Chương 12
Trì Kiều Sea
15/04/2022
Kỳ thi được chia thành các bài thi lớp chuyên ngành và lớp phổ thông. Bài thi của lớp chuyên ngành được diễn ra trước. Ngày thi vào lớp chuyên ngành, tôi đã đi dạo trong khuôn viên trường Đại học Nông nghiệp. Nơi đây thật sự khiến tôi kinh ngạc. Đây mới là những gì mà một trường đại học nên có. Thế nên tôi đã hạ quyết tâm sẽ vào được ngôi trường này.
Khi chuẩn bị cho kỳ thi, tôi nhìn sang những người bạn học cũ của tôi đang tụ tập lại với nhau để thảo luận. Cũng đã chuẩn bị cẩn thận, nhưng dường như tôi là thí sinh duy nhất không cảm thấy nhàn nhã. Thành thật mà nói, tôi thấy rằng tất cả mọi người đều được những người đi trước truyền đạt lại kinh nghiệm. Tôi hoảng sợ. Lúc này biết hỏi người khác như thế nào. Tôi chỉ có thể kiên trì chờ đến giờ thi.
Bài thi được phát ra, tôi đọc lướt qua các câu hỏi. Ừm, không có vấn đề gì. Ngay sau đó tôi lập tức cúi đầu trả lời các câu hỏi. Từ đầu đến cuối, tôi không gặp phải một vấn đề rắc rối nào. Tất cả mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp. Tôi đã hoàn thành bài thi. Có thể nói, trong tất cả các kỳ thi tôi đã thực hiện, đây là kỳ thi thành công nhất. Sau khi rời khỏi phòng thi, tôi đã gọi điện cho bố, ông hỏi tôi tình hình trong kỳ thi như thế nào. Tôi nói rằng nó suôn sẻ đến đáng kinh ngạc, dường như bài thi này chính là muốn tôi phải đậu.
Bài kiểm tra kỹ năng vào buổi chiều đối với tôi là mông lung nhất, vì nếu điểm kỹ năng dưới 60 thì tôi sẽ bị mất điểm xét tuyển. May mắn là điểm kỹ năng 100 điểm được chia thành hai phần, 40 thực hành và 60 trả lời tự luận. Dù sao thì thao tác cũng tốt, vì đó là chuyên ngành của tôi. Nhưng tôi hoảng sợ vì tôi không có bất cứ sự chuẩn bị nào cả, và cả giáo viên giảng bài cũng không biết nội dung cụ thể.
Nhưng thực sự có một sự trùng hợp ngẫu nhiên như thế này trên thế giới. Tôi đã nhận được tối đa 40 điểm cho phần thực hành. Khoảnh khắc rời khỏi phòng thi, trái tim tôi như ngừng đập. Tôi nghĩ rằng kể cả khi điều may mắn đó không xảy ra, thì đạt được 20 trên 60 điểm cũng đã khiến tôi tự tin rồi. Nhưng ai mà có thể nghĩ rằng, tôi đã nhận được một câu hỏi 8 điểm cho nhân giống cà chua. Đó là một câu hỏi dành riêng cho tôi. Công ty của tôi là công ty nhân giống cà chua mà.
Có thể thế giới đang thực sự giúp đỡ bạn khi bạn làm việc chăm chỉ. Kết quả được công bố vào ngày thứ 3 sau kỳ thi. Điểm cộng cho các kỹ năng chuyên ngành là 400. Tôi đạt 340. Hôm đó, tôi thực sự nhẹ nhõm. Có thể coi đây như tôi đã bước một chân vào ngưỡng cửa trường Đại học Nông nghiệp.
Mười ngày sau, tôi đến thành phố T để làm bài kiểm tra lớp phổ thông. Sau khi đến nơi vào buổi chiều, tôi đặt phòng khách sạn, mua hoa quả, gọi xe để xem thử phòng thi, và tối đến ăn món gà yêu thích của tôi rồi yên tâm ngủ. Ngày hôm sau tôi bắt taxi đến phòng thi. Nhìn thấy các ông các bà và cả đám trẻ con đứng ở cửa phòng thi, tôi đã rất xúc động. Bởi lẽ tôi chỉ có một mình. Không ai đón, không ai đưa. Dù vậy ở phương xa vẫn có một người chờ đợi tin vui của tôi.
Trong 2 ngày thi, tôi đều đến và trở về đúng giờ. Trước khi đi, tôi không hề do dự hay đấu tranh. Tôi dường như là một chiến binh cô đơn và không bao giờ ngoảnh lại. Lúc đó, tôi thấy mình thật dũng cảm, đến bây giờ vẫn nghĩ vậy.
Kết quả cuối cùng là với hơn 500 điểm trong bài kiểm tra, tôi đã được nhận, đúng như những gì tôi ao ước. Từ mong muốn vươn tới thành công, những hành trình tinh thần này, những ngày tháng tự lực cánh sinh này chính là kho báu mà tôi đã cất chứa suốt đời. Nó còn là khoảng thời gian mà cuộc sống của tôi quay trở lại chính xác quỹ đạo của nó. Chặng đường đã qua thật sự là con đường gập ghềnh, là đường núi hiểm trở, chỉ cần một chút sơ suất, tôi có thể sẽ không thể trở về được.
