Săn Mồi

Chương 32: Giết Hắn, Mày Sẽ Được Tự Do

Du Ngạn

14/03/2024

Editor: L’espoir

*

Vu Ngật không trả lời câu hỏi của cô, chỉ dùng ngón tay lau sạch mặt từng chút một, vẻ mặt nhàn nhạt, nhưng trong mắt lại tỏa ra tia sáng đen tối không rõ.

“Không ăn được.” Hắn hung hăng cắn chặt môi Thẩm Chi, một nụ hôn có thể nói là thô bạo, lưỡi to quét qua mọi ngóc ngách trong khoang miệng, mùi tanh thuộc về tinh dịch quấn quanh môi răng giữa hai người.

“Ưm…”

Sắc mặt Thẩm Chi ửng hồng bị đè nén vì thiếu oxy, vừa thở vừa bật ra một tiếng nức nở đứt quãng: “… Buông… Ra!”

Sau một nụ hôn dài, sợi chỉ bạc bị đứt ngang.

Giọng nói của đối phương khàn khàn, làm cho lòng người tê dại: “Tôi cảm thấy, hương vị quả thật không tệ.”

Đối với hành vi khiêu khích xúc phạm của Thẩm Chi, Vu Ngật chẳng những không tức giận. Ngược lại tặng lại một nụ hôn, cùng với một con dao thép Damascus được bao quanh bởi ánh sáng lạnh lẽo.

Sự nghi hoặc trong mắt cô gái không kém gì sự cảnh giác.

Đôi bàn tay đang nắm chặt chuẩn bị phòng vệ bất cứ lúc nào bị xoa mở lòng bàn tay, người đàn ông đưa cán dao cho cô, bộ phận sắc bén của con dao thép hướng về phía mình.

“Dùng để tự vệ.” Ánh mắt của hắn dõi theo thân hình có phần cứng ngắc của Thẩm Chi, nhìn chằm chằm vài giây sau đó lại dời đi, như thể bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, nửa người vùi vào trong tủ quần áo, không hề dè dặt để lộ toàn bộ lưng cho người đứng sau.



Thẩm Chi cầm con dao thép vẫn còn đang ngây người.

Giết hắn.

Giết hắn, mày sẽ được tự do.

Một giọng nói khác cẩn thận khuyên: Thân thủ của Vu Ngật còn không biết sâu cạn như thế nào, lỡ như đây là hắn cố ý thăm dò thì sao?

Khoảnh khắc mũi dao do dự sắp chạm tới sau lưng của người đàn ông, đối phương đứng thẳng người: “Tìm được rồi.”

Cô gái giật mình, vội giấu bàn tay đang cầm dao ra sau lưng.

“Lại đây.” Vu Ngật gọi cô tới, trong tay cầm một chiếc váy màu nâu cũ kỹ đã sờn trắng, giũ giũ hai rồi mới mặc cho cô.

Thẩm Chi có chút không tình nguyện trốn đi.

“Thích mặc đồ của tôi?”

Ngực cô gái phập phồng tức giận: “Bẩn…”

Người đàn ông đột nhiên lấy ra chiếc váy dài của con gái ở trong tủ quần áo, ai biết được đó có thể váy của một cô gái nào đó đã từng bị hắn lột ra rồi bị làm nhục trước đó hay không, hương hồn vẫn tan, sát thủ lại thường xuyên móc ra chiến lợi phẩm để chiêm ngưỡng.

“Không bẩn.” Sắc mặt Vu Ngật tối sầm: “Tôi đã giặt sạch rồi.”

Một câu tục tĩu Thẩm Chi còn chưa kịp mắng ra khỏi miệng, lại nghe thấy giọng điệu của đối phương nặng thêm: “Của mẹ tôi.”





Chiếc váy quá dài nên Vu Ngật đã sẵn phần vướng bận đến đầu gối rồi thắt nút, lộ ra bắp chân trắng nõn của cô gái. Còn mình thì cởi bỏ quần áo, chân trái giẫm chân phải cởi giày quân đội ra đạp sang một bên, chỉ để lại một cái quần lót bó sát, lôi Thẩm Chi lên giường— trên tay cô còn cầm con dao thép kia, bị đối phương ôm mặt đối mặt, mặt dao đối diện với ngực của người đàn ông.

Đối phương cúi đầu hôn lên khóe miệng cô một cái, không hề cảnh giác nhắm mắt lại.

“Ngủ đi.”

Cô gái mở to mắt, tay cầm dao không ngừng run rẩy.

Người đàn ông thở ra từng hơi thở ấm áp, hắn thậm chí còn không mở mắt—

“Nếu tôi là em, tôi sẽ không lựa chọn động thủ bây giờ.”

“Lúc anh đưa cho tôi, hẳn là đã nghĩ tới, hiện tại thứ tôi muốn nhất— là mạng của anh.”

Thẩm Chi cuối cùng nắm chặt tay đổ đầy mồ hôi, không do dự nữa, mũi đao vươn thẳng xuống dưới, đâm thẳng xuống trái tim của người đàn ông.

Khuỷu tay cô dùng sức thúc vào vị trí xương sườn Vu Ngật, người đàn ông kêu lên một tiếng hừ, mạnh mẽ bắt lấy cổ tay Thẩm Chi, dùng chút sức giữa các ngón tay, sau đó là âm thanh trầm đục của con dao rơi xuống giường.

Khuôn mặt tới gần từng tấc một, ánh mắt mang theo vài phần ý cười: “Tôi nói rồi, bây giờ chưa phải là lúc.”

Một tay khác mò mẫm trên giường, tìm được con dao mà chủ nhân thật sự không cách nào thuần phục được, một lần nữa đưa cho cô, ngón tay chạm vào lòng bàn tay ướt át một trận thì khựng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Săn Mồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook