Chương 1: Kế hoạch “đào tẩu”
Min
05/05/2015
- Tại Mỹ -
Shizumi : Hix…chán quá ! Chán quá ! Chán muốn chết rùi đêy nèk ! Mấy pà có trò j chơi hok ? Tui sắp phát điên ùi hu…hu..hu…
Sasa : Hết rùi, trò j chơi đc phá đc, tụi mk đều chơi qua hết òy !
Tomio : Thôi đi ! Mấy pà đừng có than thở nữa, thà ngồi nghĩ trò để chơi còn hay hơn.
Bỗng Shizumi hét lên, ánh mắt sáng rực nhìn sang hai con bạn.
“Nghĩ ra rồi !”
“Vậy hả ? Nói lẹ đê !” – Sasa và Tomio giục
“Tụi mình sẽ…về…Việt Nam !” – Shizumi nở một nụ cười tinh quái.
“Về Việt Nam !!!” – Hai đứa bạn trố mắt nhìn Shizumi
“Pà nói lộn hay tụi tui nghe nhầm dzậy ?” – Sasa hỏi lại
“Tui nói thiệt mak, chúng ta sẽ về Việt Nam !” – Shizumi khẳng định
Vừa nghe đến đây, Tomio bỗng nhảy dựng lên :
“Pà điên àk ? Về Việt Nam là chuyện lớn thế nào pà bk hok ? Đâu phải muốn về là về, muốn đi là đi. ”
“Vì vậy nên tui mới tính thế nèk, trước hết chúng ta về xin pa mẹ đi đã, nếu như ba mẹ ko đồng ý thì chỉ còn một cách !!!”
“Cách j ?” – Sasa rối rít hỏi
Shizumi nở một nụ cười gian trá (đểu =.=) rồi kéo hai con bạn lại to nhỏ một hồi khá lâu rồi cả ba cùng phá lên cười. (chậc…chậc…ý đồ đen tối đây hehe ^^)
“Cứ như cậy mà làm, tới lúc đó thì…hehehehe…” – Shizumi cười lớn
- Tại nhà của Shizumi -
“papa thân iu !”- Shizumi nói, giọng ngọt xớt
“Gì hả con gái ?”
“Con có chuyện muốn nói với papa !”
“Sao ? Lần này con lại muốn cái gì hả ?”
“Hì hì…sao papa bk hay dzậy ?”
“Pa mà lại ko hiểu con sao ? Nào, có chuyện gì thì nói đi, pa bận lắm !”
“Chuyện là thế này, tụi con muốn về Việt Nam, papa đồng ý nha !”
“Ko đc !” – ba Shizumi nói, giọng dứt khoát
“Tại sao chứ ?” – Shizumi hỏi
“Pa đã nói rồi, ko đc !” – Nói rồi ba Shizumi bỏ đi, để lại phía sau cô con gái đang buồn bực.
- Tại nhà Tomio -
“Ba àk, con có chuyện muốn nói !” – Tomio mở lời
“Chuyện gì vậy ?”
“Con muốn về Việt Nam !” – Tomio thẳng thắn đề nghị
“Cái gì ?”
“Con muốn về Việt Nam !” – Tomio lặp lại câu nói của mình
“Con sao vậy ??? Ba ko đồng ý !”
“Why ??? Việt Nam có gì ko tốt chứ, con qua bên đó có thể tiếp tục học mà, hơn nữa về đó cũng có anh hai mà. Anh hai có thể lo cho con ! Vậy rốt cuộc vì lí do gì hả ? Hya là ba ko tin tưởng anh hai ?” – nó nói, giọng lạnh lùng xen chút tức tối.
“Anh hai con thì ba tin nhưng con thì ba ko tin với lại anh hai con rất bận ko rảnh rỗi lo cho con đâu !”
“Con lớn rồi, có thể tự chăm sóc cho bản thân mình !!!” – nó làm mặt lạnh trả lời
“Thôi đi, nếu con làm đc như thế thì tại sao đến bây giờ ba mẹ vẫn còn phải lo lắng, quan tâm, chăm sóc con ? Ơr nhà, ko đi đâu hết !” – Ba nó nói rồi bỏ đi một mạch, để lại cho nó một cái nhìn cảnh cáo nhưng pa nó có hay đâu tụi nó đã lên kế hoạch từ trước, vì vậy việc thuyết phục thất bại cũng ko vấn đề j.
Bỗng nhiên chuông điện thoại của Tomio reo vang, Tomio nhấc máy trả lời :
“Alo ?”
“Alo ! Tomio àk ?” – Shizumi hỏi
“Ờ tui đây !”
“Bên bà thế nào ?”
“Lose ! Thế còn pà ?”
“Tui cũng có hơn j đâu ?”
“Thế h tính sao ?”
“Còn tính sao nữa, cứ theo kế hoạch mà làm thui nhưng phải coi tình hình bên Sasa đã.”
“Uh, nhưng chắc cũng chẳng khả quan j đâu, tốt nhất là nên chuẩn bị đồ đạc trước đi là vừa !”
“Bilk ùi, nhưng nhớ lấy càng ít đò càng tốt nha để tui mk còn dễ chạy….”
“Ok! Bây giờ tui gọi cho Sasa !”
“Uk.Bye.” – nói rồi Shizumi cúp máy và chuẩn bị cho cuộc “đào tẩu” của mình.
Cùng lúc đó, cuộc nói chuyện giữa Tomio và Sasa cũng đang bắt đầu.
“Alo ! Sasa hả ?”
“Uh”
“Tình hình thế nào rồi ? Tui và Shizumi đều ‘out’ ùi !”
“Tui chưa kịp nói hết câu thì pa tui đã trả lời ‘ko’ rùi !!!” – Sasa nói, giọng ỉu xìu. ( tội nghiệp con bé, bé thế mak khổ )
“Vậy tối nay bắt đầu hành động theo kế hoạch nha !”
“Uk nhưng tui còn chưa chuẩn bị mak !?”
“Thì bh chuẩn bị, nhớ là lấy ít đồ nhé, tốt nhất là đem theo những j quan trọng thôi còn quần áo, giày dép, khăn mũ,..v…v… thì để về Việt Nam tụi mk đi shopping mua cũng đc !”
“Rồi ! Rồi !”
“Vậy bye”
“uk,bye.”
Tối hôm đó, khi mọi vật đã chìm sâu vào giấc nhủ thì tại ba căn biệt thự đã có mấy bóng đen đi ra nhưng nói chính xác hơn là ‘trèo ra’ chứ hok phải ‘đi ra’. (=.=) Sasa, Shizumi và Tomio phải trèo tường ra để tránh bị bảo vệ nhìn thấy nếu ko thì phiền phức to. Hành động của họ phải nói là thần ko bk qyur ko hay.
Sau khi trốn khỏi biệt thự an toàn, Tomio và Shzumi đi taxi đến biệt thự nhà họ Trịnh để đón Sasa. (độc giả nào thắc mắc mới đọc lại phần giới thiệu nhân vật)
Trong khi đó, Sasa thì đang vừa đứng vừa ngủ đợi hai con bn thân đến đón. Đang dựa vào cột điện mơ màng thì từ đằng xa Sasa thấy có ánh đèn xe lao đến.
“Nek ! Nhanh lên đi !” – Shizumi từ trong xe nói vọng ra.
Sasa cho hành lí vào cốp rồi lật đật chui lên xe. Vừa vào trong, Sasa đã bị Shizumi và Tomio chọc.
“Tui bái phục bà lun đó, trong lúc cấp bách như thế này mà còn có tâm trí để ngủ nữa !” – Tomio nói
“Bà ko bk Sasa nhà ta sao ? Dù ở trong hoàn cảnh nào cũng có thể ngủ đc !” – Shizumi giải thích rồi phá lên cười.
-End Chap-
Shizumi : Hix…chán quá ! Chán quá ! Chán muốn chết rùi đêy nèk ! Mấy pà có trò j chơi hok ? Tui sắp phát điên ùi hu…hu..hu…
Sasa : Hết rùi, trò j chơi đc phá đc, tụi mk đều chơi qua hết òy !
Tomio : Thôi đi ! Mấy pà đừng có than thở nữa, thà ngồi nghĩ trò để chơi còn hay hơn.
Bỗng Shizumi hét lên, ánh mắt sáng rực nhìn sang hai con bạn.
“Nghĩ ra rồi !”
“Vậy hả ? Nói lẹ đê !” – Sasa và Tomio giục
“Tụi mình sẽ…về…Việt Nam !” – Shizumi nở một nụ cười tinh quái.
“Về Việt Nam !!!” – Hai đứa bạn trố mắt nhìn Shizumi
“Pà nói lộn hay tụi tui nghe nhầm dzậy ?” – Sasa hỏi lại
“Tui nói thiệt mak, chúng ta sẽ về Việt Nam !” – Shizumi khẳng định
Vừa nghe đến đây, Tomio bỗng nhảy dựng lên :
“Pà điên àk ? Về Việt Nam là chuyện lớn thế nào pà bk hok ? Đâu phải muốn về là về, muốn đi là đi. ”
“Vì vậy nên tui mới tính thế nèk, trước hết chúng ta về xin pa mẹ đi đã, nếu như ba mẹ ko đồng ý thì chỉ còn một cách !!!”
“Cách j ?” – Sasa rối rít hỏi
Shizumi nở một nụ cười gian trá (đểu =.=) rồi kéo hai con bạn lại to nhỏ một hồi khá lâu rồi cả ba cùng phá lên cười. (chậc…chậc…ý đồ đen tối đây hehe ^^)
“Cứ như cậy mà làm, tới lúc đó thì…hehehehe…” – Shizumi cười lớn
- Tại nhà của Shizumi -
“papa thân iu !”- Shizumi nói, giọng ngọt xớt
“Gì hả con gái ?”
“Con có chuyện muốn nói với papa !”
“Sao ? Lần này con lại muốn cái gì hả ?”
“Hì hì…sao papa bk hay dzậy ?”
“Pa mà lại ko hiểu con sao ? Nào, có chuyện gì thì nói đi, pa bận lắm !”
“Chuyện là thế này, tụi con muốn về Việt Nam, papa đồng ý nha !”
“Ko đc !” – ba Shizumi nói, giọng dứt khoát
“Tại sao chứ ?” – Shizumi hỏi
“Pa đã nói rồi, ko đc !” – Nói rồi ba Shizumi bỏ đi, để lại phía sau cô con gái đang buồn bực.
- Tại nhà Tomio -
“Ba àk, con có chuyện muốn nói !” – Tomio mở lời
“Chuyện gì vậy ?”
“Con muốn về Việt Nam !” – Tomio thẳng thắn đề nghị
“Cái gì ?”
“Con muốn về Việt Nam !” – Tomio lặp lại câu nói của mình
“Con sao vậy ??? Ba ko đồng ý !”
“Why ??? Việt Nam có gì ko tốt chứ, con qua bên đó có thể tiếp tục học mà, hơn nữa về đó cũng có anh hai mà. Anh hai có thể lo cho con ! Vậy rốt cuộc vì lí do gì hả ? Hya là ba ko tin tưởng anh hai ?” – nó nói, giọng lạnh lùng xen chút tức tối.
“Anh hai con thì ba tin nhưng con thì ba ko tin với lại anh hai con rất bận ko rảnh rỗi lo cho con đâu !”
“Con lớn rồi, có thể tự chăm sóc cho bản thân mình !!!” – nó làm mặt lạnh trả lời
“Thôi đi, nếu con làm đc như thế thì tại sao đến bây giờ ba mẹ vẫn còn phải lo lắng, quan tâm, chăm sóc con ? Ơr nhà, ko đi đâu hết !” – Ba nó nói rồi bỏ đi một mạch, để lại cho nó một cái nhìn cảnh cáo nhưng pa nó có hay đâu tụi nó đã lên kế hoạch từ trước, vì vậy việc thuyết phục thất bại cũng ko vấn đề j.
Bỗng nhiên chuông điện thoại của Tomio reo vang, Tomio nhấc máy trả lời :
“Alo ?”
“Alo ! Tomio àk ?” – Shizumi hỏi
“Ờ tui đây !”
“Bên bà thế nào ?”
“Lose ! Thế còn pà ?”
“Tui cũng có hơn j đâu ?”
“Thế h tính sao ?”
“Còn tính sao nữa, cứ theo kế hoạch mà làm thui nhưng phải coi tình hình bên Sasa đã.”
“Uh, nhưng chắc cũng chẳng khả quan j đâu, tốt nhất là nên chuẩn bị đồ đạc trước đi là vừa !”
“Bilk ùi, nhưng nhớ lấy càng ít đò càng tốt nha để tui mk còn dễ chạy….”
“Ok! Bây giờ tui gọi cho Sasa !”
“Uk.Bye.” – nói rồi Shizumi cúp máy và chuẩn bị cho cuộc “đào tẩu” của mình.
Cùng lúc đó, cuộc nói chuyện giữa Tomio và Sasa cũng đang bắt đầu.
“Alo ! Sasa hả ?”
“Uh”
“Tình hình thế nào rồi ? Tui và Shizumi đều ‘out’ ùi !”
“Tui chưa kịp nói hết câu thì pa tui đã trả lời ‘ko’ rùi !!!” – Sasa nói, giọng ỉu xìu. ( tội nghiệp con bé, bé thế mak khổ )
“Vậy tối nay bắt đầu hành động theo kế hoạch nha !”
“Uk nhưng tui còn chưa chuẩn bị mak !?”
“Thì bh chuẩn bị, nhớ là lấy ít đồ nhé, tốt nhất là đem theo những j quan trọng thôi còn quần áo, giày dép, khăn mũ,..v…v… thì để về Việt Nam tụi mk đi shopping mua cũng đc !”
“Rồi ! Rồi !”
“Vậy bye”
“uk,bye.”
Tối hôm đó, khi mọi vật đã chìm sâu vào giấc nhủ thì tại ba căn biệt thự đã có mấy bóng đen đi ra nhưng nói chính xác hơn là ‘trèo ra’ chứ hok phải ‘đi ra’. (=.=) Sasa, Shizumi và Tomio phải trèo tường ra để tránh bị bảo vệ nhìn thấy nếu ko thì phiền phức to. Hành động của họ phải nói là thần ko bk qyur ko hay.
Sau khi trốn khỏi biệt thự an toàn, Tomio và Shzumi đi taxi đến biệt thự nhà họ Trịnh để đón Sasa. (độc giả nào thắc mắc mới đọc lại phần giới thiệu nhân vật)
Trong khi đó, Sasa thì đang vừa đứng vừa ngủ đợi hai con bn thân đến đón. Đang dựa vào cột điện mơ màng thì từ đằng xa Sasa thấy có ánh đèn xe lao đến.
“Nek ! Nhanh lên đi !” – Shizumi từ trong xe nói vọng ra.
Sasa cho hành lí vào cốp rồi lật đật chui lên xe. Vừa vào trong, Sasa đã bị Shizumi và Tomio chọc.
“Tui bái phục bà lun đó, trong lúc cấp bách như thế này mà còn có tâm trí để ngủ nữa !” – Tomio nói
“Bà ko bk Sasa nhà ta sao ? Dù ở trong hoàn cảnh nào cũng có thể ngủ đc !” – Shizumi giải thích rồi phá lên cười.
-End Chap-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.