Chương 39:
Ái Hương Phi
04/01/2021
Ba ngày đầu tiên khi chúng tôi chính thức trở thành người yêu của nhau nó cực kì tuyệt vời. Tuấn như trở thành một con người hoàn toàn mới, hành động ân cần, dịu dàng chăm sóc tôi từng li từng tí.
Hồi trước khi yêu, nhìn mọi người hay nói những câu tình cảm nghe nó ớn ớn ghê ghê làm sao nhưng hiện giờ tôi đã hiểu được cảm giác của họ, thực sự bị nghiện nghe mấy lời đó luôn, đúng là nghiệp quật cho tơi tả.
Và sau ba ngày, Tuấn lại lột xác qua một con người khác. Một con người nóng nảy hơn trước rất nhiều, trầm lắng với thiên hạ, cục súc với mỗi tôi. Kiểu như Tuấn đang trêu đùa tôi vậy, tự tạo cho tôi niềm hạnh phúc có anh người yêu ấm áp dịu dàng sau đó đập vào mặt tôi là anh người yêu " Bad boy" nửa mùa.
Năm lớp 12, Nhà trường phân loại học sinh theo khối. Cả hai đứa tôi theo ban tự nhiên hết chỉ khác ở chỗ học lực của Tuấn thuộc top giỏi của Trường vì thế chúng tôi khác lớp, có mỗi Hy chung lớp với Tuấn. Lớp tôi kế lớp Tuấn, hễ tới giờ ra chơi Tuấn tự động đi vào lớp, ngồi kế bên tôi tự nhiên như ở nhà, nhiều lần tôi bảo đừng vô lớp gặp nữa để tránh bị các bạn nói nhưng Tuấn không chịu, nằng nặc đòi ở trong lớp. Hỏi lý do thì chẳng thèm trả lời, toàn đánh đầu tôi xong ôm thôi.
Có dịp tôi ngồi kể cho Hy, nghe xong nó tỏ ý chán ghét mỉa mai tôi:
\- Thằng Tuấn vô ngồi để đánh dấu chủ quyền với bọn con trai lớp mày đấy\. Mà cỡ mày cũng được để ý á?
\-...-
Khoảng một tuần sau, trong lớp có một bạn trai tỏ tình tôi. Thời gian qua tôi thấy bạn hành xử hơi thân mật mà do chúng tôi cùng tổ nên tôi chẳng suy nghĩ mấy, cách ngày tỏ tình một hôm, bạn ấy nhắn tin riêng hẹn tôi nói chuyện. Bạn ấy bảo ra góc thư viện trường vì đây là chuyện bí mật, nếu tôi đồng ý bạn sẽ giúp tôi làm bài báo cáo. Bài tập báo cáo dài chồng chất, tôi tính nhờ Tuấn làm giúp nhưng hình như Tuấn đang chuẩn bị cuộc thi sắp tới nên tôi không dám phiền. Thấy điều kiện quá tốt tôi đồng ý ngay không chần chừ.
Tôi nhắn với một bạn trong lớp lúc Tuấn qua nhớ báo tôi có việc, tí nữa tôi về. Xong tôi đi theo bạn ấy ra sau thư viện, tay bạn ấy cầm theo hộp quà bé bé xinh xinh giấu ra sau lưng.
\- Rồi cậu tính nói gì?
Bạn ấy cứ lén la lén lút nhìn xung quanh càng khiến tôi sợ những suy nghĩ của mình trở thành sự thật.
\- Không nói thì tớ về á\.
\- Tớ\.\. tớ thích\.\.\. thích cậu\!
Bùm, đúng như những gì tôi đang nghĩ, xui cho bạn ấy là tôi yêu Tuấn nhiều lắm nha.
\- Cậu biết tớ có người yêu mà?
\- Mình biết chứ\.\.\. nhưng đầu óc tớ cứ xuất hiện hình ảnh cậu\.\.\. hay cậu có thể cho tớ một cơ hội được không? Bất kì lúc nào cậu hết yêu Tuấn thì hãy về phía mình\.\.\. mình\.\.\.
\- Xin lỗi cậu\, không có chuyện đó dâu\.
Tôi cắt ngang lời bạn ấy, tuy có hơi phũ phàng nhưng đỡ hơn việc cậu ấy chờ đợi một điều vô vọng
\- Ừ\, xin lỗi vì khiến cậu khó xử\.\.\. Cậu cho tớ ôm một cái nhé\, chỉ vài giây thôi\.
Hốc mắt bạn ấy ươn ướt, này đừng vì tôi mà rớt nước mắt, tôi thấy bản thân mình tội lỗi lắm. Một cái ôm thôi chắc chả sao đâu nhỉ?
\- Ừm\.
Thế nhưng chưa kịp chạm đến người tôi, bạn ấy đã bị đánh nghiêng mặt hẳn sang một bên.
Vô thức tôi ôn lấy miệng hét lên, mọi thứ nó diễn ra nhanh quá tôi chưa kịp định hình thì cánh tay truyền đến cơn đau nhức. Tuấn thô bạo nắm chặt cánh tay tôi lôi đi trước sự ngỡ ngàng của bạn đang nằm dưới mặt đất.
\- Đau em\.\.\. Anh buông ra\!
Cố vùng vẫy thì tay tôi càng bị nắm chặt hơn, sự tức giận hiện rõ trên gương mặt tuấn tú và vì được kìm nén, khuôn mặt trở nên đỏ ửng.
Kéo tôi đến một nơi xa lạ rồi buông tay tôi thật mạnh. Xém tí xíu tôi ngã lăn quay ra đất.
\- Anh bớt tính thô bạo được không?
Đang xoa mấy vết bầm, tôi lại tiếp tục bị đẩy vào bức tường. Tôi đã nói như thế còn cố ý dùng bạo lực, sẵn máu nóng trong người tôi hùng hổ nói:
\- Đây\, anh đánh em luôn đi\!
Khi yêu nhau, Tuấn nhường nhịn tôi mỗi khi tranh cãi điều đó thúc đẩy cho cái tôi của tôi ngày một cao ngạo hơn.
Tuấn nghe vậy chỉ nhếch mép cười rồi đấm liên tục vào tường. Những cú đấm dữ dội bỗng chốc túa máu ra.
Đến nước này tôi bắt đầu sợ hãi, hình ảnh trước mắt đây đáng sợ hơn lần Tuấn bị bắt cóc.
\- Dừng lại\, dừng lại mau cho em\.
Gào thét trong sự mất bình tĩnh, tôi chẳng biết làm gì mới đúng đây? Tôi cố gắng giữ chặt tay Tuấn lại nhưng không được.
Bất lực, tôi ngồi xuống khóc nấc. Có lẽ vì nghe tiếng khóc của tôi nên tiếng đấm đã dừng. Ngồi bệt xuống cùng tôi, Tuấn kéo tôi sát ngực, hôn nhẹ lên mái tóc.
\- Làm em khóc rồi\, anh tệ lắm nhỉ?
Dự cảm có điều không lành, tôi vòng tay qua siết chặt Tuấn hơn.
\- Không\, không\. Do em\, lỗi của em\.
\- Đừng khóc nữa\, tim anh đau âm ỉ không có ai chữa được đâu\.\.\.
Ánh mắt trìu mến của Tuấn khiến tôi bình tĩnh hơn, phụt cười với câu nói đùa của anh.
\- Chúng mình tạm thời chia tay nhau đi\!
\-\-\-\-\-\.\-\-\-\-\-
Đang tình cảm mà sao chia tay nhanh vậy? Nam chính chơi kỳ ghê
Hồi trước khi yêu, nhìn mọi người hay nói những câu tình cảm nghe nó ớn ớn ghê ghê làm sao nhưng hiện giờ tôi đã hiểu được cảm giác của họ, thực sự bị nghiện nghe mấy lời đó luôn, đúng là nghiệp quật cho tơi tả.
Và sau ba ngày, Tuấn lại lột xác qua một con người khác. Một con người nóng nảy hơn trước rất nhiều, trầm lắng với thiên hạ, cục súc với mỗi tôi. Kiểu như Tuấn đang trêu đùa tôi vậy, tự tạo cho tôi niềm hạnh phúc có anh người yêu ấm áp dịu dàng sau đó đập vào mặt tôi là anh người yêu " Bad boy" nửa mùa.
Năm lớp 12, Nhà trường phân loại học sinh theo khối. Cả hai đứa tôi theo ban tự nhiên hết chỉ khác ở chỗ học lực của Tuấn thuộc top giỏi của Trường vì thế chúng tôi khác lớp, có mỗi Hy chung lớp với Tuấn. Lớp tôi kế lớp Tuấn, hễ tới giờ ra chơi Tuấn tự động đi vào lớp, ngồi kế bên tôi tự nhiên như ở nhà, nhiều lần tôi bảo đừng vô lớp gặp nữa để tránh bị các bạn nói nhưng Tuấn không chịu, nằng nặc đòi ở trong lớp. Hỏi lý do thì chẳng thèm trả lời, toàn đánh đầu tôi xong ôm thôi.
Có dịp tôi ngồi kể cho Hy, nghe xong nó tỏ ý chán ghét mỉa mai tôi:
\- Thằng Tuấn vô ngồi để đánh dấu chủ quyền với bọn con trai lớp mày đấy\. Mà cỡ mày cũng được để ý á?
\-...-
Khoảng một tuần sau, trong lớp có một bạn trai tỏ tình tôi. Thời gian qua tôi thấy bạn hành xử hơi thân mật mà do chúng tôi cùng tổ nên tôi chẳng suy nghĩ mấy, cách ngày tỏ tình một hôm, bạn ấy nhắn tin riêng hẹn tôi nói chuyện. Bạn ấy bảo ra góc thư viện trường vì đây là chuyện bí mật, nếu tôi đồng ý bạn sẽ giúp tôi làm bài báo cáo. Bài tập báo cáo dài chồng chất, tôi tính nhờ Tuấn làm giúp nhưng hình như Tuấn đang chuẩn bị cuộc thi sắp tới nên tôi không dám phiền. Thấy điều kiện quá tốt tôi đồng ý ngay không chần chừ.