Sau kỳ thi, tôi trở lại công ty ban đầu của mình, kiếm một số tiền và chuẩn bị bắt đầu nhập học.
Khi chuẩn bị cho kỳ thi, tôi nhìn sang những người bạn học cũ của tôi đang tụ tập lại với nhau để thảo luận. Cũng đã chuẩn bị cẩn thận, nhưng dường như tôi là thí sinh duy nhất không cảm thấy nhàn nhã. Thành thật mà nói, tôi thấy rằng tất cả mọi người đều được những người đi trước truyền đạt lại kinh nghiệm. Tôi hoảng sợ. Lúc này biết hỏi người khác như thế nào. Tôi chỉ có thể kiên trì chờ đến giờ thi.
Bài thi được phát ra, tôi đọc lướt qua các câu hỏi. Ừm, không có vấn đề gì. Ngay sau đó tôi lập tức cúi đầu trả lời các câu hỏi. Từ đầu đến cuối, tôi không gặp phải một vấn đề rắc rối nào. Tất cả mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp. Tôi đã hoàn thành bài thi. Có thể nói, trong tất cả các kỳ thi tôi đã thực hiện, đây là kỳ thi thành công nhất. Sau khi rời khỏi phòng thi, tôi đã gọi điện cho bố, ông hỏi tôi tình hình trong kỳ thi như thế nào. Tôi nói rằng nó suôn sẻ đến đáng kinh ngạc, dường như bài thi này chính là muốn tôi phải đậu.
Bài kiểm tra kỹ năng vào buổi chiều đối với tôi là mông lung nhất, vì nếu điểm kỹ năng dưới 60 thì tôi sẽ bị mất điểm xét tuyển. May mắn là điểm kỹ năng 100 điểm được chia thành hai phần, 40 thực hành và 60 trả lời tự luận. Dù sao thì thao tác cũng tốt, vì đó là chuyên ngành của tôi. Nhưng tôi hoảng sợ vì tôi không có bất cứ sự chuẩn bị nào cả, và cả giáo viên giảng bài cũng không biết nội dung cụ thể.
Nhưng thực sự có một sự trùng hợp ngẫu nhiên như thế này trên thế giới. Tôi đã nhận được tối đa 40 điểm cho phần thực hành. Khoảnh khắc rời khỏi phòng thi, trái tim tôi như ngừng đập. Tôi nghĩ rằng kể cả khi điều may mắn đó không xảy ra, thì đạt được 20 trên 60 điểm cũng đã khiến tôi tự tin rồi. Nhưng ai mà có thể nghĩ rằng, tôi đã nhận được một câu hỏi 8 điểm cho nhân giống cà chua. Đó là một câu hỏi dành riêng cho tôi. Công ty của tôi là công ty nhân giống cà chua mà.
Có thể thế giới đang thực sự giúp đỡ bạn khi bạn làm việc chăm chỉ. Kết quả được công bố vào ngày thứ 3 sau kỳ thi. Điểm cộng cho các kỹ năng chuyên ngành là 400. Tôi đạt 340. Hôm đó, tôi thực sự nhẹ nhõm. Có thể coi đây như tôi đã bước một chân vào ngưỡng cửa trường Đại học Nông nghiệp.
Mười ngày sau, tôi đến thành phố T để làm bài kiểm tra lớp phổ thông. Sau khi đến nơi vào buổi chiều, tôi đặt phòng khách sạn, mua hoa quả, gọi xe để xem thử phòng thi, và tối đến ăn món gà yêu thích của tôi rồi yên tâm ngủ. Ngày hôm sau tôi bắt taxi đến phòng thi. Nhìn thấy các ông các bà và cả đám trẻ con đứng ở cửa phòng thi, tôi đã rất xúc động. Bởi lẽ tôi chỉ có một mình. Không ai đón, không ai đưa. Dù vậy ở phương xa vẫn có một người chờ đợi tin vui của tôi.
Trong 2 ngày thi, tôi đều đến và trở về đúng giờ. Trước khi đi, tôi không hề do dự hay đấu tranh. Tôi dường như là một chiến binh cô đơn và không bao giờ ngoảnh lại. Lúc đó, tôi thấy mình thật dũng cảm, đến bây giờ vẫn nghĩ vậy.
Kết quả cuối cùng là với hơn 500 điểm trong bài kiểm tra, tôi đã được nhận, đúng như những gì tôi ao ước. Từ mong muốn vươn tới thành công, những hành trình tinh thần này, những ngày tháng tự lực cánh sinh này chính là kho báu mà tôi đã cất chứa suốt đời. Nó còn là khoảng thời gian mà cuộc sống của tôi quay trở lại chính xác quỹ đạo của nó. Chặng đường đã qua thật sự là con đường gập ghềnh, là đường núi hiểm trở, chỉ cần một chút sơ suất, tôi có thể sẽ không thể trở về được.
Sau kỳ thi, tôi trở lại công ty ban đầu của mình, kiếm một số tiền và chuẩn bị bắt đầu nhập học.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.