Chương 45:
Thanh Sắc Vũ Dực
07/05/2022
Vệ sĩ của Hạ Thừa Nghĩa là được thuê từ các công ty vệ sĩ khác nhau, có bộ đội xuất ngũ, có xã hội đen hoàn lương, lính đánh thuê rửa tay không làm nữa, đều là nhân sĩ xã hội biên giới. Những người này đã từng minh tranh ám đấu trong khu nhà cũ của Hạ Thừa Nghĩa, ai cũng đều không phục ai, ngoài mặt nhìn không ra cái gì, nhưng thật ra đều bí mật âm thầm phân cao thấp. Triệu Dương mơ hồ cảm giác được bầu không khí bất lương này, nhưng trên tâm lý không rèn luyện không phải anh ta có thể quản được. Thành thật mà nói cũng là Ngũ Bân không biết phấn đấu, nếu có một người lợi hại ngăn chặn kiêu căng của những người này, cũng sẽ không xuất hiện loại tình huống này rồi.
Rất rõ ràng, sau khi Tiền Lung Lung đến, loại hiện tượng này hoàn toàn biến mất. Tuy rằng cô chỉ là cô gái nhỏ trẻ tuổi nhất cũng thoạt nhìn non nớt nhất, nhưng mà không thể không nói, giữa người và người khác biệt và bất bình đẳng tuyệt đối là trời sinh. Đối với những vệ sĩ này mà nói, Tiền Lung Lung chính là trời sinh. Không phục, không phục lộ ra nắm đấm thử xem, cái gì? Cầm vũ khí, đao thương kiếm côn gì gì đó? Đừng nói giỡn, dùng vũ khí với Tiền Lung Lung, trừ phi anh ta lấy được hoả tiễn, nổ dưới một giây, nếu không người sử dụng vũ khí cuối cùng này tuyệt đối đổi người rồi!
Nhóm cận vệ vẫn luôn nghĩ không ra một vấn đề, một cô gái từ nhỏ lớn lên trong sự yêu thương của cha mẹ, tại sao sẽ như vậy chứ?
Chỉ có thể nói, gien gây chuyện thôi.
Hạ Lăng Thiên ở chỗ Hạ Thừa Nghĩa đã nhận được sự đối xử tàn nhẫn và vô nhân đạo nhất trong lịch sử, trước kia Hạ Thừa Nghĩa ít nhất còn cho ông ta chút mặt mũi, hiện tại thì hay rồi, trực tiếp coi ông ta là Thẩm Học Văn sai sử.
Hạ Lăng Thiên ở trên hợp đồng gian lận để cho anh chùi đít đúng không? Được thôi, anh nhận. Tống thị không phải muốn khởi tố sao? Anh giúp Hạ Lăng Thiên tìm luật sư tốt nhất ! Về phần công ty giải trí, anh vừa vặn cũng muốn nhúng tay vào giới giải trí, hợp đồng với Thẩm Học Văn đến bây giờ còn chưa có ký, giờ mua công ty của cậu ta cũng được.
Về phần Hạ Lăng Thiên, ông cụ chung quy cũng mềm lòng, hàng năm lưu lại cho ông ta chút cổ phần công ty, ít nhiều cũng đủ cho ông ta nuôi hai nhân tình, chia hoa hồng tuyệt đối đủ cho ông ta phá sản rồi. Không có công ty càng tốt hơn, tránh cả ngày gây chuyện, thành thật ở ngây ngô còn tốt hơn.
Hạ Lăng Thiên thất tha thất thểu rời đi, ô tô vừa khởi động, phía sau liền lộp cộp, có lẽ, bể bánh xe rồi.
Cuối cùng vẫn là Triệu Dương tìm lái xe đưa Hạ Lăng Thiên trở về, về phần chiếc Lamborghini bể bánh kia? Tạm thời coi như phí tổn luật sư, tránh cho ông ta đưa chiếc xe này cho tiểu minh tinh.
Đuổi Hạ Lăng Thiên đi, tâm tình Hạ Thừa Nghĩa cũng không tốt. Không có ai hi vọng mình có một người cha như vậy, anh cũng muốn một gia đình ấm áp. Thế nhưng không có cách, có nhiều thứ đã là mệnh trung chú định, anh muốn thay đổi cũng không cách nào thay đổi được. Người mẹ mà anh không nhớ nổi dung mạo còn có thể theo đuổi tự do của mình, nhưng với tư cách là thân nhân huyết mạch tương liên, Hạ Thừa Nghĩa ngay cả cơ hội theo đuổi tự do cũng không có.
Anh rời khỏi phòng khách trở về phòng ngủ, lại phát hiện một thân ảnh mảnh khảnh đang thẳng tắp đứng trước cửa phòng ngủ của anh.
"Tôi nhớ được không phải thời kì căng thẳng, phòng ngủ không cần người hầu trông coi. Hơn nữa cho dù có người muốn canh giữ, chắc hẳn cũng không phải là cô." Lời Hạ Thừa Nghĩa nói mặc dù lạnh nhạt, nhưng giọng nói có chút chậm rãi.
"Hai tháng trước em xem lịch sử gặp nạn của anh, " Tiền Lung Lung chỉ chỉ nóc phòng nói, "Nếu xui xẻo thì cho dù nằm trong nhà mình cũng có thể bị xà nhà nện vào."
Hạ Thừa Nghĩa: . . .
"Xin hỏi bây giờ còn có loại xà nhà cổ xưa này không?"
"Còn có trần nhà và đèn treo."
"Vậy cô ở nơi này có tác dụng gì?"
"Có em ở bên cạnh anh, em có thể nâng xà nhà, trần nhà và đèn nện xuống lên." Tiền Lung Lung nghiêm túc nói.
Hạ Thừa Nghĩa nâng trán, loại cảm giác bị đùa giỡn này lại tới nữa rồi!
"Tiền Lung Lung, " anh nghiêm túc nói, "Có một số việc tôi nghĩ tôi phải nói cho cô biết, tôi là đàn ông, làm một người phụ nữ, nhất là người phụ nữ có dung mạo cũng không tệ lắm dáng người cũng cực kỳ tốt giống như cô, cần phải tỏ ra yểu điệu một chút. Nếu thật sự xảy ra loại tình huống như cô nói, thì phải do tôi che chở cho cô an toàn mới đúng."
Rất rõ ràng, sau khi Tiền Lung Lung đến, loại hiện tượng này hoàn toàn biến mất. Tuy rằng cô chỉ là cô gái nhỏ trẻ tuổi nhất cũng thoạt nhìn non nớt nhất, nhưng mà không thể không nói, giữa người và người khác biệt và bất bình đẳng tuyệt đối là trời sinh. Đối với những vệ sĩ này mà nói, Tiền Lung Lung chính là trời sinh. Không phục, không phục lộ ra nắm đấm thử xem, cái gì? Cầm vũ khí, đao thương kiếm côn gì gì đó? Đừng nói giỡn, dùng vũ khí với Tiền Lung Lung, trừ phi anh ta lấy được hoả tiễn, nổ dưới một giây, nếu không người sử dụng vũ khí cuối cùng này tuyệt đối đổi người rồi!
Nhóm cận vệ vẫn luôn nghĩ không ra một vấn đề, một cô gái từ nhỏ lớn lên trong sự yêu thương của cha mẹ, tại sao sẽ như vậy chứ?
Chỉ có thể nói, gien gây chuyện thôi.
Hạ Lăng Thiên ở chỗ Hạ Thừa Nghĩa đã nhận được sự đối xử tàn nhẫn và vô nhân đạo nhất trong lịch sử, trước kia Hạ Thừa Nghĩa ít nhất còn cho ông ta chút mặt mũi, hiện tại thì hay rồi, trực tiếp coi ông ta là Thẩm Học Văn sai sử.
Hạ Lăng Thiên ở trên hợp đồng gian lận để cho anh chùi đít đúng không? Được thôi, anh nhận. Tống thị không phải muốn khởi tố sao? Anh giúp Hạ Lăng Thiên tìm luật sư tốt nhất ! Về phần công ty giải trí, anh vừa vặn cũng muốn nhúng tay vào giới giải trí, hợp đồng với Thẩm Học Văn đến bây giờ còn chưa có ký, giờ mua công ty của cậu ta cũng được.
Về phần Hạ Lăng Thiên, ông cụ chung quy cũng mềm lòng, hàng năm lưu lại cho ông ta chút cổ phần công ty, ít nhiều cũng đủ cho ông ta nuôi hai nhân tình, chia hoa hồng tuyệt đối đủ cho ông ta phá sản rồi. Không có công ty càng tốt hơn, tránh cả ngày gây chuyện, thành thật ở ngây ngô còn tốt hơn.
Hạ Lăng Thiên thất tha thất thểu rời đi, ô tô vừa khởi động, phía sau liền lộp cộp, có lẽ, bể bánh xe rồi.
Cuối cùng vẫn là Triệu Dương tìm lái xe đưa Hạ Lăng Thiên trở về, về phần chiếc Lamborghini bể bánh kia? Tạm thời coi như phí tổn luật sư, tránh cho ông ta đưa chiếc xe này cho tiểu minh tinh.
Đuổi Hạ Lăng Thiên đi, tâm tình Hạ Thừa Nghĩa cũng không tốt. Không có ai hi vọng mình có một người cha như vậy, anh cũng muốn một gia đình ấm áp. Thế nhưng không có cách, có nhiều thứ đã là mệnh trung chú định, anh muốn thay đổi cũng không cách nào thay đổi được. Người mẹ mà anh không nhớ nổi dung mạo còn có thể theo đuổi tự do của mình, nhưng với tư cách là thân nhân huyết mạch tương liên, Hạ Thừa Nghĩa ngay cả cơ hội theo đuổi tự do cũng không có.
Anh rời khỏi phòng khách trở về phòng ngủ, lại phát hiện một thân ảnh mảnh khảnh đang thẳng tắp đứng trước cửa phòng ngủ của anh.
"Tôi nhớ được không phải thời kì căng thẳng, phòng ngủ không cần người hầu trông coi. Hơn nữa cho dù có người muốn canh giữ, chắc hẳn cũng không phải là cô." Lời Hạ Thừa Nghĩa nói mặc dù lạnh nhạt, nhưng giọng nói có chút chậm rãi.
"Hai tháng trước em xem lịch sử gặp nạn của anh, " Tiền Lung Lung chỉ chỉ nóc phòng nói, "Nếu xui xẻo thì cho dù nằm trong nhà mình cũng có thể bị xà nhà nện vào."
Hạ Thừa Nghĩa: . . .
"Xin hỏi bây giờ còn có loại xà nhà cổ xưa này không?"
"Còn có trần nhà và đèn treo."
"Vậy cô ở nơi này có tác dụng gì?"
"Có em ở bên cạnh anh, em có thể nâng xà nhà, trần nhà và đèn nện xuống lên." Tiền Lung Lung nghiêm túc nói.
Hạ Thừa Nghĩa nâng trán, loại cảm giác bị đùa giỡn này lại tới nữa rồi!
"Tiền Lung Lung, " anh nghiêm túc nói, "Có một số việc tôi nghĩ tôi phải nói cho cô biết, tôi là đàn ông, làm một người phụ nữ, nhất là người phụ nữ có dung mạo cũng không tệ lắm dáng người cũng cực kỳ tốt giống như cô, cần phải tỏ ra yểu điệu một chút. Nếu thật sự xảy ra loại tình huống như cô nói, thì phải do tôi che chở cho cô an toàn mới đúng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.