Tôi nhắn với một bạn trong lớp lúc Tuấn qua nhớ báo tôi có việc, tí nữa tôi về. Xong tôi đi theo bạn ấy ra sau thư viện, tay bạn ấy cầm theo hộp quà bé bé xinh xinh giấu ra sau lưng.
\- Rồi cậu tính nói gì?
Bạn ấy cứ lén la lén lút nhìn xung quanh càng khiến tôi sợ những suy nghĩ của mình trở thành sự thật.
\- Không nói thì tớ về á\.
\- Tớ\.\. tớ thích\.\.\. thích cậu\!
Bùm, đúng như những gì tôi đang nghĩ, xui cho bạn ấy là tôi yêu Tuấn nhiều lắm nha.
\- Cậu biết tớ có người yêu mà?
\- Mình biết chứ\.\.\. nhưng đầu óc tớ cứ xuất hiện hình ảnh cậu\.\.\. hay cậu có thể cho tớ một cơ hội được không? Bất kì lúc nào cậu hết yêu Tuấn thì hãy về phía mình\.\.\. mình\.\.\.
\- Xin lỗi cậu\, không có chuyện đó dâu\.
Tôi cắt ngang lời bạn ấy, tuy có hơi phũ phàng nhưng đỡ hơn việc cậu ấy chờ đợi một điều vô vọng
\- Ừ\, xin lỗi vì khiến cậu khó xử\.\.\. Cậu cho tớ ôm một cái nhé\, chỉ vài giây thôi\.
Hốc mắt bạn ấy ươn ướt, này đừng vì tôi mà rớt nước mắt, tôi thấy bản thân mình tội lỗi lắm. Một cái ôm thôi chắc chả sao đâu nhỉ?
\- Ừm\.
Thế nhưng chưa kịp chạm đến người tôi, bạn ấy đã bị đánh nghiêng mặt hẳn sang một bên.
Vô thức tôi ôn lấy miệng hét lên, mọi thứ nó diễn ra nhanh quá tôi chưa kịp định hình thì cánh tay truyền đến cơn đau nhức. Tuấn thô bạo nắm chặt cánh tay tôi lôi đi trước sự ngỡ ngàng của bạn đang nằm dưới mặt đất.
\- Đau em\.\.\. Anh buông ra\!
Cố vùng vẫy thì tay tôi càng bị nắm chặt hơn, sự tức giận hiện rõ trên gương mặt tuấn tú và vì được kìm nén, khuôn mặt trở nên đỏ ửng.
Kéo tôi đến một nơi xa lạ rồi buông tay tôi thật mạnh. Xém tí xíu tôi ngã lăn quay ra đất.
\- Anh bớt tính thô bạo được không?
Đang xoa mấy vết bầm, tôi lại tiếp tục bị đẩy vào bức tường. Tôi đã nói như thế còn cố ý dùng bạo lực, sẵn máu nóng trong người tôi hùng hổ nói:
\- Đây\, anh đánh em luôn đi\!
Khi yêu nhau, Tuấn nhường nhịn tôi mỗi khi tranh cãi điều đó thúc đẩy cho cái tôi của tôi ngày một cao ngạo hơn.
Tuấn nghe vậy chỉ nhếch mép cười rồi đấm liên tục vào tường. Những cú đấm dữ dội bỗng chốc túa máu ra.
Đến nước này tôi bắt đầu sợ hãi, hình ảnh trước mắt đây đáng sợ hơn lần Tuấn bị bắt cóc.
\- Dừng lại\, dừng lại mau cho em\.
Gào thét trong sự mất bình tĩnh, tôi chẳng biết làm gì mới đúng đây? Tôi cố gắng giữ chặt tay Tuấn lại nhưng không được.
Bất lực, tôi ngồi xuống khóc nấc. Có lẽ vì nghe tiếng khóc của tôi nên tiếng đấm đã dừng. Ngồi bệt xuống cùng tôi, Tuấn kéo tôi sát ngực, hôn nhẹ lên mái tóc.
\- Làm em khóc rồi\, anh tệ lắm nhỉ?
Dự cảm có điều không lành, tôi vòng tay qua siết chặt Tuấn hơn.
\- Không\, không\. Do em\, lỗi của em\.
\- Đừng khóc nữa\, tim anh đau âm ỉ không có ai chữa được đâu\.\.\.
Ánh mắt trìu mến của Tuấn khiến tôi bình tĩnh hơn, phụt cười với câu nói đùa của anh.
\- Chúng mình tạm thời chia tay nhau đi\!
\-\-\-\-\-\.\-\-\-\-\-
Đang tình cảm mà sao chia tay nhanh vậy? Nam chính chơi kỳ ghê
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.