Quyền Thế

Chương 149: Năng lực kỳ lạ tiến thêm

Hải Đồng

12/04/2013



- Chết rồi!

Hết sức kỳ cọ thứ cặn dầu đen trên người, nhưng bộ dạng Trương Anh Duệ càng vô cùng thê thảm. Thật ra không phải bộ dạng vô cùng thê thảm, mà là…không thể ngửi được, sự thật là rất thối!

Mặc dù Trương Anh Duệ có thói quen ngồi xổm hơn 20 phút bây giờ cũng không thể chịu nổi, sao có thể hôi như vậy chứ? Lúc không thể ngửi nổi, Trương Anh Duệ vẫn còn có tâm tư để xem xét, cái này, các bạn có thể xem như là bài trừ tạp chất trong cơ thể đi, hoặc là bài trừ chất độc, cũng có thể là… gột rửa xương tủy.

Hơn nữa điều quan trọng chính là, mình 1 bên tắm, 1 bên vẫn không ngừng trào ra, trong lòng Trương Anh Duệ rất khó chịu, nếu không phải phòng vệ sinh này có trang bị quạt thông gió, nói không chừng Trương Anh Duệ đã bị thối quá mà chết rồi.

Thế nhưng chuyện như thế này trước đây chưa từng nghe qua, cũng chưa từng nghe thấy ai từng gặp phải chuyện thế này… đương nhiên, kể cả là có người gặp qua chuyện tẩy rửa xương tủy thế này cũng không thể nói ra ngoài được, làm không tốt 1 cái, có thể bị người trên kéo đi.

Tắm khoảng chừng 2 tiếng đồng hồ, mãi cho đến khi trên người không còn có thứ bẩn thỉu kia trào ra nữa, Trương Anh Duệ mới coi như là tắm sạch toàn thân, cũng mãi đến lúc này, trong lòng Trương Anh Duệ mới suy nghĩ 1 chút, lần này sau khi năng lực kỳ lạ mình tăng thêm, để cho rõ nên dùng tử tăng thêm… rốt cuộc mình có lợi gì chứ?

Trong lúc vội vàng, Trương Anh Duệ cũng không có tâm tư suy nghĩ lần này rốt cục mình đã tăng đến giai đoạn nào rồi.

Chỉ có điều đáng tiếc là, không đợi cho Trương Anh Duệ bắt đầu suy tính kỹ lưỡng rốt cục tốn bao nhiêu “lợi ích” thì cái cô nữ nhân viên phục vụ tên làtiểu Lệ gõ cửa:

- Ông chủ, quần áo của ông tôi đã mang đến rồi đây.

- A?

Trương Anh Duệ sửng sốt 1 chút.

Đây là lần thứ 3 cô qua đây gọi tôi rồi phải không? Người ta tốt bụng thế thì mình cũng phải cảm ơn 1 chút, cười ha ha 2 tiếng:

- Thế thì phải cảm ơn cô quá… đúng rồi, ví tiền của tôi ở trên bàn đó, cô lấy 200 đi, phiền cô nhé.

Trước kia không có tiền để boa là chuyện khác, nhưng bây giờ có rồi, thì phải thể hiện 1 chút ý tốt của mình, cô gái này nhiệt tình giúp mình mua quần áo như vậy, còn nhiệt tình gọi mình như thế, có boa 200 tệ cũng là phải.

Cậu ta thật ra cũng không nghĩ gì khác, nhưng không lo cô gái này dám trộm tiền mình… thật là buồn cười! Thật đúng là trưởng trấn ăn chay lớn lên!



Thế nhưng người phục vụ lại không nghĩ như vậy, không trả lời, mà còn hỏi ngoài phòng tắm:

- Cái đó… ông chủ, hay là ông thử quần áo của vừa hay không đã ạ? Nếu không vừa thì tôi sẽ đi đổi bộ khác.

Chậc chậc, cô phục vụ này đúng là nhiệt tình, trong lòng Trương Anh Duệ nghĩ vậy, nghĩ đến mình lúc này đang không mặc gì, không khỏi xấu hổ:

- Được rồi, thế nhưng cô này… cô có thể ra ngoài 1 chút được không? Bộ quần áo bẩn thì Trương Anh Duệ không cần nữa, nhưng không cần thì không cần, Trương Anh Duệ cũng có chút ấn tượng với cô tiểu Lệ ngoài kia, dáng khoảng 17, 18 tuổi, mình quấn 1 tấm khăn quanh hông đi ra… có được không nhỉ.

Cô gái bên ngoài cười nhẹ 1 cái, không đợi mấy giây, tiếng cửa mở vang lên, đại khái ra đã đi ra ngoài.

- Haiz, mình bị cô bé này cười nhạo rồi.

Trương Anh Duệ lẩm bẩm câu thần chú kinh điển của chủ tịch trong miệng, quấn khăn tắm đi ra ngoài. Bên ngoài trên giường có 1 bộ quần áo và 1 chiếc áo khoác, cô bé này cũng thật là chu đáo, đến ngay cả quần đùi, tất, giày da cũng mua cả cho Trương Anh Duệ.

- Đúng là rất cẩn thận.

Cầm lấy quần áo xem xét, Trương Anh Duệ thì thầm, 3 cái dưới 2 cái trên mặc lên người, cảm thấy vừa như in, Trương Anh Duệ rất hài lòng:

- Ừ, được lắm, rất vừa. Tuy rằng quần áo không phải là trang phục mà giới chính trị ưa thich, nhưng cũng là nhưng bộ quần áo mà học sinh trung học thích mặc, Trương Anh Duệ rất hài lòng… bao nhiêu tuổi rồi, coi như quần áo mặc 1 lần vậy, sau khi về nhà thì không mặc lại bao giờ nữa.

- Cốc cốc cốc…

Bên ngoài tiếng gõ cửa vang lên, cái cô tên tiểu Lệ đó hỏi nhỏ giọng ở bên ngoài:

- - Ông chủ, quần áo có vừa không ạ? Có cần tôi giúp ông 1 chút không ạ?

- Ừ?

Kể cả thần kinh Trương Anh Duệ có chậm cháp, lúc này cũng biết được là không thích hợp:

- Cô bé này có phải … nhiệt tình hơi thái quá phải không?



Nghĩ thế, Trương Anh Duệ lập tức cảnh giác hơn, nhìn cảnh cửa, lại nhìn mình, bây giờ Trương Anh Duệ thậm chí có chút nghi ngờ, cô bé này có phải là vẫn đứng ở trước cửa hay không thế?

Đúng là thất sách Trương Anh Duệ vỗ vỗ đàu, trong lòng buồn rầu: Thế nào lại quên mất không chú ý nghe động tĩnh bên ngoài? Tốt xấu gì cũng có năng lực “nghe lén” trong vòng 5 mét mà, theo bản năng liền nghe lén.

Nhưng lần nghe lén này Trương Anh Duệ bỗng ngây cả người, mình ơi, đây là chuyện gì thế này? Vừa rồi theo bản năng nghe lén, Trương Anh Duệ kinh ngạc phát hiện, mình vừa nghe thấy ý nghĩ của người ở tòa nhà đối diện kia, từ chỗ mình đến tòa nhà đối diện đó, ít nhất cũng phải 80 mét.

Trương Anh Duệ lặng cả người, lập tức trong lòng mừng như điên:

- Lần này sau khi năng lực trưởng trấn mình tăng lên, không biết xa hơn trước đó bao nhiêu nữa?

100 mét, nghĩa là gì chứ? Có nghĩa là Trương Anh Duệ có thể theo dõi toàn bộ trụ sở lớn chính phủ của toàn thị trấn, không phải nói người khác đang nói cái gì, kể cả trong lòng đang nghĩ cái gì toàn bộ đều không giấu được TrươngAnh Duệ… Trương Anh Duệ trước kia còn vì “ kinh nghiệm tranh đấu căn bản”của mình còn non kém, không rõ rốt cuộc trong lòng những lãnh đạo cơ sở rốt cuộc nghĩ cái gì mà ủ rũ, bây giờ thì tốt rồi, đợi lúc mình buồn ngủ thì có người đem tặng mình 1 cái gối rồi.

- May có anh giúp đỡ kịp thời, mau lên Tống Hắc Tử đi.

Đợi đến lúc Trương Anh duệ đang suy nghĩ ngơ ngẩn tỉnh lại, đã mấy phút trôi qua, Trương Anh Duệ ngơ ngẩn, lập tức không thể kiểm chế được mừng như điên:

- Nghe lén được khoảng cách đến 80 mét, mình lại cảm thấy không sao hết, thế chẳng phải là…

Đang hưng phấn, Trương Anh Duệ đã quên mất cô bé đó đang đợi mình trả lời ngoài kia, bất kể nói thế nào, cô bé đó cũng giúp mình nhiều chuyện, bắt người ta đợi ở ngoài thế có vẻ không hợp lý lắm.

- Ừ, thật là không hợp lý.

- Khụ khụ…

Trương Anh Duệ hắng giọng, thò cổ ra, trả lời:

- Cô bé tốt cuộc lên là tiểu Lý hay tiểu Lệ thế?

Thế nhưng câu hỏi này lại bị Trương Anh Duệ bỏ đi, bất kể là tiểu Lý hay tiểu Lệ, thì cũng như nhau cả, dù giao ghép vào vẫn giống nhau:

- Tiểu Lệ phải không, vào đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook