực thuộc của quốc an, bởi vì hàm nghĩa trực thuộc là vì quốc an cung cấp ủng hộ, sau đó đồng dạng cũng sẽ xin giúp đỡ phụ thuộc vào quốc an, nhưng Trương Long Quyên chỉ là cung cấp trợ giúp tài chính, cũng không dựa vào, cũng không cần quốc an vì công ty và sinh ý của cô ấy làm cái gì, đơn phương ủng hộ, cho nên không tính.
Bất quá cho dù Trương Long Quyên không phải người của quốc an. . .
Ài, chuyện tình cũng có chút phức tạp?
Sao Trương đại tỷ cũng xen vào? ?
Đổng Học Bân nghĩ có nên làm rõ cùng Trương Long Quyên hay không, nói một câu thử ý đồ đến, thế nhưng vừa nghĩ liền quên đi, hiện tại thời cơ tựa như còn chưa thuần thục, chủ yếu hắn cũng không biết nên nói như thế nào, Trương đại tỷ chỉ là một người làm ăn, cũng không muốn tham dự việc này, nói với cô ấy ngược lại không tốt?
Đổng Học Bân có dự định, cũng sẽ không dự định nói thẳng, nhưng vừa nghĩ đến mình ngày mai sẽ đi viện nghiên cứu thử xem làm sao cứu người, mà Địch Lỗi. . . Sai, đây là tên giả, hiện tại hẳn là gọi Địch Thuận, hắn ngày mai cũng muốn Trương Long Quyên dẫn hắn đi làm quen hoàn cảnh và vị trí viện nghiên cứu, nói như vậy. . .
Sao chuyện này đều chạy tới cùng nhau!
Vậy phải làm sao bây giờ? Để Trương đại tỷ đi cùng bọn họ? ?
Đổng Học Bân thật sự có chút lo lắng, chuyện này cũng có chút rối loạn! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.