Săn Mồi

Chương 46: Ai Nói Với Em Tôi Chỉ Có Một Chiếc Chìa Khóa?

Du Ngạn

14/03/2024

Editor: L’espoir

*

Nhiều góc của nhà xưởng còn phối hợp vang vọng tiếng kêu của chó săn.

Cites rụt đầu lại, trốn đằng sau Thẩm Chí.

“Anh có ý gì?”

“Nếu không muốn bị chó ăn thịt thì nghe theo tôi.”

Khi nhận được bất ngờ, liệu bạn có dễ dàng tin vào lời hứa hẹn của con quỷ không?

Có lẽ đó là đóa anh túc ngụy trang nguy hiểm, hát ngâm những bản ca dao ngọt ngào mê hoặc khách qua đường.

Cô không tin hắn.

Bóng dáng của Thẩm Chi dần bị bóng tối nuốt chửng, cô gái chọn đường ngược lại hoàn toàn với góc tây nam mà Vu Ngật gắn mác là “an toàn”.

Một người một voi “lốc ca lốc cốc”, cô dường như có thể nghe thấy tiếng chim vỗ cánh, reo hò kêu gào tự do.

Cho đến khi Cites ở đằng sau dừng lại bước chân, vòi voi ôm lấy eo cô gái kéo về sau——

Có tiếng nước rơi nhỏ giọt trong bóng tối.

Phía trước chỉ cách bọn họ 200 mét, hàng chục con chó săn cao lớn thẳng lưng, vểnh tai lên, nước dãi thèm thuồng đặc sệt chảy ra từ khóe miệng.

“Tí tách, tí tách.”



Chân trước tụi nó đào đất, eo hơi cong, bày ra tư thế sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.

Thẩm Chi nuốt một ngụm nước bọt, hồi hộp nắm lấy vòi voi.

Cites kêu nhẹ một tiếng, vẫy cái đuôi mỏng của mình, chắn trước mặt cô gái.

Những con chó săn từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp phấn khích bao vây, chúng sẽ vồ lấy khi tìm thấy thời cơ.

Con ngươi Thẩm Chi bỗng co rút lại, muốn gào thét chói tai để ngăn lại.

Giây tiếp theo, một cơ thể nóng bỏng che chắn sau lưng cô gái, ôm chặt cô vào lòng, tham lam chiếm đoạt hơi thở đã tìm lại được——

Giọng Vu Ngật càng lạnh hơn trước: “Cút.”

Chó săn được nuôi ở chợ đen khác với chó nhà thường dùng để gác cửa, chúng được huấn luyện để săn mồi từ lúc còn nhỏ, tuy chúng học cách phục tùng mệnh lệnh thì bản tính hoang dã lại nhiều hơn một chút.

Chúng sinh ra đã có khả năng phán đoán sức mạnh của đối thủ để quyết định sau cùng thì nên bao vây làm tiêu hao thể lực con mồi trong trận chiến kế tiếp, hay là tấn công từ cả đằng trước và đằng sau, khoe răng nanh sáng bóng cắn xé thỏa thích.

Những sinh vật như vậy, trong xương máu đã lộ rõ vẻ khó thuần, chưa từng có chủ nhân nào thật sự làm được—— Chúng chỉ phục tùng kẻ mạnh, một khi bị yếu thế phải chuẩn bị tốt tinh thần sẽ bị chúng cắn trả.

Vu Ngật trở tay đẩy Thẩm Chi đến bên cạnh Cites, còn mình thì chầm chậm bước đến gần lũ chó săn.

“Cút về hết đi.”

Vài cặp mắt chó mở to lộ vẻ bối rối, chóp mũi ẩm ướt nhẹ khịt khịt ngửi.

Tụi nó rõ ràng ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm từ trên người của người đàn ông trước mặt, nhưng đối phương lại tỏ vẻ như không khác gì bình thường, ánh mắt hắn trái lại còn có phần hung ác hơn ngày thường.

Đi hay là không đi đây?



Con cầm đầu kia liếm láp mép miệng.

Đôi bên đều là dã thú, nó có thể đọc được ý nghĩ trong mắt người đàn ông.

Trong đôi mắt âm trầm kia phủ đầy sương, như đang cảnh cáo—— Dám đến đây, tao sẽ xé sống mày.

Có đủ can đảm để mạo hiểm dò xét kho báu của kẻ săn mồi không, hay lập tức khiêu khích tên dã thú đã từng nhìn thấy máu?

“Ẩu…”

Con chó săn phát ra một tiếng rên nức nở nhỏ trong cổ họng, tai thú cụp xuống, cuối cùng hơi cúi thân xuống, tự nguyện chui vào chiếc vòng cổ mà loài người ban tặng.

Khi Vu Ngật quay đầu lại lần nữa, trong mắt một lớn một nhỏ đằng sau đều sáng lấp lánh đầy kinh ngạc.

Có vui mừng vì sống sót sau tai họa, và——

“Không phải tôi đã nhốt anh lại rồi sao?!”

Người đàn ông nghiến răng mỉm cười, trong lòng bàn tay xòe ra là một chiếc chìa khóa quen thuộc.

“Ai nói với em tôi chỉ có một chiếc chìa khóa?”

Đầu Thẩm Chi nổ tung “ầm” một tiếng——

Vu Ngật chủ động tiết lộ chìa khóa nằm trong miệng, cùng với nụ hôn mang theo mùi máu tươi kia.

Ngay cả trước đó, khi cô nhếch nhác trần trụi bỏ trốn xuống tầng.

Có lẽ hắn đã giấu chìa khóa dưới lưỡi từ lâu, chỉ để khiến con sẻ nhỏ lầm tưởng rằng mình có khả năng tẩu thoát lên trời, nhưng thực ra sợi tơ trong suốt được buộc trên bộ móng nhỏ chưa từng được tháo ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Săn Mồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook