Rung Động

Chương 32: Chap 32​

Min

05/05/2015

#bar Kill#

Nhất Phong choàng dậy vì tiếng chuông điện thoại réo liên hồi, đầu đau như búa bổ vì uống một lượng rượu quá lớn. Thuận tay với điện thoại, bấm nút nghe, Phong trả lời :

"Alo ?!"

Một tràng dài của sự im lặng, đầu dây bên kia vẫn chưa thấy hồi đáp. Phong hơi bực mình, tính cúp máy thì đầu dây bên kia vang lên một giọng nói nghe mà buồn não ruột :

"Tại sao k đến ?"

Phong khó hiểu, k đến đâu nhỉ ? Cậu cố nhớ lại xem có hẹn với lại không thì chợt nhận ra có một buổi hẹn với Sasa vào buổi chiều nay. Nhìn đồng hồ, Phong phát hoảng, 4h30 !!! Cậu định mở lời giải thích thì đầu dây bên kia đã chỉ còn lại những dư âm "tít...tít..". (Tít ơi ra đêy :v)

Phong vừa chỉnh lại bộ quần áo xộc xệch trên người vừa tự trách bản thân sao lại uống lắm thế để bây h lỡ mất hẹn. Sau khi sửa soạn chỉnh tề, Phong gọi điện thoại cho Sasa định xin lỗi vì mải chơi quên hẹn. Nhưng đầu dây bên kia là một chàng trai, cậu ta giải thích gì đó, nhưng Phong lúc ấy còn không thể hiểu phức hợp cảm xúc của mình nữa là nghe "thằng kia" lải nhải. Suốt buổi hôm đó, Phong trằn trọc suy nghĩ mọi trường hợp, càng tự biện hộ, cậu càng nhận ra mình đuối lí. Cậu quyết định sẽ nói chuyện rõ ràng với Sasa vào ngày mai.

#Trường THPT Bạch Hoàng#

Như thường lệ, mấy anh chị nhà ta đến trường, nhưng hôm nay không khí có vẻ khá căng thẳng. Vừa đến nơi, Nhật Đông và Tomio đã thẳng tiến lên lớp, bỏ lại mấy đứa bạn đằng sau. Shizumi nhìn Tomio "bỏ bạn theo zai" mà tức đến "phát tiết", rảo bước về phía căn-tin kiếm gì ăn cho hả giận. Triết Vũ thấy thế cũng bám theo (=='). Hiện tại dưới sân chỉ còn lại Sasa và Nhất Phong (còn sớm, h/s chưa đến).

"Sasa, nói chuyện chút đi !" - Phong đề nghị

Sasa tảng lờ như không nghe thấy gì, rảo bước về lớp. Vừa đi được vài bước thì bàn tay nhỏ bị Phong giữ chặt lại. Nhỏ giật ra, chau mày nhìn Phong bằng ánh mắt lạnh lẽo đến ghê người. Phong nhận ra, mắt nhỏ bây h là màu xanh nước chứ không phải máu đen tuyền như thường. Phong biết nếu cậu còn dám đụng đến Sasa nữa thì kiểu gì cũng chết chắc. Phong đánh nén lòng, đề nghị thử :

"Hỏi một câu đc ko ?"

"Tự nhiên !" - Sasa bình thản. Phong nhận ra đau khổ nhất không phải là nghe người mình thích chửi bới, đánh đập, sỉ vả, mà đau nhất là họ đối xử bình thản với mình như những người bình thường. Cảm giác như họ chưa từng quen biết vậy, thật vô tình !

"Em không giấu tôi điều gì chứ ?" - Phong nói như hụt hơi, lòng phập phồng những cảm xúc kì lạ. Nhưng nhỏ chỉ nhún vai :

"Bớt vớ vẩn đi. Tôi đang bận."

Nói xong, Sasa lại rảo bước, hướng về phía thư viện trường. Phong nhận ra nhỏ ít nói và như đang tránh mặt cậu. Vậy là nhỏ giận cậu thật rồi. Trong lòng Phong toác ra một hố rỗng. Một cảm giác trống rỗng và thiếu vắng bao trùm cậu.

