Chương 4: Khắc Khẩu
Hoành Tân Khai Toả Vương
11/01/2024
Cả quá trình bọn họ làm tình đều được camera ghi lại, Phó Hi chọn mấy bức ảnh thấy rõ mặt, ít để lộ ra mấy vị trí mấu chốt, những cảnh nửa người ái muội lưu vào máy tính.
Lại đem máy tính cất đi, sau đó cô lấy ra mấy quyển bài tập hoá học.
Rút ra tờ giấy cùng cái bút, đi gõ cửa phòng bên cạnh.
Cửa mở ra, người bên trong có diện mạo vũ mị, cả người lộ ra sự thiếu kiên nhẫn nhưng vẫn phải trợn mắt để cho Phó Hi vào phòng.
Phó Hi cúi đầu đi theo cô ta vào.
Phó Tuyết là con gái của mẹ kế, lúc đầu tên là Trần Tuyết, sau lại theo mẹ gả vào nhà họ Phó nên đổi thành Phó Tuyết, cũng học lớp 11 ở trường Nam Trung.
Phó Hi ngồi trước máy tính, chỉ vào một đề, ngượng ngùng cười: ” Chị, đề này em có chút không hiểu.”
Thành tích của Phó Hi trên tất cả các môn đều tốt nhưng riêng môn Hoá thì không, luôn kéo điểm tổng xuống. Mà vừa lúc Phó Tuyết học giỏi hoá, cha Phó nhờ cô ta phải dạy cho Phó Hi, cô ta cũng không thể cãi lại.
Phó Tuyết bĩu môi, cúi đầu nhìn đề bài, lấy nháp bắt đầu tính toán.
Phó Hi trông một bộ thật nghiêm túc thế nhưng tay lại lơ đãng đụng vào con chuột, giây tiếp theo màn hình sáng lên, hai người cùng nhìn vào màn hình.
Phó Tuyết ngây người, vẻ mặt không thể tin được chỉ vào màn hình: “Sao có thể?”
Phó Hi cuống quýt che màn hình, mặt đỏ bừng giải thích với cô ta: ” Xin, xin lỗi, là Lục ca ca bắt phải quay…. em không phải cố ý…là Lục ca ca.”
“Sao có thể!” Phó Tuyết đẩy Phó Hi ra, đến xem hai người đang triền miên trong video, Phó Hi bị té trên mặt đất, nước mắt lưng tròng ngẩng đầu nhìn cô ta: ” Chị….”
“Câm miệng cho tao!” Phó Tuyết thân là một học sinh học chuyên tin nên nhìn ra được video này không phải là ghép, cô ta có chút điên cuồng mà nắm chặt vai Phó Hi: “Lục Hoàn Thần sao có thể bắt ép mày lên giường chứ! Mày đã làm gì rồi! Mau nói cho tao!”
Thì ra anh tên là Lục Hoàn Thần!
Phó Hi âm thần kéo khoé miệng, làm bộ hoảng sợ mà va phải ổ điện, laptop cũng vì thế mà rơi xuống mặt đất, gây ra tiếng động không nhỏ.
Thật ra cô vẫn không biết nam sinh kia tên là gì, Phó Tuyết trộm ảnh của anh cũng không dám viết tên lên đó. Chẳng qua nghe danh cô mới biết được anh là con trai Lục gia, hôm nay thấy người nên mới câu dẫn anh.
Móng tay sắc nhọn của Phó Tuyết vẫn luôn cào vào da cô, Phó Hi đẩy không được chỉ có thể lấy tay che mặt, rất nhanh cánh tay đã đầy vệt đỏ do bị cào.
Lại đem máy tính cất đi, sau đó cô lấy ra mấy quyển bài tập hoá học.
Rút ra tờ giấy cùng cái bút, đi gõ cửa phòng bên cạnh.
Cửa mở ra, người bên trong có diện mạo vũ mị, cả người lộ ra sự thiếu kiên nhẫn nhưng vẫn phải trợn mắt để cho Phó Hi vào phòng.
Phó Hi cúi đầu đi theo cô ta vào.
Phó Tuyết là con gái của mẹ kế, lúc đầu tên là Trần Tuyết, sau lại theo mẹ gả vào nhà họ Phó nên đổi thành Phó Tuyết, cũng học lớp 11 ở trường Nam Trung.
Phó Hi ngồi trước máy tính, chỉ vào một đề, ngượng ngùng cười: ” Chị, đề này em có chút không hiểu.”
Thành tích của Phó Hi trên tất cả các môn đều tốt nhưng riêng môn Hoá thì không, luôn kéo điểm tổng xuống. Mà vừa lúc Phó Tuyết học giỏi hoá, cha Phó nhờ cô ta phải dạy cho Phó Hi, cô ta cũng không thể cãi lại.
Phó Tuyết bĩu môi, cúi đầu nhìn đề bài, lấy nháp bắt đầu tính toán.
Phó Hi trông một bộ thật nghiêm túc thế nhưng tay lại lơ đãng đụng vào con chuột, giây tiếp theo màn hình sáng lên, hai người cùng nhìn vào màn hình.
Phó Tuyết ngây người, vẻ mặt không thể tin được chỉ vào màn hình: “Sao có thể?”
Phó Hi cuống quýt che màn hình, mặt đỏ bừng giải thích với cô ta: ” Xin, xin lỗi, là Lục ca ca bắt phải quay…. em không phải cố ý…là Lục ca ca.”
“Sao có thể!” Phó Tuyết đẩy Phó Hi ra, đến xem hai người đang triền miên trong video, Phó Hi bị té trên mặt đất, nước mắt lưng tròng ngẩng đầu nhìn cô ta: ” Chị….”
“Câm miệng cho tao!” Phó Tuyết thân là một học sinh học chuyên tin nên nhìn ra được video này không phải là ghép, cô ta có chút điên cuồng mà nắm chặt vai Phó Hi: “Lục Hoàn Thần sao có thể bắt ép mày lên giường chứ! Mày đã làm gì rồi! Mau nói cho tao!”
Thì ra anh tên là Lục Hoàn Thần!
Phó Hi âm thần kéo khoé miệng, làm bộ hoảng sợ mà va phải ổ điện, laptop cũng vì thế mà rơi xuống mặt đất, gây ra tiếng động không nhỏ.
Thật ra cô vẫn không biết nam sinh kia tên là gì, Phó Tuyết trộm ảnh của anh cũng không dám viết tên lên đó. Chẳng qua nghe danh cô mới biết được anh là con trai Lục gia, hôm nay thấy người nên mới câu dẫn anh.
Móng tay sắc nhọn của Phó Tuyết vẫn luôn cào vào da cô, Phó Hi đẩy không được chỉ có thể lấy tay che mặt, rất nhanh cánh tay đã đầy vệt đỏ do bị cào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.