Chương 21:
Dạ Man
06/10/2023
Lễ cưới kết thúc, mọi người tản ra, ai chơi phần của người nấy. Khách sạn có đủ thứ, dù mọi người có ở lì trong khách sạn cả ngày không ra ngoài cũng sẽ không cảm thấy chán.
Khương Ngọc Thư cũng không biết Mạnh Cảnh Hòa sắp xếp ra sao, dù sao thì cô cứ đi theo anh là được rồi.
Cũng may là Mạnh Cảnh Hòa không phải kiểu người thích náo nhiệt, trừ tham gia các hoạt động cùng nhóm Nhậm Dật thì anh cũng không định làm gì khác, phần lớn thời gian đều dành hết để ở cùng cùng với Khương Ngọc Thư .
Đêm thứ hai ở Tam Á, Mạnh Cảnh Hòa và Khương Ngọc Thư vẫn tiến hành "giao lưu" thể xác.
Khương Ngọc Thư cảm thấy "chuyện đó" quá mệt mỏi với mình, cô rất nghi ngờ cái sự "đau lưng" của Mạnh Cảnh Hòa.
Cuối cùng cũng đã tới ngày thứ ba, kỳ nghỉ cũng sắp hết, họ nên về thôi.
Sáng sớm hôm sau, sau khi rời giường, Khương Ngọc Thư bắt đầu thu dọn hành lý. Lần này cô chỉ mang vali loại dài nửa mét, lúc đi thì ít đồ mà khi về lại gấp đôi, giờ không sao nhét nổi.
Hôm qua Ôn Văn dạo cửa hàng miễn thuế rồi mua cho cô một bộ mỹ phẩm dưỡng da, thêm quà từ đám cưới của Thẩm Tiệp, cũng là một hộp đồ lớn nữa. Khương Ngọc Thư mở hộp ra thì thấy trừ chocolate và kẹo hỉ thì còn có một chai nước hoa nam Dior, một sợi dây chuyền rất tinh xảo, mặt dây chữ K bằng vàng còn đính một viên ngọc lam nữa.
Phần quà như thế này thật sự có giá trị không hề nhỏ, có thể thấy cặp vợ chồng mới cưới này cực kỳ xem trọng hôn lễ của họ.
Mạnh Cảnh Hòa ra ngoài sân nói chuyện điện thoại. Anh cúp máy rồi vào trong thì thấy cô đang ngẩn người trước đống quà tặng: "Sao vậy?"
Khương Ngọc Thư cau mày: "Nhiều đồ quá, vali của em nhét không nổi."
Mạnh Cảnh Hòa bật cười: "Thế thì bỏ vào vali của anh đi."
Khương Ngọc Thư hết nhíu mày, thoải mái nói với anh: "Vợ chồng Thẩm Tiệp tặng quà cưới còn sộp hơn ngôi sao lớn nữa."
Mạnh Cảnh Hòa vốn chẳng hề quan tâm đến vụ quà cưới, nghe cô nói vậy anh mới nhìn sang: "Cậu ta chuẩn bị gì đó?"
"Uầy!" Khương Ngọc Thư nghĩ bụng: Mấy kẻ có tiền qua lại đúng là chỉ để ý tấm lòng chứ không quan trọng vật chất. Cô không biết nhóm Mạnh Cảnh Hòa thường chi tiền theo hàng chục nghìn hay trăm nghìn tệ nữa, hoặc có khi còn nhiều hơn.
Khương Ngọc Thư cũng không biết Mạnh Cảnh Hòa sắp xếp ra sao, dù sao thì cô cứ đi theo anh là được rồi.
Cũng may là Mạnh Cảnh Hòa không phải kiểu người thích náo nhiệt, trừ tham gia các hoạt động cùng nhóm Nhậm Dật thì anh cũng không định làm gì khác, phần lớn thời gian đều dành hết để ở cùng cùng với Khương Ngọc Thư .
Đêm thứ hai ở Tam Á, Mạnh Cảnh Hòa và Khương Ngọc Thư vẫn tiến hành "giao lưu" thể xác.
Khương Ngọc Thư cảm thấy "chuyện đó" quá mệt mỏi với mình, cô rất nghi ngờ cái sự "đau lưng" của Mạnh Cảnh Hòa.
Cuối cùng cũng đã tới ngày thứ ba, kỳ nghỉ cũng sắp hết, họ nên về thôi.
Sáng sớm hôm sau, sau khi rời giường, Khương Ngọc Thư bắt đầu thu dọn hành lý. Lần này cô chỉ mang vali loại dài nửa mét, lúc đi thì ít đồ mà khi về lại gấp đôi, giờ không sao nhét nổi.
Hôm qua Ôn Văn dạo cửa hàng miễn thuế rồi mua cho cô một bộ mỹ phẩm dưỡng da, thêm quà từ đám cưới của Thẩm Tiệp, cũng là một hộp đồ lớn nữa. Khương Ngọc Thư mở hộp ra thì thấy trừ chocolate và kẹo hỉ thì còn có một chai nước hoa nam Dior, một sợi dây chuyền rất tinh xảo, mặt dây chữ K bằng vàng còn đính một viên ngọc lam nữa.
Phần quà như thế này thật sự có giá trị không hề nhỏ, có thể thấy cặp vợ chồng mới cưới này cực kỳ xem trọng hôn lễ của họ.
Mạnh Cảnh Hòa ra ngoài sân nói chuyện điện thoại. Anh cúp máy rồi vào trong thì thấy cô đang ngẩn người trước đống quà tặng: "Sao vậy?"
Khương Ngọc Thư cau mày: "Nhiều đồ quá, vali của em nhét không nổi."
Mạnh Cảnh Hòa bật cười: "Thế thì bỏ vào vali của anh đi."
Khương Ngọc Thư hết nhíu mày, thoải mái nói với anh: "Vợ chồng Thẩm Tiệp tặng quà cưới còn sộp hơn ngôi sao lớn nữa."
Mạnh Cảnh Hòa vốn chẳng hề quan tâm đến vụ quà cưới, nghe cô nói vậy anh mới nhìn sang: "Cậu ta chuẩn bị gì đó?"
"Uầy!" Khương Ngọc Thư nghĩ bụng: Mấy kẻ có tiền qua lại đúng là chỉ để ý tấm lòng chứ không quan trọng vật chất. Cô không biết nhóm Mạnh Cảnh Hòa thường chi tiền theo hàng chục nghìn hay trăm nghìn tệ nữa, hoặc có khi còn nhiều hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.