Rung Động Lòng Em

Chương 23: Mình Nên Làm Gì Với Cậu Bây Giờ?(2)

Lê Tình Thiên

24/02/2021

Edit: Dương Thị Thu Thảo

Beta: Công Tử Như Họa

Cô gái đứng trước mặt hôm nay không kẹp tóc, được cho là vì tay phải bất tiện, nên chỉ dùng một dây tơ lụa màu lam nhạt để buộc cố định tóc, có vài cọng tóc rơi lả tả ở phía trước, làm tăng thêm một chút nhí nhảnh.

Làn da trắng nõn nhuộm lên một lớp ửng đỏ nhạt, hơi cúi thấp đầu, để lộ ra có chút luống cuống.

Ánh mắt của Phó Ngôn Thần nhìn xéo qua cánh tay phải của cô, trong lòng mềm nhũn, giọng điệu nói chuyện ít được dịu dàng thêm vài phần: "Nếu không phải uất ức, vậy đổi chỗ ngồi đi." Nhận ra bé thỏ con vẫn còn do dự, vì vậy đã bổ sung một câu: "Tớ không thích nợ tình người."

Chẳng qua chỉ là không muốn nợ tình người thôi sao?

Vô cùng không thích câu trả lời này, Thời Thanh Ninh không vui mà cong miệng lên, vùng vẫy hai giây liền thỏa hiệp, dù sao cô cũng không phải thật sự không muốn ngồi chung với Phó Ngôn Thần.

Lúc Phó Ngôn Thần đang nói chuyện, Tần Cầm và Hứa Minh ngơ ra không nói một lời nào, có điều kết quả cuối cùng lại làm cho hai người nhìn nhau mỉm cười.

Lời bọn họ muốn nói chính là, học bá Phó chắc chắn sẽ đồng ý ngồi chung với Thời Thanh Ninh~

Vì vậy tay chân của hai người càng thêm nhanh nhẹn, các món đồ trong ngăn kéo cũng được đổi trong mấy phút, đúng lúc Thời Thanh Ninh vừa ngồi xuống, tiếng chuông vào học cũng vang lên.

Hai người ngồi cùng một bàn, nếu động tác có biên độ lớn một chút, rất có thể sẽ đụng phải đối phương, Thời Thanh Ninh rất khẩn chương, còn có chút không được ổn, nhưng vả lại là phấn khích và hạnh phúc.

Sợ bị Phó Ngôn Thần phát hiện ra tâm tư trong lòng của cô, Thời Thanh Ninh ép mình cố gắng tập trung chú ý vào giáo viên giảng bài, hít sâu nhiều lần, lại ngửi được một mùi hương chanh sả thoang thoảng, còn rất dễ chịu. Được thôi, cô cũng dùng loại bột giặt quần áo này nên ngửi ra được.

Thời Thanh Ninh cảm giác mình bị ngu ngơ rồi, ánh mắtcũng kiềm chế không nổi mà ngắm người bên cạnh, theo góc độ của cô, chỉ có thể nhìn thấy một bên mặt của Phó Ngôn Thần, hàng lông mi dài cong vút, mũi cao thẳng, còn có đôi môi hoàn mỹ..



Người cô thích thật ưa nhìn.

"Thời Thanh Ninh, em trả lời đáp án của đề này xem."

Đột nhiên bị kêu tên, Thời Thanh Ninh đứng dậy lập tức, kéo theo đó là bàn học lung lay mãnh liệt, bút ký tên và sách giáo khoa trên bàn rơi hết xuống đất, ngay lập tức thu hút không ít ánh mắt của bạn bè cùng lớp.

Sắc mặt của Thời Thanh Ninh thay đổi thất thường, lúc trắng lúc đỏ, cho dù cô có thể bỏ qua ánh mắt quan sát của Phó Ngôn Thần và các bạn học, nhưng cô căn bản không biết đề vừa rồi giáo viên nói là gì.

Tay trái gắt gao cào cấu bàn bên cạnh, vô cùng xấu hổ.

Trong sáu môn, sinh học là môn cô có điểm thấp, nếu điểm thi thất thường, nó sẽ kéo rất nhiều điểm của cô, giáo viên sinh học và cô chủ nhiệm tìm cô đều để nói qua vấn đề này. Lúc này lại bị giáo viên bắt gặp không tập trung, nên bỗng nhiên cảm thấy rất xấu hổ.

"Hiện tượng của bức tường bị tách ra."

Ngay khi cô định trả lời, thì nghe được lời nhắc nhở nhỏ, Thời Thanh Ninh đè nổi sợ trong lòng xuống, rồi lập lại lời nói của Phó Ngôn Thần.

Giáo viên sinh học gật gật đầu, đưa tay ý bảo Thời Thanh Ninh ngồi xuống, cũng không làm cô khó xử, tiếp tục giảng bài: "Nếu đem mô tế bào đặt vào trong dung dịch sucrose có nồng độ cao hơn, thì tế bào sẽ xảy ra biến đổi về chất đó là hiện tượng tách rời, trọng điểm của đề thi lần này chính là.."

Sau khi ngồi xuống, Thời Thanh Ninh thở một hơi nhẹ nhõm, nói tiếng cám ơn với Phó Ngôn Thần.

"Trách tớ hả, nếu cậu không nhìn tớ, thì đâu sẽ không biết giáo viên đang giảng tới chỗ nào." Phó Ngôn Thần nhặt bút trên mặt đất lên đặt vào trong tay Thời Thanh Ninh, khoé miệng khẽ cong lên.

Thời Thanh Ninh: "..."

Mắc cỡ chết mất!



Bởi vì tay phải bị thương, ở lại lớp tự học buổi tối cũng không thể làm bài được, vì vậy Thời Thanh Ninh đã xin chủ nhiệm tạm thời không học lớp tự học buổi tối nữa. Đã ba ngày liên tục cô không gội đầu, có chút bết khiến cô chịu không được.

Vừa về đến nhà cô liền đi thẳng vào phòng bếp, lấy màng giữ tươi bên trong tủ chứa đồ ra sau đó quay về phòng ngủ, lần nữa đi ra, chỗ băng gạc trên cánh tay phải, được quấn lên vài lớp màng giữ tươi bên ngoài, phải chắc chắn là nước sẽ không thấm vào.

"Dù có làm ướt một chút, chắc có lẽ cũng không sao?"

Phòng vệ sinh, trước khi mở vòi sen ra tắm, thì trước mắt Thời Thanh Ninh đột nhiên hiện lên khuôn mặt tuấn tú rất nghiêm túc của Phó Ngôn Thần, cho nên cẩn thận kiểm tra một chút, lúc này mới mở vòi phun ra.

Cũng thật là xui xẻo, chỗ vết rách đúng ngay bên ngoài khuỷu tay, cô chỉ cần hơi nâng cánh tay một chút, cũng sẽ xé rách miệng vết thương được khâu lại. Bác sĩ cũng từng liên tục dặn dò, không được có động tác trên phạm vi lớn, đã khâu lại lần hai thì rất có thể để lại sẹo.

Cô thì không quan tâm, nhưng hình như Phó Ngôn Thần rất để ý.

Thứ bảy ở nhà, anh cũng nhìn cô một cách chăm chú, vậy nên chính cô cũng rất hồi hộp.

"Rào rào.."

Thời Thanh Ninh mở vòi phun nước không lớn, chỉ dùng tay trái làm cho tóc ướt một chút, đợi đến khi gần ướt đều hết mới vật vã lấy dầu gội bôi lên tóc, ban đầu vốn rất suôn sẻ, nhưng ngay lúc cô chuẩn bị đánh bọt trên tóc, đột nhiên nghe được tiếng chốt cửa mở, trái tim cũng đập mạnh dữ dội.

Lúc này đây, không thể nào là Cố An Lan, càng không thể nào là ông cụ và ông ngoại, cho nên chỉ có thể là - Phó Ngôn Thần.

Lời cảnh cáo của người đó liên tục quanh quẩn bên tai, Thời Thanh Ninh có hơi sợ, vội vàng mở vòi phun lớn hơn, nước chảy xào xào lao xuống, nhưng vào lúc này chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra, bọt dầu gội dính vào trong mắt của cô, tay chân luống cuống đi lấy khăn mặt trên kệ, lại không cẩn thận mà trượt ngã bởi dầu xả đã mở ra trước đó, sau đó cả người rơi vào tầm mất kiểm soát: "A~~"

"Cậu không thể nghe lời một chút sao?"

Phó Ngôn Thần mở cửa nghe được tiếng nước trong phòng vệ sinh, sắc mặt liền thay đổi, vội vàng đẩy hờ mép cửa, thì nhìn thấy cảnh Thời Thanh Ninh bị ngã, hơi thở siết chặt, bước chân nhanh tới đỡ cô, giọng nói thì thấp như bị nghẹn: "Tớ nên bắt cậu phải làm sao đây?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Rung Động Lòng Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook