Chương 43: . Còn Muốn Làm Em (H)
Vô Tội Quốc Độ
14/07/2024
“Ahh ưm…” Tiếng khóc nức nở dày đặc mơ hồ không rõ làm Phùng Tề càng hưng phấn, bàn tay che miệng cô không tự chủ được bóp chặt hơn, anh cắn chặt răng càng dùng sức cắm vào, tựa muốn đâm xuyên côn thịt vào bụng của cô.
Tình dục mãnh liệt như vậy hoàn toàn khác với lối chơi chậm rãi và nhàn nhã của Lương Chấn Đông, cũng là loại sung sướng mà Chu Khê chưa bao giờ trải qua trước giờ.
Từng đợt sóng khoái cảm xông lên não Chu Khê không những dữ dội mà còn phức tạp. Ngứa ngáy, sung sướng, tê dại, thậm chí xen lẫn đau đớn đều cuộn lại với nhau. Là loại khoái cảm khác xa cảm giác mà những đồ giả lạnh băng không cảm xúc kia tạo ra.
Trước kia Chu Khê không hiểu, rõ ràng có nhiều cách để thỏa mãn dục vọng như vậy, vì sao còn có nhiều người phụ nữ tìm trai bao. Nhưng hiện tại, hình như cô hiểu được rồi…
“Hức… muốn… hức hức… tới… Ưm… A…” Nhưng mà qua chừng mấy chục cái đưa đẩy, Chu Khê lại không nhịn được nữa, huyệt nhỏ kẹp chặt lại được đưa lên đỉnh, hơn nữa còn là cơn cao trào dữ dội chưa từng có.
Dòng điện từ nơi kết hợp chạy từ xương cụt lên thẳng đại não, Chu Khê chỉ cảm thấy trước mắt như có pháo hoa nổ tung, “Đùng” một cái lập tức biến thành màu trắng xóa. Toàn bộ thân thể đều tê mỏi, nước giống như mất khống chế mà chảy xuống từ huyệt nhỏ đang co rút, dường như muốn mang theo cự vật đang cắm ở bên trong cuốn trôi ra ngoài.
Phùng Tề bị huyệt nhỏ co chặt kẹp đến chịu không nổi, anh dồn hết sức lực ngược dòng mà lên, bờ mông rắn chắc đưa đẩy rất nhanh, đột nhiên lại thọc vào rút ra mấy chục lần một cách nhanh chóng và tàn nhẫn, rồi bắn ra.
“Ưm…”
Phùng Tề nhắm hai mắt, cự vật đâm thật sâu trong khe thịt, từng luồng tinh dịch đặc sệt phun ra làm cho nhụy hoa bị chơi tới bủn rủn nóng rát lại co rút.
Cơ thế cứng ngắc của Chu Khê co quắp lại, đôi tay cô vô lực từ vách tường trượt xuống, Phùng Tề vội vàng buông ra miệng cô ra, ôm lấy cô.
Phùng Tề thở gấp, nghiêng đầu nhìn về phía thân thể mềm mại của Chu Khê ngã vào trong lòng ngực mình, khàn giọng hỏi: “Còn đi được chứ?”
Chu Khê còn thở gấp hơn cả anh, ánh mắt mơ màng, thân thể mềm tới quái lại, huyệt nhỏ bị anh cắm vào vẫn đang co rút lại…
Dư âm sau khi xuất tinh không những không giảm bớt mà còn khuếch đại lên, con hàng mới vừa có chút mềm nhũn lại không an phận bắt đầu ngo ngoe rục rịch. Điều này làm cho Phùng Tề nhíu mày.
Anh đỡ lấy ngực cô vừa định rút gậy thịt ra khỏi, kết quả tay mới chạm lên nơi tròn trịa mềm mại trước ngực cô thì đã không muốn bỏ tay khỏi nơi đó, thậm chí càng không muốn rút ra khỏi hoa huyệt nhỏ hẹp ướt nóng kia.
Chỉ là bị “ngậm” ở bên trong thôi, mà cũng đã thoải mái không nói nên lời …
Chu Khê nghỉ ngơi mất hai phút thì ánh mắt tan rã dần rõ ràng trở lại, sau đó cô lập tức cảm giác được gậy thịt to lớn kia đang cắm ở trong cô lại đang to dần lên, hơn nữa trước ngực còn đang bị một bàn tay lớn đang không kiêng nể gì mà xoa nắn.
“Anh còn muốn… Làm gì?” Chu Khê mở miệng mới phát hiện ngay cả sức lực để nói chuyện cô cũng không có, chỉ năm chữ thôi mà cô cũng phải thấy hơi hai lần để nói.
May mắn thời gian không dài, bằng không cô cảm thấy cô sẽ bị anh “chơi” chết thật!
Phùng Tề lại bắt đầu nổi lên ham muốn, anh không kiêng dè trả lời: “Còn muốn làm em.”
Chu Khê hết nói nổi, cố nén xúc động muốn trợn trắng mắt xuống: “Làm em gái nhà anh, tránh ra.”
Rõ ràng đó là lời mắng chửi người, nhưng giọng điệu uể oải vô lực của cô nghe ngọt mềm vô cùng, giống như đang làm nũng vậy, đặc biệt nó còn mang theo một chút khàn khàn khiến cho lòng Phùng Tề càng ngứa.
“Không muốn ra.” Phùng Tề nói xong, bàn tay từ trên eo của cô di chuyển xuống dưới, dò xét vào giữa hai chân cô lau một cái, tức khắc dính đầy nước: “Em chảy rất nhiều nước.”
Hoặc là nói, anh chưa bao giờ biết rằng từ ở trong thân thể người phụ nữ lại có thể chảy ra nhiều nước như vậy.
Tình dục mãnh liệt như vậy hoàn toàn khác với lối chơi chậm rãi và nhàn nhã của Lương Chấn Đông, cũng là loại sung sướng mà Chu Khê chưa bao giờ trải qua trước giờ.
Từng đợt sóng khoái cảm xông lên não Chu Khê không những dữ dội mà còn phức tạp. Ngứa ngáy, sung sướng, tê dại, thậm chí xen lẫn đau đớn đều cuộn lại với nhau. Là loại khoái cảm khác xa cảm giác mà những đồ giả lạnh băng không cảm xúc kia tạo ra.
Trước kia Chu Khê không hiểu, rõ ràng có nhiều cách để thỏa mãn dục vọng như vậy, vì sao còn có nhiều người phụ nữ tìm trai bao. Nhưng hiện tại, hình như cô hiểu được rồi…
“Hức… muốn… hức hức… tới… Ưm… A…” Nhưng mà qua chừng mấy chục cái đưa đẩy, Chu Khê lại không nhịn được nữa, huyệt nhỏ kẹp chặt lại được đưa lên đỉnh, hơn nữa còn là cơn cao trào dữ dội chưa từng có.
Dòng điện từ nơi kết hợp chạy từ xương cụt lên thẳng đại não, Chu Khê chỉ cảm thấy trước mắt như có pháo hoa nổ tung, “Đùng” một cái lập tức biến thành màu trắng xóa. Toàn bộ thân thể đều tê mỏi, nước giống như mất khống chế mà chảy xuống từ huyệt nhỏ đang co rút, dường như muốn mang theo cự vật đang cắm ở bên trong cuốn trôi ra ngoài.
Phùng Tề bị huyệt nhỏ co chặt kẹp đến chịu không nổi, anh dồn hết sức lực ngược dòng mà lên, bờ mông rắn chắc đưa đẩy rất nhanh, đột nhiên lại thọc vào rút ra mấy chục lần một cách nhanh chóng và tàn nhẫn, rồi bắn ra.
“Ưm…”
Phùng Tề nhắm hai mắt, cự vật đâm thật sâu trong khe thịt, từng luồng tinh dịch đặc sệt phun ra làm cho nhụy hoa bị chơi tới bủn rủn nóng rát lại co rút.
Cơ thế cứng ngắc của Chu Khê co quắp lại, đôi tay cô vô lực từ vách tường trượt xuống, Phùng Tề vội vàng buông ra miệng cô ra, ôm lấy cô.
Phùng Tề thở gấp, nghiêng đầu nhìn về phía thân thể mềm mại của Chu Khê ngã vào trong lòng ngực mình, khàn giọng hỏi: “Còn đi được chứ?”
Chu Khê còn thở gấp hơn cả anh, ánh mắt mơ màng, thân thể mềm tới quái lại, huyệt nhỏ bị anh cắm vào vẫn đang co rút lại…
Dư âm sau khi xuất tinh không những không giảm bớt mà còn khuếch đại lên, con hàng mới vừa có chút mềm nhũn lại không an phận bắt đầu ngo ngoe rục rịch. Điều này làm cho Phùng Tề nhíu mày.
Anh đỡ lấy ngực cô vừa định rút gậy thịt ra khỏi, kết quả tay mới chạm lên nơi tròn trịa mềm mại trước ngực cô thì đã không muốn bỏ tay khỏi nơi đó, thậm chí càng không muốn rút ra khỏi hoa huyệt nhỏ hẹp ướt nóng kia.
Chỉ là bị “ngậm” ở bên trong thôi, mà cũng đã thoải mái không nói nên lời …
Chu Khê nghỉ ngơi mất hai phút thì ánh mắt tan rã dần rõ ràng trở lại, sau đó cô lập tức cảm giác được gậy thịt to lớn kia đang cắm ở trong cô lại đang to dần lên, hơn nữa trước ngực còn đang bị một bàn tay lớn đang không kiêng nể gì mà xoa nắn.
“Anh còn muốn… Làm gì?” Chu Khê mở miệng mới phát hiện ngay cả sức lực để nói chuyện cô cũng không có, chỉ năm chữ thôi mà cô cũng phải thấy hơi hai lần để nói.
May mắn thời gian không dài, bằng không cô cảm thấy cô sẽ bị anh “chơi” chết thật!
Phùng Tề lại bắt đầu nổi lên ham muốn, anh không kiêng dè trả lời: “Còn muốn làm em.”
Chu Khê hết nói nổi, cố nén xúc động muốn trợn trắng mắt xuống: “Làm em gái nhà anh, tránh ra.”
Rõ ràng đó là lời mắng chửi người, nhưng giọng điệu uể oải vô lực của cô nghe ngọt mềm vô cùng, giống như đang làm nũng vậy, đặc biệt nó còn mang theo một chút khàn khàn khiến cho lòng Phùng Tề càng ngứa.
“Không muốn ra.” Phùng Tề nói xong, bàn tay từ trên eo của cô di chuyển xuống dưới, dò xét vào giữa hai chân cô lau một cái, tức khắc dính đầy nước: “Em chảy rất nhiều nước.”
Hoặc là nói, anh chưa bao giờ biết rằng từ ở trong thân thể người phụ nữ lại có thể chảy ra nhiều nước như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.