Chương 49
An_Trần
08/11/2024
Mặc dù cậu làm bài khá tốt, không có gì phát sinh bất ngờ nhưng giờ phút này nghe tên mình được đọc lên cậu không khỏi có chút bồi hồi. Dưới ánh đèn sáng vàng của sân khấu, cậu nở một nụ cười rực rỡ. Mở đầu đầu vẫn là những câu nói quy củ:
- Kính thưa ban tổ chức, thưa các bạn... Có được thành công này không chỉ là sự nỗ lực của bản thân em mà còn là sự đồng hành, giúp đỡ của thầy cô, gia đình, bạn bè....
Ánh mắt cậu hướng về cái đầu đội mũ lưỡi trai đen trong đám đông đang cố nhích lại gần phía sân khấu, mỉm cười:
- Đặc biệt là người bạn quan trọng nhất của tôi. Vị trí này của tôi chính là cậu ấy nhường cho. Cậu ấy không chỉ là người cho tôi cơ hội mà còn là người đồng hành cùng tôi trong suốt thời gian qua... Cậu ấy chính là người tôi muốn cảm ơn nhiều nhất.
Mặc dù không nói thẳng ra nhưng ẩn ý trong đó ai nghe mà không hiểu chứ? Anh đẹp trai này hóa ra đang thổ lộ tình cảm với nửa kia. Cả trăm người bọn họ ở đây đều là đến để ăn cơm chó rồi! Tại hạ bái phục!!
Hữu Giang lúc này đã chen lên phía trên chỉ cách sân khấu chưa đến 5 bước. Cậu từ sân khấu bước xuống, tháo huy chương xuống, đeo lên cổ Hữu Giang
Hữu Giang có chút ngây ra ngắm nhìn khuôn mặt cậu. Anh không ngờ tới cậu lại thẳng thừng bày tỏ trên sân khấu như vậy. Giọng nói cực kỳ hạnh phúc vang lên:
- Đã nói là không phải cảm ơn rồi mà. Dù sao đều là của chúng ta. Cậu lấy trước hay tôi lấy trước cũng không có gì khác biệt.
Những người xung quanh: ... Này này này.. Hai người có biết khiêm tốn là gì không thế?
Từ lúc nhìn thấy bóng dáng quen thuộc trong đám đông, lòng cậu đã nhen nhóm cảm xúc muốn nhào tới ôm lấy người kia. Bây giờ Hữu Giang đã ở ngay trước mặt. Cậu mặc kệ đám đông xung quanh quàng tay ôm lấy " chùm nho xanh" của cậu. Hữu Giang cũng nhiệt tình ôm lại, xoa xoa mái tóc cậu:
- Làm tốt lắm. Cậu quả nhiên suất sắc.
Hành động này như một lời tuyên bố, đập tan mấy tin đồn nhảm nhí mấy hôm nay. Mọi người ai ai cũng biết hai anh đẹp trai này là một cặp đã sớm xác định quan hệ rồi. Chồng yêu tin đồn của hotboy Khải Ân đã là vợ người ta. Hahahaha..
Nhà trường vốn dĩ sẽ sắp xếp xe cho học sinh theo lịch trình thì sáng mai sẽ xuất phát nhưng Trần Mạnh Trường không nỡ để bạn trai cậu về một mình nên xin phép về trước. Đồ đạc cũng chẳng có nhiều thu dọn cũng rất nhanh.
Trước cổng trường có một ga tàu điện mới đưa vào hoạt động. Hữu Giang ra quầy mua vé còn cậu mệt mỏi ngồi trên ghế đá nhắm mắt dưỡng thần.
- Xin chào. Em là Trần Mạnh Trường đúng không? - Một giọng nam hơi trầm phá tan bầu không khí thư giãn của cậu.
Trần Mạnh Trường bị làm phiền thì hơi bực bội:
- Phải.
Người trước mặt có hơi quen mắt. Vóc người cao lớn, đôi mắt xanh... Phạm Đình Chí Kiên? Hắn ta tìm mình làm gì?
Phát hiện ánh mắt của cậu hơi kỳ quái người kia vội giải thích:
- Anh không có ý gì cả chỉ là muốn làm quen với em. Có thể xin phương thức liên lạc của em được không?
Cậu lập tức hiểu ý, lắc đầu từ chối.
Không biết da mặt người kia được làm bằng gì mà vẫn có thể tiếp tục cười nói:
- Haha. Tại sao vậy?
Cậu mất kiên nhẫn ngồi cách ra xa:
- Anh nghe còn không hiểu sao? Tôi có bạn trai rồi.
Tên kia vẫn không bỏ cuộc, tiếp tục cười cười:
- Không cho số điện thoại vậy thêm bạn với tôi đi.
Cậu cau mày, đứng lên:
Toi noi lai lan nua. Khong la khong.Cậu và cái tên Hữu Giang đó cũng không là gì của nhau mà đúng không? Không phải còn có cả Khải Ân nữa sao? Bọn họ đều có thể tại sao tôi không thể? Anh thực sự thích em. Hôm đầu tiên em đến đây anh đã thấy em rất đặc biệt...Cậu không nghe nổi nữa, giật phăng miếng dán chặn tin tức tố trên cổ xuống:
- Mũi anh điếc à? Có nghe ra được mùi gì không? Tam quan lệch lạc cũng vừa thôi!
Mặc dù đã qua thời gian đánh dấu khá lâu nhưng mùi pheromone nho xanh đặc trưng của Hữu Giang vẫn rất rõ.
Mặt tên kia hơi bàng hoàng, cắt không còn hột máu.
Mơ hồ cậu cảm nhận được mùi nho trong không khí dường như đang ngày một đậm hơn.
- Tránh xa cậu ấy ra!
Hữu Giang từ bên kia đường chạy tới, ôm lấy cậu, kéo ra phía sau, dùng ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn kẻ đối diện. Alpha ngoại quốc cao lớn, vạm vỡ, mắt xanh ?
Tên kia thấy thực sự động vào hoa đã có chủ dù có chút mất mặt nhưng cũng chỉ biết hậm hực bỏ đi.
Cậu đúng là vận đào hoa, suốt ngày trêu hoa ghẹo nguyệt..Hộc hộc.. phù.. Hữu Giang mau thu pheromone của cậu lại.Hữu Giang quên mất hai người đã thực hiện đánh dấu rất nhiều lần đương nhiên sẽ xuất hiện hiện tượng pheromone hấp dẫn lẫn nhau, có thể khiến đối phương tiến vào kỳ mẫn cảm sớm hơn dự kiến.
Cậu vội vàng đỡ Trần Mạnh Trường ngồi xuống, có chút bối rối:
Chúng... chúng ta..Không cần đâu. Tôi vẫn ổn. Cậu đi mua giúp tôi vài miếng dán chặn tin tức tố là được.. về nhà. Miếng dán cũ cóle van cam cur them duoc mot lic nua.
- Kính thưa ban tổ chức, thưa các bạn... Có được thành công này không chỉ là sự nỗ lực của bản thân em mà còn là sự đồng hành, giúp đỡ của thầy cô, gia đình, bạn bè....
Ánh mắt cậu hướng về cái đầu đội mũ lưỡi trai đen trong đám đông đang cố nhích lại gần phía sân khấu, mỉm cười:
- Đặc biệt là người bạn quan trọng nhất của tôi. Vị trí này của tôi chính là cậu ấy nhường cho. Cậu ấy không chỉ là người cho tôi cơ hội mà còn là người đồng hành cùng tôi trong suốt thời gian qua... Cậu ấy chính là người tôi muốn cảm ơn nhiều nhất.
Mặc dù không nói thẳng ra nhưng ẩn ý trong đó ai nghe mà không hiểu chứ? Anh đẹp trai này hóa ra đang thổ lộ tình cảm với nửa kia. Cả trăm người bọn họ ở đây đều là đến để ăn cơm chó rồi! Tại hạ bái phục!!
Hữu Giang lúc này đã chen lên phía trên chỉ cách sân khấu chưa đến 5 bước. Cậu từ sân khấu bước xuống, tháo huy chương xuống, đeo lên cổ Hữu Giang
Hữu Giang có chút ngây ra ngắm nhìn khuôn mặt cậu. Anh không ngờ tới cậu lại thẳng thừng bày tỏ trên sân khấu như vậy. Giọng nói cực kỳ hạnh phúc vang lên:
- Đã nói là không phải cảm ơn rồi mà. Dù sao đều là của chúng ta. Cậu lấy trước hay tôi lấy trước cũng không có gì khác biệt.
Những người xung quanh: ... Này này này.. Hai người có biết khiêm tốn là gì không thế?
Từ lúc nhìn thấy bóng dáng quen thuộc trong đám đông, lòng cậu đã nhen nhóm cảm xúc muốn nhào tới ôm lấy người kia. Bây giờ Hữu Giang đã ở ngay trước mặt. Cậu mặc kệ đám đông xung quanh quàng tay ôm lấy " chùm nho xanh" của cậu. Hữu Giang cũng nhiệt tình ôm lại, xoa xoa mái tóc cậu:
- Làm tốt lắm. Cậu quả nhiên suất sắc.
Hành động này như một lời tuyên bố, đập tan mấy tin đồn nhảm nhí mấy hôm nay. Mọi người ai ai cũng biết hai anh đẹp trai này là một cặp đã sớm xác định quan hệ rồi. Chồng yêu tin đồn của hotboy Khải Ân đã là vợ người ta. Hahahaha..
Nhà trường vốn dĩ sẽ sắp xếp xe cho học sinh theo lịch trình thì sáng mai sẽ xuất phát nhưng Trần Mạnh Trường không nỡ để bạn trai cậu về một mình nên xin phép về trước. Đồ đạc cũng chẳng có nhiều thu dọn cũng rất nhanh.
Trước cổng trường có một ga tàu điện mới đưa vào hoạt động. Hữu Giang ra quầy mua vé còn cậu mệt mỏi ngồi trên ghế đá nhắm mắt dưỡng thần.
- Xin chào. Em là Trần Mạnh Trường đúng không? - Một giọng nam hơi trầm phá tan bầu không khí thư giãn của cậu.
Trần Mạnh Trường bị làm phiền thì hơi bực bội:
- Phải.
Người trước mặt có hơi quen mắt. Vóc người cao lớn, đôi mắt xanh... Phạm Đình Chí Kiên? Hắn ta tìm mình làm gì?
Phát hiện ánh mắt của cậu hơi kỳ quái người kia vội giải thích:
- Anh không có ý gì cả chỉ là muốn làm quen với em. Có thể xin phương thức liên lạc của em được không?
Cậu lập tức hiểu ý, lắc đầu từ chối.
Không biết da mặt người kia được làm bằng gì mà vẫn có thể tiếp tục cười nói:
- Haha. Tại sao vậy?
Cậu mất kiên nhẫn ngồi cách ra xa:
- Anh nghe còn không hiểu sao? Tôi có bạn trai rồi.
Tên kia vẫn không bỏ cuộc, tiếp tục cười cười:
- Không cho số điện thoại vậy thêm bạn với tôi đi.
Cậu cau mày, đứng lên:
Toi noi lai lan nua. Khong la khong.Cậu và cái tên Hữu Giang đó cũng không là gì của nhau mà đúng không? Không phải còn có cả Khải Ân nữa sao? Bọn họ đều có thể tại sao tôi không thể? Anh thực sự thích em. Hôm đầu tiên em đến đây anh đã thấy em rất đặc biệt...Cậu không nghe nổi nữa, giật phăng miếng dán chặn tin tức tố trên cổ xuống:
- Mũi anh điếc à? Có nghe ra được mùi gì không? Tam quan lệch lạc cũng vừa thôi!
Mặc dù đã qua thời gian đánh dấu khá lâu nhưng mùi pheromone nho xanh đặc trưng của Hữu Giang vẫn rất rõ.
Mặt tên kia hơi bàng hoàng, cắt không còn hột máu.
Mơ hồ cậu cảm nhận được mùi nho trong không khí dường như đang ngày một đậm hơn.
- Tránh xa cậu ấy ra!
Hữu Giang từ bên kia đường chạy tới, ôm lấy cậu, kéo ra phía sau, dùng ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn kẻ đối diện. Alpha ngoại quốc cao lớn, vạm vỡ, mắt xanh ?
Tên kia thấy thực sự động vào hoa đã có chủ dù có chút mất mặt nhưng cũng chỉ biết hậm hực bỏ đi.
Cậu đúng là vận đào hoa, suốt ngày trêu hoa ghẹo nguyệt..Hộc hộc.. phù.. Hữu Giang mau thu pheromone của cậu lại.Hữu Giang quên mất hai người đã thực hiện đánh dấu rất nhiều lần đương nhiên sẽ xuất hiện hiện tượng pheromone hấp dẫn lẫn nhau, có thể khiến đối phương tiến vào kỳ mẫn cảm sớm hơn dự kiến.
Cậu vội vàng đỡ Trần Mạnh Trường ngồi xuống, có chút bối rối:
Chúng... chúng ta..Không cần đâu. Tôi vẫn ổn. Cậu đi mua giúp tôi vài miếng dán chặn tin tức tố là được.. về nhà. Miếng dán cũ cóle van cam cur them duoc mot lic nua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.