Phong đem tất cả kể cho Shizumi và Tomio, nghĩ rằng họ là bạn thân của Sasa nên chắc chắn sẽ giúp được cậu. Nhưng Shizumi và Tomio chỉ thoáng chau mày. Họ khó chịu. Phong nhìn biểu cảm trên khuôn mặt cả 2 mà cả người như cứng đờ, k dám nói thêm câu nào. Nhưng dù vậy cậu cũng vẫn rất hoang mang, những dự cảm xa lạ làm Phong rối loạn. Một người thông minh và khôn khéo như cậu chưa bao h ở trong tình huống này.

"Đồ ngu ngốc !" - Shizumi lẩm bẩm đủ để cho mình và Tomio nghe. Tomio biết nhưng im lặng như đang suy nghĩ gì đó, sau 1 phút, nó phán :

"Tự làm tự chịu !"

Rồi nó bỏ đi, Shizumi cũng theo sau, bỏ một mình Phong ở lại mà buồn phiền ghê gớm.

-------------------------------------------------------------



Dạo này Sasa hay yên lặng nhìn ra cửa sổ. Không chỉ Phong nhận thấy điều này, mọi người đều vậy. Cả lớp đều xì xầm bàn tán. Tomio và Shizumi biết nhưng vẫn mặc kệ, đây là chuyện tình cảm của 2 người kia, xen vô rồi không giúp đc gì thì còn làm mọi thứ tệ hơn thôi.

Tan học...

Phong bước từng bước nặng nề ra về, cũng chẳng buồn nhìn mặt hai thằng bạn. Bật chợt cậu thấy dọc cuối hành lang, một chàng trai đang cùng Sasa đi về. Tất cả ý nghĩ của Phong cuốn theo hai người họ, cậu chạy thật nhanh đến chỗ 2 người. Chàng trai ngạc nhiên nhìn Phong rồi đứng đực ra như tượng. Phong k quan tâm, cậu hỏi Sasa :

"Ai đây ?" - giọng cậu lớn đến mức như đang quát vậy, thật ghê !

"K liên quan đến anh !" - Sasa lạnh giọng, rồi quay qua nói với chàng trai kia :

"Anh Vĩ, An và Thiên Hương chắc đang chờ đấy ! Về thôi !"

"Ừ" - Bùi Vĩ mỉm cười hiền từ, chả là anh đc Tomio cử đi đón Sasa. Anh ngay lập tức nghe lời không chút phản kháng, đón một đứa em gái có gì khó đâu !!!

Trong khi đó, ở xa xa nơi sân thượng, có hai bóng người con gái đang dùng ống nhòm quan sát sự việc, k bỏ sót bất kì một chi tiết nào. Khuôn mặt lãnh đạm, không chút cảm xúc làm người ta cảm giác như họ đang toan tính điều gì.

"Về thôi ! Kế hoạch A đại thành công !"

"Chỉ mong Phong sẽ trúng kế, nói ra tình cảm của mình, nếu k chắc họ giận nhau cả đời quá !"

"Ừm..."

------------------------------------------------------------

Sau đó là những ngày thật khó chịu với Phong, cậu luôn mất tập trung với tất thảy mọi việc. Nhìn Sasa hàng ngày đc chàng trai lạ mặt kia đưa đón mà cậu thấy cái gì đó nghèn nghẹn ở tim mình, vừa tức tối vừa bối rối, lo lắng. Phong cảm thấy như mình bị cướp mất một điều gì thân thuộc lắm. Một khoảng trống vô định trong lòng làm cậu hoang mang. Cậu tưởng tượng ra đủ thứ. Cậu thấy Sasa xa quá. Khi nhìn vào nhỏ, Phong chỉ thấy sự dịu dàng, quan tâm của nhỏ nhưng k dành cho Phong mà là một chàng trai khác. Bất giác cậu đưa tay đập vào đầu. Chết tiệt, cậu đang nghĩ cái gì thế này ? Cậu không thể bình thản chờ đợi thời khắc những cảm xúc lắng lại và những suy nghĩ sáng suốt của 1 người thông minh quay về. Phong hoàn toàn bị rối trí, cậu quay cuồng và buồn bã. Một nỗi buồn kì cục mà cậu cho là vô cớ.

"Dạo này mày làm sao đấy ?! Phát bệnh à ???" - Triết Vũ thấy tình hình ngày càng trầm trọng, lên tiếng hỏi.

Phong không biết phải trả lời thế nào, dạo này cậu cảm thấy mệt mỏi quá, chẳng buồn mở miệng nói gì cả.

"Tao mắc phải 1 vấn đề. Mày không nên biết, mày cũng k thích nghe đâu."

"Phải nói thì mới biết chứ. Mày như thế này tao cũng đâu thoải mái gì !"

"Tao..." - Phong chần chừ, do dự. Có nên nói hay là không ? Cái thằng bạn đàn bà (ý nói là tính cực kì dở người, là con trai mà như con gái dù là đánh nhau rất giỏi) hết chỗ nói này của cậu mà nghe xong chắc chắn cưới phá lên và chẳng những k giúp cậu còn khiến cậu phiền não thêm. Phong thở dài, đứng dậy bỏ đi.

"Ơ thằng kia..." - Vũ gọi với theo

"Cứ để yên cho nó đi !" - Nhật Đông không biết đến từ bao h, nói với Vũ.

"Nó bị sao v ?" - Vũ ngu ngơ hỏi



"Bị gái bỏ !" - Đông nói bông đùa

"Mày cứ đùa, nó k 'đá' gái thì thôi chứ gái nào dám bỏ nó !"

"Tùy mày nghĩ thôi !"

...

--------------------------------------------------------------

#Sáng#

Phong đợi trước cửa phòng Sasa (hết nơi cmnr =='). Nhỏ bước ra, ngạc nhiên nhìn cậu. Cũng lâu rồi Phong chưa đừng đối diện với nhỏ như thế này, cảm giác có chút bối rối.

"Nói chuyện chút đi !" - Phong nói

"Có gì cứ nói !" - nhỏ đáp dửng dưng

"Xin lỗi vì lần trước cho em 'leo cây' !" - Phong ngượng chín mặt khi nói ra câu này. Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Phong, nhỏ cố nén cười, đáp :

"Nếu là chuyện này thì thôi, tôi k có 'để tâm' đâu !"

Phải nói đây là câu nói dối trá nhất mà nhỏ từng nói. Thật sự nhỏ đã rất giận dữ khi Phong dám cho nhỏ leo cây, nhưng cũng rất buồn nữa. Nhỏ thích Phong, từ lâu rồi nhưng giờ nhỏ mới giận ra thứ tình cảm ấy. Dù hơi muộn nhưng vẫn chưa là quá muộn, chỉ là nhỏ k biết Phong có chấp nhận tình cảm của nhỏ không mà thôi.

"Xin lỗi vì lần trước đã lớn tiếng quát em nữa !"

"Vì sao lại làm vậy ?" - Sasa nghiêng đầu hỏi. Nhỏ luôn thắc mắc về điều đó, nhỏ không lí giải được hành động của Phong.

"Em...không hiểu sao ?"

"..."

Phong hít một hơi thật sâu rồi nói :

"Sasa, à không...Mai Phương, tôi-thích-em ! Thích đến mức tôi dường như phát điên khi nhìn thấy em bên ai đó !"

Sasa thoáng ngạc nhiên, rồi mỉm cười, một nụ cười hạnh phúc của người vừa mới đc tỏ tình, à không, phải là vừa mới được đáp trả tình cảm.

"Me too." - Sasa đáp, giọng bình thản đến mức không thể bình thản hơn.

Còn Phong thì dường như mừng đến sắp khóc khi nghe câu nói đó. Cậu nắm lấy tay Sasa và kéo nhỏ vào lòng, cảm nhận hơi ấm và nhịp đập rộn ràng của trái tim nhau. Một cuộc tình bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Rung Động

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook