Chương 41:
Thanh Sắc Vũ Dực
07/05/2022
Ngoại trừ mỗi ngày đưa Hạ Thừa Nghĩa đi làm và xã giao bên ngoài, cô hầu như không có cơ hội nhìn thấy anh, Hạ Thừa Nghĩa cũng bởi vậy không có thấy được sức ăn khiến bốn phía kinh hãi của Tiền Lung Lung. Còn về chuyện vốn là nhà ăn không lợi nhuận nhưng chi tiêu hai tháng này lại vượt quá mức bình thường, thì cũng là chuyện nhức đầu của tài vụ, chút tiền lẻ này vẫn chưa tới trình độ phiền toái Hạ Thừa Nghĩa.
Hạ Thừa Nghĩa tuy rằng thuộc về loại hình chuốc họa, nhưng cũng không phải mỗi ngày đều bị tập kích, bằng không anh có chín cái mạng cũng không đủ khắc, công ty vệ sĩ thà rằng đổi nghề cũng sẽ không để cho nhân viên đi chịu chết. Bởi vậy Tiền Lung Lung trong khoảng thời gian này cũng không có cơ hội gì để phát huy, chỉ là mỗi ngày sớm tối xa xa ngắm mỹ nam, lúc ăn cơm nhớ lại một chút dung mạo của anh để và với cơm.
"Tình huống hôm nay như thế nào?" Đêm đến, Tiền Lung Lung gọi Tần Dương luôn đi theo bên cạnh Hạ Thừa Nghĩa tới dò hỏi.
"Hạ đổng hôm nay cũng đi làm như bình thường, xử lý công việc, buổi tối có người mời anh ấy ăn cơm, Hạ đổng uống một chút rượu, nhưng đều trong phạm vi bình thường." Tần Dương thân là cận vệ cận thân của Hạ Thừa Nghĩa, vô cùng không có đạo đức nghề nghiệp mỗi ngày đều báo cáo tình hình của cố chủ cho Tiền Lung Lung.
"Không có việc gì là được." Tiền Lung Lung yên tâm gật đầu, từ khi cô từ chỗ Kim Minh Hân lấy được tư liệu của Hạ Thừa Nghĩa, trái tim luôn cường hãn thiếu chút nữa không có bị dọa đến nhảy ra khỏi lồng ngực.
Lịch sử trưởng thành của Hạ Thừa Nghĩa chính là tiểu thuyết huyền nghi [1] về bắt cóc, đe dọa và ám sát, thậm chí dân công tầng thấp của xí nghiệp, cũng có thể tạo thành uy hiếp với Hạ Thừa Nghĩa, rồi ngay cả tình nhân thứ n của cha anh hay người theo đuổi thứ n của mẹ anh, cũng có thể bắt cóc anh đến cưỡng cầu tình cảm của cha mẹ anh.
[1] tiểu thuyết huyền nghi: Là những truyện có nội dung bí ẩn, trinh thám, phá án, đan xen những yếu tố ly kì
Nói thật, Hạ Thừa Nghĩa có thể sống đến bây giờ, quả thực chính là kỳ tích! Tiền Lung Lung vô cùng vui mừng khi ông trời để Hạ Thừa Nghĩa sống đến thời điểm cô nhìn thấy anh, mà công việc hàng ngày của cô còn là đảm bảo an toàn cho Hạ Thừa Nghĩa.
Bởi vì gần đây cô bị đuổi ra ngoài không có cách gì để bảo vệ Hạ Thừa Nghĩa, cho nên Tiền Lung Lung liền lấy lòng hết tất cả vệ sĩ tư nhân của Hạ Thừa Nghĩa, để mọi người mỗi ngày đúng giờ xác định địa điểm báo cáo tình huống với cô, còn nghĩ ra các loại biện pháp cố gắng hết khả năng để có thể thời thời khắc canh giữ bên cạnh Hạ Thừa Nghĩa. Ở trong nhìn nhận của Tiền Lung Lung thì đây là tài sản hợp pháp mình phải bảo vệ, nhưng ở trong mắt thế nhân, loại hành vi này có thể dùng một từ ngữ tương đối sắc bén lại vừa toàn diện để hình dung —— theo dõi.
Đương nhiên, chuyện vệ sĩ cận vệ vì an toàn mà theo dõi cố chủ của mình là chuyện vô cùng bình thường, cho dù Hạ Thừa Nghĩa mơ hồ phát hiện Tiền Lung Lung lúc nào cũng xuất hiện quanh người mình, nhưng cũng không thể ngăn cản cách làm của cô, anh có thể nghiền ép giá trị thặng dư lớn nhất của công nhân, nhưng không thể thủ tiêu tính tích cực vượt mức để hoàn thành nhiệm vụ của công nhân!
"Tuy nhiên. . ." Tần Dương suy nghĩ một chút, cảm thấy có chuyện vẫn còn cần báo cáo một chút.
"Chuyện gì?"
"Long tỷ, có người nạy góc tường của cô." Tần Dương lòng đầy căm phẫn nói, "Buổi tối hôm nay lúc ăn cơm, có một người phụ nữ lớn lên không xinh đẹp bằng cô, dáng người không ma quỷ bằng cô, khí chất không cao quý bằng cô, thân thủ thua kém cô ba lần bốn lượt có ý đồ chuốc say Hạ đổng. Ăn cơm xong còn nói Hạ đổng uống nhiều quá, muốn đưa anh về nhà, coi một đám vệ sĩ lái xe chúng ta thành không khí! Cũng may Hạ đổng căn bản nhìn cũng không thèm nhìn cô ta, đã trực tiếp bảo người ta đưa cô ta về rồi."
Ở những ngày này, Tiền Lung Lung đã thành công tạo ra suy nghĩ "Hạ Thừa Nghĩa là người của tôi" trong đám vệ sĩ, sau khi bọn cận vệ của Hạ Thừa Nghĩa đều bị cô "dạy bảo" qua một phen, địa vị nhất tỷ giới vệ sĩ của Tiền Lung Lung không thể rung chuyển, mà Hạ Thừa Nghĩa cũng mạc danh kỳ diệu trở thành vật sở hữu của Tiền Lung Lung.
Hạ Thừa Nghĩa tuy rằng thuộc về loại hình chuốc họa, nhưng cũng không phải mỗi ngày đều bị tập kích, bằng không anh có chín cái mạng cũng không đủ khắc, công ty vệ sĩ thà rằng đổi nghề cũng sẽ không để cho nhân viên đi chịu chết. Bởi vậy Tiền Lung Lung trong khoảng thời gian này cũng không có cơ hội gì để phát huy, chỉ là mỗi ngày sớm tối xa xa ngắm mỹ nam, lúc ăn cơm nhớ lại một chút dung mạo của anh để và với cơm.
"Tình huống hôm nay như thế nào?" Đêm đến, Tiền Lung Lung gọi Tần Dương luôn đi theo bên cạnh Hạ Thừa Nghĩa tới dò hỏi.
"Hạ đổng hôm nay cũng đi làm như bình thường, xử lý công việc, buổi tối có người mời anh ấy ăn cơm, Hạ đổng uống một chút rượu, nhưng đều trong phạm vi bình thường." Tần Dương thân là cận vệ cận thân của Hạ Thừa Nghĩa, vô cùng không có đạo đức nghề nghiệp mỗi ngày đều báo cáo tình hình của cố chủ cho Tiền Lung Lung.
"Không có việc gì là được." Tiền Lung Lung yên tâm gật đầu, từ khi cô từ chỗ Kim Minh Hân lấy được tư liệu của Hạ Thừa Nghĩa, trái tim luôn cường hãn thiếu chút nữa không có bị dọa đến nhảy ra khỏi lồng ngực.
Lịch sử trưởng thành của Hạ Thừa Nghĩa chính là tiểu thuyết huyền nghi [1] về bắt cóc, đe dọa và ám sát, thậm chí dân công tầng thấp của xí nghiệp, cũng có thể tạo thành uy hiếp với Hạ Thừa Nghĩa, rồi ngay cả tình nhân thứ n của cha anh hay người theo đuổi thứ n của mẹ anh, cũng có thể bắt cóc anh đến cưỡng cầu tình cảm của cha mẹ anh.
[1] tiểu thuyết huyền nghi: Là những truyện có nội dung bí ẩn, trinh thám, phá án, đan xen những yếu tố ly kì
Nói thật, Hạ Thừa Nghĩa có thể sống đến bây giờ, quả thực chính là kỳ tích! Tiền Lung Lung vô cùng vui mừng khi ông trời để Hạ Thừa Nghĩa sống đến thời điểm cô nhìn thấy anh, mà công việc hàng ngày của cô còn là đảm bảo an toàn cho Hạ Thừa Nghĩa.
Bởi vì gần đây cô bị đuổi ra ngoài không có cách gì để bảo vệ Hạ Thừa Nghĩa, cho nên Tiền Lung Lung liền lấy lòng hết tất cả vệ sĩ tư nhân của Hạ Thừa Nghĩa, để mọi người mỗi ngày đúng giờ xác định địa điểm báo cáo tình huống với cô, còn nghĩ ra các loại biện pháp cố gắng hết khả năng để có thể thời thời khắc canh giữ bên cạnh Hạ Thừa Nghĩa. Ở trong nhìn nhận của Tiền Lung Lung thì đây là tài sản hợp pháp mình phải bảo vệ, nhưng ở trong mắt thế nhân, loại hành vi này có thể dùng một từ ngữ tương đối sắc bén lại vừa toàn diện để hình dung —— theo dõi.
Đương nhiên, chuyện vệ sĩ cận vệ vì an toàn mà theo dõi cố chủ của mình là chuyện vô cùng bình thường, cho dù Hạ Thừa Nghĩa mơ hồ phát hiện Tiền Lung Lung lúc nào cũng xuất hiện quanh người mình, nhưng cũng không thể ngăn cản cách làm của cô, anh có thể nghiền ép giá trị thặng dư lớn nhất của công nhân, nhưng không thể thủ tiêu tính tích cực vượt mức để hoàn thành nhiệm vụ của công nhân!
"Tuy nhiên. . ." Tần Dương suy nghĩ một chút, cảm thấy có chuyện vẫn còn cần báo cáo một chút.
"Chuyện gì?"
"Long tỷ, có người nạy góc tường của cô." Tần Dương lòng đầy căm phẫn nói, "Buổi tối hôm nay lúc ăn cơm, có một người phụ nữ lớn lên không xinh đẹp bằng cô, dáng người không ma quỷ bằng cô, khí chất không cao quý bằng cô, thân thủ thua kém cô ba lần bốn lượt có ý đồ chuốc say Hạ đổng. Ăn cơm xong còn nói Hạ đổng uống nhiều quá, muốn đưa anh về nhà, coi một đám vệ sĩ lái xe chúng ta thành không khí! Cũng may Hạ đổng căn bản nhìn cũng không thèm nhìn cô ta, đã trực tiếp bảo người ta đưa cô ta về rồi."
Ở những ngày này, Tiền Lung Lung đã thành công tạo ra suy nghĩ "Hạ Thừa Nghĩa là người của tôi" trong đám vệ sĩ, sau khi bọn cận vệ của Hạ Thừa Nghĩa đều bị cô "dạy bảo" qua một phen, địa vị nhất tỷ giới vệ sĩ của Tiền Lung Lung không thể rung chuyển, mà Hạ Thừa Nghĩa cũng mạc danh kỳ diệu trở thành vật sở hữu của Tiền Lung Lung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.