Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Chương 33: Thịt bò bằm chưng (3)

Mặc Bảo Phi Bảo

04/02/2015

Chỉ bảo của Đàu Bài, quả thật có hiệu quả rất lớn.

Những thí sinh sau đó ít nhiều đều thụ giáo, nhiều người ngộ tính cao đều tức khắc điều chỉnh, khiến chất lượng của cuộc thi không chỉ tăng thêm một chút.

Khoảng tầm 10:30, trận đấu chính thức rốt cục chấm dứt.

Cô gái chủ trì bỗng dưng thở dài, chuyển thành ngữ khí vui vẻ: “Trận đấu đêm nay đã xong, cảm ơn các vị giám khảo của chúng ta, các thí sinh, và cả các nhân viên. Năm phút sau, tất cả nhân viên và giám khảo rời khỏi, sẽ có một lễ vật thần bí tặng cho mọi người, mời các vị nghỉ ngơi trong chốc lát, gặp sau giờ nghỉ nhé!”

Sau câu này, tất cả mic đều biến mất.

Chỉ còn chủ trì mở ca khúc chủ đề của game…….

Không biết ai phát hiện chỗ khác thường trước, ở khung bình luận post liên tục: “Trời ạ, mau nhìn danh sách nhóm quản lý viên……” “Gào khóc, đây là phúc lợi gì a……. Trời ạ, ta sắp chết mất…..”

Những người vốn định rời khỏi phòng, nháy mắt bạo huyết, lập tức kiểm tra danh sách quản lý viên.

Chỉ có Thương Thanh Từ và người chủ trì, nhưng….. người quản lý đang không ngừng gia tăng.

Một, hai, ba…… không ngừng có Hoàng giáp[1]tiến vào phòng.

Tuyệt Mỹ Sát Ý, Phong Nhã Tụng, Đậu Đậu Bã Đậu, Tiểu T, đây là tổ lồng tiếng Hoàn Mỹ…….

Tư Vô Tà, Tiểu Bạch, Điệp Điệp, Phù Sinh Vô Mộng, Wwwwk, đây là tổ lồng tiếng Lưu Niên Chi Thanh….

Phỉ Thiếu, Bắc Đẩu Tiểu Tinh, Loan Loan Nhiễu Nhiễu, đây là âm xã Thủy Mặc……

Linh Lung Dịch Thấu, Tiệm Tiệm,

Tiểu Hà, (2) Nguyệt, đây là âm xã Cổ Trà Vô Hương……

Hai giới, bốn xã đoàn lâu năm uy tín nhất, đều xuất hiện.

Trời ạ……..

( ⊙ o ⊙)………..

Cố Thanh nhìn những cái tên đó, cơ hồ ngất đi, lễ vật thần bí này thật rất dọa người, cho tới giờ cô chưa từng thấy qua đội hình hùng mạnh thế này. Tuy nhờ Thương Thanh Từ, cô đã gặp qua các danh nhân của Hoàn Mỹ, không bị dọa từ đầu, nhưng đối với các fan trên kênh yy này mà nói…. Những người này vẫn là tồn tại phi thường thần bí.

Chủ yếu là, mấy trăm xã đoàn, bốn xã đoàn này vốn là ở đỉnh của Kim Tự Tháp.

Mà thân là nguyên lão trong xã đoàn đỉnh cao, đối với người mới trong xã đoàn mình cũng là loại tồn tại như thần vậy……..

Những người này, toàn bộ đều không nhận bài mới nữa.

Chì ngẫu nhiên tham gia hoạt động, hoặc nể mặt của bạn tốt.

Xuất hiện thế này, xuất hiện như vậy, thật sự rất kinh người đó T.T…..

Tin tức này tuyệt đối là khuyếch tán trong nháy mắt, người trong phòng nhanh chóng gia tăng, rất nhiều người khóc trong khung bình luận: “Rốt cục vào được rồi, bị đạp bay ra thật nhanh……..” “Đại bản mạng của ta a a a a, nữ thần của ta a, nam thần của ta a……. Trời a…….”

Năm phút dường như trôi qua thật chậm.

Bảng bình luận hoàn toàn bị càn quét, nhân viên khống chế hội trường không ngừng hạn chế tốc độ phát ngôn, nhưng hoàn toàn không khống chế được loại tình huống bạo phát thế này, cuối cùng dứt khoát bỏ qua…….

Dù sao hoạt động chính thức đã xong, trận khuya này vốn chính là để khiến mọi người high.

“Tốt lắm, các vị đã thấy rồi đó.” Người chủ trì cũng vui vẻ vô cùng, hoàn toàn nhập vai vào một thanh khống, “Hai tổ lồng tiếng lớn nhất, hai âm xã lớn nhất, chính là vì game này chế tác ca khúc chủ đề và giới thiệu tính sáng tạo của mảng lồng tiếng. Đêm nay tuyệt đối là đêm phúc lợi đầy kinh hỉ, cũng như là….. quà lễ tình nhân muộn đi, mọi người coi như các vị nam thần nữ thần, đêm nay sẽ bù cho mọi người ngày lễ tình nhân. Còn ta a….. liền an tâm làm một fan nho nhỏ, giao mic ~~~~”

Người chủ trì giao mic.



“Chào mọi người….. Đã lâu không gặp a,” Phù Sinh Vô Mộng của tổ lồng tiếng Lưu Niên Chi Thanh, dùng chất giọng ôn nhu đến vắt ra nước, lên tiếng trước, “Ta đang ở sân bay, dùng điện thoại lên yy, lát nữa biểu diễn nếu có chỗ nào âm sắc không tốt, xin thông cảm nhiều, thứ lỗi thứ lỗi ~”

Điệp Điệp: “Không sao ~ Vô Mộng đại nhân, lại đây kêu tiếng mèo nào, coi như bồi thường a ~”

“Meow~ Mọi người nói gì? Ta không nghe rõ a ~ Meow ~” Phù Sinh Vô Mộng cười, mềm mại tinh tế lại ngọt ngào………. Khung bình luận lập tức bị “Thật dễ thương!!!!” “Đại nhân, cầu gả!!!!” càn quét……..

Điệp Điệp ho khan: “Tiết tháo chúng ta bàn trước đâu rồi hả…….”

“Meow ~ Mọi người nói gì? Ai yo, tín hiệu của sân bay tệ quá ~ Ta giao mic ~”

Điệp Điệp tức khắc cười thành tiếng, cô ấy hắng giọng, tiếp nhận nhiệm vụ của người chủ trì: “Do trong đám bạn lâu năm này chỉ có ta kiêm chức chủ trì online, nên đêm nay ta mạn phép chủ trì vậy….. Tối này coi như hiếm có, trừ một hai vị chưa đến, cơ bản đều đến đông đủ. Đúng không? Đầu Bài đại nhân?”

Đầu Bài là giám khảo đêm nay, đương nhiên cũng là một trong những nhân vật chủ chốt.

Bất quá…….

Cố Thanh vẫn cảm thấy…. Hình như tất cả mọi người rất thích đùa giỡn hắn a…..

Thật thản nhiên, chỉ một tiếng: “Ừm.”

Đầu Bài thật là ngắn gọn minh bạch……..

Hoàn toàn không còn kiểu nói chuyện bình tĩnh logic như lúc làm giám khảo, lại khôi phục bản chất tích chữ như vàng. Nhưng, căn bản không ảnh hưởng tới những lời thổ lộ dời núi lấp biển của các fan không bị quản chế T.T….

“Ta cảm thấy, nhất định là vì hôm nay vừa qua lễ tình nhân nên mọi người mới rảnh,” Điệp Điệp cười một tiếng, “Đúng không a, Đầu Bài đại nhân, hôm qua hẳn là có rất nhiều người bận rộn ~”

“Hẳn là.” Thương Thanh Từ dường như đoán được cô ấy muốn nói gì.

“Cho nên….. Thương Thanh Từ đại nhân…… hôm qua ngài hẳn là bận rộn đi? Làm gì nhỉ?”

T.T ………

Cố Thanh lập tức quẫn bách……

Mấy vạn người đứng xem……. vậy mà còn bị quấn lấy đề tài này sao……..

“Ta?” Thương Thanh Từ cười, nhẹ nhàng bâng quơ trả lời, rồi lại rõ ràng xác thực, “Làm chuyện nên làm.”

Làm…

Chuyện…… nên làm………

Cách trả lời thế này, ứng với weibo hôm qua của Mộc Mộc, còn có bài hát hắn post…… Trong phòng mấy vạn người, Thương Thanh Từ đang giữ mic rõ ràng bình tĩnh hơn người trốn trong nick nhỏ nghe lén như cô rất nhiều………

Cô dùng ngón tay quẹt trên trang sách, không ngừng quẹt quẹt quẹt, muốn bản thân trấn định một chút, trấn định một chút.

Phong Nhã Tụng đột nhiên mở mic: “Điệp Điệp tỷ thật không có ý tứ gì cả, nhiều người như vậy, sao trong mắt chỉ có Đầu Bài đại nhân khuynh quốc khuynh thành a? Ai u ~ Đừng nói là tỷ thầm mếm Đầu Bài lâu rồi nha ~”

Điệp Điệp vui vẻ: “Mười cô gái là đã có tám cô thầm mếm Đầu Bài rồi, ta đặc lập độc hành[1] như vậy, đương nhiên là công khai yêu mến rồi ~”

Phỉ Thiếu cũng vui vẻ: “Ta cũng công khai yêu mến Đầu Bài nha ~ đừng nghĩ cậu chiếm mic thì có thể tùy ý thổ lộ a.”

Mọi người cười đùa trêu chọc.

Những người gần gũi với Đầu Bài nhất, rõ ràng có tư thái che chở.

May mắn, Điệp Điệp cũng chỉ dùng Đầu Bài để làm nóng không khí, nhanh chóng chuyển vào chủ đề chính: “Tiết mục đêm nay a, bài hát mở màn sẽ là hát nối, hát nối như thế nào đây? Tối nay, bốn vị mỹ nhân đẹp nhất, sẽ vì mọi người kích nổ ngòi mở màn!”

Im lặng trong chớp mắt.



Ngay sau đó là □ sôi trào nhất, tất cả mọi người kích động………..

Khiến người ta nhiệt huyết sôi trào chính là, Điệp Điệp cứ thế ngừng, căn bản không nói là bốn vị nào. Trên bình luận không ngừng trôi tên của các đại thần, mỗi người đến có fan của mình, đều rất hăng máu. Hơn nữa được xưng là bốn vị mỹ nhân đẹp nhất đêm nay, đương nhiên là đại thần nhà mình đẹp nhất!!!!

Đương nhiên tiếng gào lớn nhất, thật tình là nam nhân danh tiếng nhất của bốn xã đoàn.

Thương Thanh Từ, Phù Sinh Vô Mộng, Bắc Đẩu Tiểu Tinh và Tiệm Tiệm.

Từ tên của Thương Thanh Từ bị càn quét lợi hại nhất………

Điệp Điệp cười hai tiếng, không nói gì cả, mở nhạc nền.

Nhạc nền của bốn bài hát đã sớm được cắt nối biên tập thành một, bài thứ nhất vừa vang âm đầu tiên liền có người gõ tên bài hát 《Dương Quan Điều》, mic của Bắc Đẩu Tiểu Tinh sáng lên, giọng hơi khàn khàn xướng câu đầu tiên: “Ánh đao, không thuận theo sẽ không tha, ngã vào vòng ôm của ai, đêm khuya chiến trường đại mạc khói lửa, như cuồng thảo —-”

Quả nhiên….. đoán trúng rồi.

Hơn nữa không ngờ, bài mở màn là bài ca về đại mạc khói lửa, huynh đệ thủ túc, nước nhà thiên hạ.

Hoàn toàn khiến người ta sôi trào.

Vì là hát nối, mỗi người chỉ hát nửa bài.

Rất nhanh, □ chuyển, trực tiếp vào phần □ của《Phong khởi thiên lan》. Nhạc nền cắt nối biên tập không tỳ vết, hoàn mỹ như một bài hát, liền mạch lưu loát.

Lần này đến phiên Tiệm Tiệm:

“Sách sử nhiều năm sau, còn viết lại đêm này, đá xanh phố dài, nhuộm đầy sinh ly tử biệt —”

Một khúc nhiệt huyết thành phá nước vong, tướng không hàng, thà rằng máu tẩy phố dài, hắn hát thật rung động tâm can, lòng người kinh sợ……

Giọng của Tiệm Tiệm đặc biệt trong trẻo, hoàn toàn khác với bài trước trầm thấp, chỉ có một phần thê lương.

Mấy vạn người đều nghe đến ngây ngốc.

“Meow~ Áp lực thật nha~” Phù Sinh Vô Mộng còn cố tình tỏ ra đáng yêu vào lúc này……..

Hiển nhiên, hắn là người hát kế tiếp.

Quả nhiên, bài trước hát xong, lập tức cắt đến điệp khúc của《Sơn hà vĩnh mộ》. Phù Sinh Vô Mộng, thật sự dùng di động, không biết ở góc nào của sân bay bắt đầu hát. Hắn được xưng tụng là vật đáng yêu nhất xã đoàn nhà mình, cũng là nam nhân hát hay nhất, vừa mở miệng, chất giọng liền không còn đáng yêu:

“Vì nàng hát ba trăm đêm tình ca, bụi trần mịt mù lại thành khách qua đường, khi nhìn về nơi xa kia, có luyến tiếc hay chăng —-”

Thiếu niên kiệt ngạo, uống ly rượu trước khi ra trận, khí phách không kiềm chế được, phảng phất như tái hiện cả hình ảnh.

Ba người rồi…..

Ba người rồi…..

Mọi người đã đoán được người kế tiếp là ai.

Mặc kệ là danh tiếng hay chất giọng, trừ Thương Thanh Từ, không ai có thể áp chế được ba ca sĩ hát rồi…… Là bài gì? Cái tên kia đã hiện ra trong đầu Cố Thanh, sống động như thật……

Trên khung bình luận không ngừng post lên, trừ tên của Thương Thanh Từ ra, thì chính là…..

Khuynh tẫn thiên hạ.

[1] Hoàng giáp: kiểu chia thân phận nick của yy, Hoàng giáp là của quản lý tổng kênh, ngoài ra còn nhiều màu nữa @.@

[2] đặc lập độc hành: thường dùng để hình dung người có chí hướng lớn, không giống thế tục.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook