Săn Mồi

Chương 45: Bây giờ đến lượt anh làm tù nhân của tôi

Du Ngạn

14/03/2024

Editor: L’espoir

*

Khi yết hầu của Vu Ngật lăn lộn lên xuống đều có thể cảm nhận được mũi dao sắc nhọn đang cứa vào da thịt, nhưng hắn không nhượng bộ, lời nói còn là lời khen khích lệ: “Khá lắm, em đã học được cách thừa nước đục thả câu rồi.”

Khí huyết sôi trào xoay chuyển trong không gian nhỏ hẹp, bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng.

“Ra tay đi.”

Giọng người đàn ông khàn giọng nói: “Giết tôi em sẽ được tự do.”

Thẩm Chi thoáng nhìn thấy sắc tối đang cuộn trào trong mắt đối phương, nơi đó phản chiếu một bóng hình nho nhỏ, đôi tay cầm chuôi dao run rẩy: “Anh cho rằng tôi không dám?”

Cô nhắm mắt lại, hạ quyết tâm đưa lưỡi dao về trước, nhưng khi dòng máu ấm bắn tung tóe lên ngón tay thì cô đã nhanh chóng rút ra, con dao thép rơi xuống đất, phát ra âm thanh lanh lảnh.

“Đưa chìa khóa cho tôi.”

“Chìa khóa gì?”

Vu Ngật không cử động, cô tự lật người lại mò mẫm, nửa người đang đè lên chi dưới của người đàn ông khiến hắn nằm xuống dưới đất, tìm cả buổi vẫn không thấy gì, mắt cũng gấp đến độ đỏ hoe.

“Chìa khóa lồng của Cites.”

Đối phương bật cười, đôi môi mỏng hơi mở ra, dưới lưỡi ẩn chứa chút ánh bạc.



“Muốn, thì tự đến lấy đi.”

Khoảnh khắc cô gái do dự đưa tay ra, bàn tay dính đầy máu của Vu Ngật bỗng nhiên cử động, hắn bóp sau gáy cô, kéo cô vào trong lòng giam chặt lại, nụ hôn mãnh liệt lập tức rơi xuống.

Chiếc chìa khóa kia bị đưa đẩy qua lại giữa môi lưỡi, hắn lưu luyến mút lấy chút vị ngọt này, như muốn hòa đối phương vào trong máu, cuối cùng hắn chỉ có thể thỏa hiệp đẩy nó vào trong miệng của Thẩm Chi.

Sợi chỉ bạc giãn đứt giữa lúc đôi môi tách ra: “Bây giờ, nó là của em.”

Thẩm Chi đứng ngây ra tại chỗ, nước dãi vẫn còn vương trên khóe miệng, như đang ngậm một bảo bối không dễ gì có được.

Trong một vụ ăn cắp được hợp tác vui vẻ, do chủ nhà chủ động mở cửa chính, dâng tặng số tiền đã tích góp, đưa tang vật vào trong miệng của tên trộm.

Thật sự muốn thả cô đi sao?

Sẽ không nuốt lời đó chứ?

Cô gái nhả chìa khóa ra, miệng đầy mùi máu tươi mang tính xâm lượt, cô cầm chiếc chìa khóa dính chút nhớp nháp nắm chặt trong tay, tay còn lại túm lấy áo Vu Ngật: “Lại đây.”

Người đàn ông nhướng một bên mày, phối hợp loạng choạng ngồi dậy, lỗ thủng sâu hoắm chảy máu không ngừng: “Sao vậy?”

Thẩm Chi không nói nữa, trầy trật mãi mới kéo được hắn đến rìa lồng voi, ánh mắt chứa đầy cảnh giác, một tay run cầm cập mở khóa cửa.

Trời quá tối, cô đành phải dàn một nửa sự chú ý để cảnh giác hành động của Vu Ngật, thử đi thử lại vài lần, khó khăn lắm chìa khóa mới lọt vào lỗ khóa, phát ra âm thnah chói tai như kim loại va vào nhau.

“Cần giúp không?”

Vừa dứt lời, Thẩm Chi đã chống một đầu gối lên lồng voi, ổ khóa bị kẹt trong tình cảnh này không còn sức thoát ra, buộc phải nén giận cầm chìa khóa, xoay người lại thỏa hiệp



“Chúng ta tự do rồi.”

Cites mê mang phát ra tiếng phì phì từ trong mũi, chân voi ngập ngừng chìa ra.

“Tao sẽ đưa mi về nhà.”

Thẩm Chi nắm góc áo Vu Ngật chặt hơn, khoảnh khắc khi Cites hoàn toàn được thả ra khỏi lồng, sức lực tích góp bùng nổ, nó liều mạng dùng toàn lực túm người đàn ông đẩy vào trong lồng sắt, khi tiếng động va đập lên lồng sắt một cái “rầm”, còn nghe thấy tiếng thân hình cao lớn của đối phương va chạm với lồng sắt, nhanh chóng tiến tới cửa——

Một cái vòi voi mềm mại ló ra bên cạnh, vừa giữ lấy lồng sắt cũng đồng thời âm thầm tranh cao thấp.

“Làm tốt lắm, Cites.”

Thẩm Chi nở nụ cười đầu tiên từ tận đáy lòng trong mấy ngày nay.

Cô lại khóa lồng voi lần nữa rồi ném chìa khóa vào một góc tối trước mặt người đàn ông.

“Bây giờ, đến lượt anh làm tù nhân.”

Vu Ngật che bụng dưới, trong mắt Thẩm Chí có điều gì đó khiến hắn không thể hiểu được: “Em không giết tôi ư?”

“Không phải ai cũng giống các người, coi sinh mạng như cỏ rác.”

Trong bóng tối vang lên một tiếng cười khẽ của đối phương, dịu dàng hiếm thấy: “Chạy một hồi, nhớ chạy theo góc tây nam.”

“...”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Săn Mồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook