Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế
Chương 400: Hiểu Hiểu, mùi dấm thật nồng. (3)
Thiển Hiểu Huyên
24/06/2020
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Ngày thứ hai, Long Tư Hạo liền bảo chú Thành quản đến Hoa Hồng Uyển đem giường trẻ con, quần áo sơ sinh các thứ đưa đến biệt thự ven sông của Long gia.
Ở chỗ này, Lê Hiểu Mạn nhận được sự chăm sóc tốt nhất, lúc Long Tư Hạo đến công ty, quản gia liền sắp xếp năm sáu người giúp việc chăm sóc cô.
Mỗi ngày cô chỉ làm ba việc cố định là: ăn, ngủ, tản bộ. Trãi qua cuộc sống của một thiếu phu nhân nhà giàu.
Đảo mắt đã một tháng trôi qua, mang thai được hai tháng cô bắt đầu nghén nặng hơn, nhất là sáng sớm lúc sáu bảy giờ.
Mỗi khi Long Tư Hạo thấy cô nôn, đều cực kỳ đau lòng, nếu như có thể, anh thật sự hy vọng có thể thay cô chịu đựng.
Hôm nay vừa lúc phải làm kiểm tra, sau khi ăn sáng, Long Tư Hạo liền tự mình lái xe đưa Lê Hiểu Mạn đến bệnh viện thành phố.
Vốn dĩ xét theo thân phận bối cảnh và năng lực của Long Tư Hạo, bảo bệnh viện đem các thiết bị kiểm tra cần thiết đến biệt thự Long gia, giúp Lê Hiểu Mạn kiểm tra không có gì khó, nhưng Lê Hiểu Mạn cảm thấy như vậy quá khoa trương, mặc dù đã ở đây một tháng, nhưng cô vẫn còn chưa quen lối sinh hoạt xa hoa.
Cho nên muốn đích thân đến bệnh viện kiểm tra.
Bởi vì cả hai đều thích làm việc khiêm tốn, không thích khiến người khác quá chú ý, vì vậy Long Tư Hạo không để cho vệ sĩ đi theo, tự mình lái xe đưa Lê Hiểu Mạn đến bệnh viện.
Chỉ mới hai tháng nên những gì cần kiểm tra cũng không nhiều, chủ yếu là đo huyết áp, nghe thai tâm, xét nghiệm máu, nước tiểu là được.
Lúc làm kiểm tra, Lê Hiểu Mạn không để cho Long Tư Hạo sử dụng bất kỳ quyền lợi nào để được ưu tiên, mà là xếp hàng theo quy củ.
Chỉ có cuộc sống của người bình thường như thế này, mới cho cô cảm giác chân thực.
Lúc Long Tư Hạo đang đợi kết quả xét nghiệm, Lê Hiểu Mạn đã vào phòng siêu âm.
Lúc cô đi ra, Long Tư Hạo cũng đã lấy được kết quả xét nghiệm.
Thấy cô đi ra, Long Tư Hạo lập tức mừng rỡ tiến lên đón, đôi mắt hẹp dài trầm tĩnh nhìn chằm chằm kết quả trong tay cô, có chút sốt ruột hỏi: “Hiểu Hiểu, kết quả thế nào?”
Nhìn dáng vẻ vội vàng của anh, Lê Hiểu Mạn khẽ cong môi, cảm giác này rất tốt, rất hạnh phúc.
“Anh tự mình xem đi!”
Dứt lời, cô đưa kết quả trong tay cho Long Tư Hạo.
Long Tư Hạo nhận lấy, cẩn thận xem, mặt trước tử cung, đường nét rõ ràng...
Ghi chú: Tim thai ổn định.
Nhìn thấy tất cả đều bình thường, Long Tư Hạo không để ý còn có người khác ở đây, có chút kích động ôm Lê Hiểu Mạn hôn lấy hôn để.
“Hiểu Hiểu, con của chúng ta tất cả đều bình thường.”
Bề ngoài Long Tư Hạo quá tuấn mỹ, quá khiến người khác chú ý, lúc này lại ôm Lê Hiểu Mạn hôn lấy hôn để, hiển nhiên hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của người khác.
Lê Hiểu Mạn nhìn thấy không ít người đều đưa ánh mắt nhìn về phía cô và Long Tư Hạo, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú đỏ ửng lên, ngước mắt nhìn anh chằm chằm: “Bảo bảo của chúng ta hiển nhiên bình thường, đi gặp bác sĩ trước đã.”
Dứt lời, cô ngượng ngùng cúi đầu, lôi kéo Long Tư Hạo đi thẳng đến phòng làm việc của bác sĩ.
Không may chính là khi Lê Hiểu Mạn cùng Long Tư Hạo vừa đến trước cửa phòng làm việc của bác sĩ, liền gặp Lý Tuyết Hà dẫn Hạ Lâm đến kiểm tra.
Hạ Lâm nhìn Long Tư Hạo, rồi lại nhìn về phía Lê Hiểu Mạn, ánh mắt rơi vào kết quả siêu âm trên tay cô, đôi mắt hiện lên vẻ kinh ngạc: “Cô... Mang thai?”
Lê Hiểu Mạn chưa kịp nói gì, Long Tư Hạo đã đưa tay ôm lấy eo cô, mở miệng nói: “Đúng vậy, Hiểu Hiểu mang thai đã được hai tháng.”
“Cái gì? Các người...” Lý Tuyết Hà bên cạnh nghe vậy, kinh ngạc nhìn Long Tư Hạo cùng Lê Hiểu Mạn, đáy mắt hiện lên sự châm chọc, nhưng rất nhanh bị bà ta đè nén xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Long Tư Hạo: “Tư Hạo, cháu... Chuyện này ông nội cháu có biết không? Nếu như ông nội cháu biết cả hai chưa kết hôn đã có con, còn không phải bị hai đứa chọc tức chết sao.”
Trước mặt Long Tư Hạo, Lý Tuyết Hà không dám nói quá nhiều lời quá đáng, chỉ dùng ánh mắt châm chọc nhìn Lê Hiểu Mạn.
Mà Lê Hiểu Mạn ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn Lý Tuyết Hà, ngước mắt nhìn Long Tư Hạo nói: “Chúng ta vào trước đi.”
Long Tư Hạo nhìn Lê Hiểu Mạn khẽ gật đầu, ôm lấy cô tiến thẳng vào phòng làm việc của bác sĩ.
Lý Tuyết Hà thấy thế, vẻ mặt khinh bỉ mắng: “Tiểu tiện nhân vô giáo dục, nhìn thấy mẹ chồng trước đây cũng không chào hỏi một câu, thật đúng là kỳ quái, tiểu tiện nhân này gả cho Vân Hy chúng ta một năm rồi mà bụng vẫn không có gì, hiện tại mới ở bên cạnh Long Tư Hạo không bao lâu, mà đã mang thai hai tháng...”
Nói đến đây, bà ta ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Lâm bên cạnh, lời nói mang theo sự châm chọc: “Dì thấy tám phần mười là cô ta giả vờ mang thai, trong bụng có gì hay không vẫn còn là ẩn số, vì để gả vào Hoắc gia chúng ta, đầu tiên cô ta quyến rũ Vân Hy, hiện tại lại không biết xấu hổ chuyển sang quyến rũ Long Tư Hạo.”
Hạ Lâm nghe bà ta nói Lê Hiểu Mạn giả vờ mang thai, trong đôi mắt hiện lên sự hoảng sợ, lập tức cười liếc nhìn bà ta: “Dì, đừng tức giận, hôm nay đúng lúc Vân Hy xuất viện, dì cứ đến chỗ Vân Hy đi!! Một mình cháu là được rồi.”
“Như vậy sao được? Bụng cháu đang mang cháu nội bảo bối của dì, không cùng cháu đi kiểm tra sao được?” Lý Tuyết Hà cúi đầu nhìn cái bụng chưa lớn lắm của cô ta, đang định đưa tay sờ, Hạ Lâm thấy thế, gấp gáp lui về sau một bước dài.
Lý Tuyết Hà thấy thế, hoảng sợ bước lên phía trước, đưa tay kéo cô ta: “Lâm Lâm, cháu cuống cái gì? Cử động mạnh như vậy, ảnh hưởng đến cháu nội bảo bối của dì thì sao?”
Ngày thứ hai, Long Tư Hạo liền bảo chú Thành quản đến Hoa Hồng Uyển đem giường trẻ con, quần áo sơ sinh các thứ đưa đến biệt thự ven sông của Long gia.
Ở chỗ này, Lê Hiểu Mạn nhận được sự chăm sóc tốt nhất, lúc Long Tư Hạo đến công ty, quản gia liền sắp xếp năm sáu người giúp việc chăm sóc cô.
Mỗi ngày cô chỉ làm ba việc cố định là: ăn, ngủ, tản bộ. Trãi qua cuộc sống của một thiếu phu nhân nhà giàu.
Đảo mắt đã một tháng trôi qua, mang thai được hai tháng cô bắt đầu nghén nặng hơn, nhất là sáng sớm lúc sáu bảy giờ.
Mỗi khi Long Tư Hạo thấy cô nôn, đều cực kỳ đau lòng, nếu như có thể, anh thật sự hy vọng có thể thay cô chịu đựng.
Hôm nay vừa lúc phải làm kiểm tra, sau khi ăn sáng, Long Tư Hạo liền tự mình lái xe đưa Lê Hiểu Mạn đến bệnh viện thành phố.
Vốn dĩ xét theo thân phận bối cảnh và năng lực của Long Tư Hạo, bảo bệnh viện đem các thiết bị kiểm tra cần thiết đến biệt thự Long gia, giúp Lê Hiểu Mạn kiểm tra không có gì khó, nhưng Lê Hiểu Mạn cảm thấy như vậy quá khoa trương, mặc dù đã ở đây một tháng, nhưng cô vẫn còn chưa quen lối sinh hoạt xa hoa.
Cho nên muốn đích thân đến bệnh viện kiểm tra.
Bởi vì cả hai đều thích làm việc khiêm tốn, không thích khiến người khác quá chú ý, vì vậy Long Tư Hạo không để cho vệ sĩ đi theo, tự mình lái xe đưa Lê Hiểu Mạn đến bệnh viện.
Chỉ mới hai tháng nên những gì cần kiểm tra cũng không nhiều, chủ yếu là đo huyết áp, nghe thai tâm, xét nghiệm máu, nước tiểu là được.
Lúc làm kiểm tra, Lê Hiểu Mạn không để cho Long Tư Hạo sử dụng bất kỳ quyền lợi nào để được ưu tiên, mà là xếp hàng theo quy củ.
Chỉ có cuộc sống của người bình thường như thế này, mới cho cô cảm giác chân thực.
Lúc Long Tư Hạo đang đợi kết quả xét nghiệm, Lê Hiểu Mạn đã vào phòng siêu âm.
Lúc cô đi ra, Long Tư Hạo cũng đã lấy được kết quả xét nghiệm.
Thấy cô đi ra, Long Tư Hạo lập tức mừng rỡ tiến lên đón, đôi mắt hẹp dài trầm tĩnh nhìn chằm chằm kết quả trong tay cô, có chút sốt ruột hỏi: “Hiểu Hiểu, kết quả thế nào?”
Nhìn dáng vẻ vội vàng của anh, Lê Hiểu Mạn khẽ cong môi, cảm giác này rất tốt, rất hạnh phúc.
“Anh tự mình xem đi!”
Dứt lời, cô đưa kết quả trong tay cho Long Tư Hạo.
Long Tư Hạo nhận lấy, cẩn thận xem, mặt trước tử cung, đường nét rõ ràng...
Ghi chú: Tim thai ổn định.
Nhìn thấy tất cả đều bình thường, Long Tư Hạo không để ý còn có người khác ở đây, có chút kích động ôm Lê Hiểu Mạn hôn lấy hôn để.
“Hiểu Hiểu, con của chúng ta tất cả đều bình thường.”
Bề ngoài Long Tư Hạo quá tuấn mỹ, quá khiến người khác chú ý, lúc này lại ôm Lê Hiểu Mạn hôn lấy hôn để, hiển nhiên hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của người khác.
Lê Hiểu Mạn nhìn thấy không ít người đều đưa ánh mắt nhìn về phía cô và Long Tư Hạo, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú đỏ ửng lên, ngước mắt nhìn anh chằm chằm: “Bảo bảo của chúng ta hiển nhiên bình thường, đi gặp bác sĩ trước đã.”
Dứt lời, cô ngượng ngùng cúi đầu, lôi kéo Long Tư Hạo đi thẳng đến phòng làm việc của bác sĩ.
Không may chính là khi Lê Hiểu Mạn cùng Long Tư Hạo vừa đến trước cửa phòng làm việc của bác sĩ, liền gặp Lý Tuyết Hà dẫn Hạ Lâm đến kiểm tra.
Hạ Lâm nhìn Long Tư Hạo, rồi lại nhìn về phía Lê Hiểu Mạn, ánh mắt rơi vào kết quả siêu âm trên tay cô, đôi mắt hiện lên vẻ kinh ngạc: “Cô... Mang thai?”
Lê Hiểu Mạn chưa kịp nói gì, Long Tư Hạo đã đưa tay ôm lấy eo cô, mở miệng nói: “Đúng vậy, Hiểu Hiểu mang thai đã được hai tháng.”
“Cái gì? Các người...” Lý Tuyết Hà bên cạnh nghe vậy, kinh ngạc nhìn Long Tư Hạo cùng Lê Hiểu Mạn, đáy mắt hiện lên sự châm chọc, nhưng rất nhanh bị bà ta đè nén xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Long Tư Hạo: “Tư Hạo, cháu... Chuyện này ông nội cháu có biết không? Nếu như ông nội cháu biết cả hai chưa kết hôn đã có con, còn không phải bị hai đứa chọc tức chết sao.”
Trước mặt Long Tư Hạo, Lý Tuyết Hà không dám nói quá nhiều lời quá đáng, chỉ dùng ánh mắt châm chọc nhìn Lê Hiểu Mạn.
Mà Lê Hiểu Mạn ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn Lý Tuyết Hà, ngước mắt nhìn Long Tư Hạo nói: “Chúng ta vào trước đi.”
Long Tư Hạo nhìn Lê Hiểu Mạn khẽ gật đầu, ôm lấy cô tiến thẳng vào phòng làm việc của bác sĩ.
Lý Tuyết Hà thấy thế, vẻ mặt khinh bỉ mắng: “Tiểu tiện nhân vô giáo dục, nhìn thấy mẹ chồng trước đây cũng không chào hỏi một câu, thật đúng là kỳ quái, tiểu tiện nhân này gả cho Vân Hy chúng ta một năm rồi mà bụng vẫn không có gì, hiện tại mới ở bên cạnh Long Tư Hạo không bao lâu, mà đã mang thai hai tháng...”
Nói đến đây, bà ta ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Lâm bên cạnh, lời nói mang theo sự châm chọc: “Dì thấy tám phần mười là cô ta giả vờ mang thai, trong bụng có gì hay không vẫn còn là ẩn số, vì để gả vào Hoắc gia chúng ta, đầu tiên cô ta quyến rũ Vân Hy, hiện tại lại không biết xấu hổ chuyển sang quyến rũ Long Tư Hạo.”
Hạ Lâm nghe bà ta nói Lê Hiểu Mạn giả vờ mang thai, trong đôi mắt hiện lên sự hoảng sợ, lập tức cười liếc nhìn bà ta: “Dì, đừng tức giận, hôm nay đúng lúc Vân Hy xuất viện, dì cứ đến chỗ Vân Hy đi!! Một mình cháu là được rồi.”
“Như vậy sao được? Bụng cháu đang mang cháu nội bảo bối của dì, không cùng cháu đi kiểm tra sao được?” Lý Tuyết Hà cúi đầu nhìn cái bụng chưa lớn lắm của cô ta, đang định đưa tay sờ, Hạ Lâm thấy thế, gấp gáp lui về sau một bước dài.
Lý Tuyết Hà thấy thế, hoảng sợ bước lên phía trước, đưa tay kéo cô ta: “Lâm Lâm, cháu cuống cái gì? Cử động mạnh như vậy, ảnh hưởng đến cháu nội bảo bối của dì thì sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.