Chương 10
nhokly17
06/03/2015
CHƯƠNG 10
Hắn thấy nó lâu về nhà gọi đt thì thuê bao hắn lo lắng hk pít có sãy tra chuyện gì không nên liền lái xe đến quán kem hồi nãy tìm thì thấy nó đang cười cười nói nói vui vẻ bên 1 người con trai khác hắn tức giận vô cùng nó chưa bao giờ cười tươi như thế khi ở bên hắn vậy mà giờ lại cười thân mật zới 1 người con trai khác không phải hắn.Hắn đi zô định cho người con trai ấy 1 bài học vì dám thân mật zới người con gái của hắn như lúc ấy hắn có đt là đt của ba hắn nói chuyện zới ba xong hắn đi vào nhưng lúc này Phong đã đi rồi nó định đi zìa thì thấy hắn
“Hừ cái tên đáng ghét kia hk phải anh đã zìa rồi mà sao h lại ở đây” nó bất ngờ khi thấy hắn không lẽ hắn lo cho nó mới quay lại
“Sao tui ở đây hk đc hả hay là làm chuyện mờ ám phản bội tui nên thấy tui mới giật mình” hắn xiên xỏ nó
“Mờ ám phản bội anh bị khùng hả anh là gì mà tui phải mờ ám tui có làm gì cũng đừơng đường chính chính chứ không như anh” nó tức giận khi hắn nói thế zậy mà nó còn tưởng hắn lo lắng cho nó nữa chứ
“Tui thì sao” hắn nói
“Cái đồ không bít giữ lời” nó tức giận nói
“Tui không giữ lờ khi nào hả” hắn thắc mắc hỏi
“Không phải anh nói đãi tui ăn kem sao zậy mà sao hả anh bỏ đi bắt tui tính tiền cả phần của anh lun nhưng tui chẳng đem tiền đt thì cũng hết pin xém chút nữa là tui ở lại làm việc trả nợ rồi nhưng thật may là còn có người tốt giúp tui chứ không giống như anh cái đồ thất hứa hứ” nói rồi nó dùng hết sức mạnh của mình dồn hết vào tay đấm cho hắn 1 phát thật mạnh rồi bỏ đi hắn vội đuổi theo nó
“Coi như tui có lỗi tui xin lỗi là đc chứ gì lên xe đi tui chở cô zìa nhà” hắn năn nỉ nó
“Không tui thà đi bộ chứ không lên xe của anh hứ đi zìa trước đi”nó làm mặt giận
“Giờ cô mún sao thì mới chịu tha lỗi cho tui tui sẽ làm những gì cô yêu cầu
”hắn nói với vẻ mặt đáng yêu nhưng đâu có tác dụng gì với nó đâu
“Anh nói thật chứ không nuốt lời”nó nói vói vẻ mặt nghi ngờ
“Tât nhiên tui chưa bao giờ nuốt lời” hắn kiên định nói
“Được thôi à anh nói đó nha” nó cười nói
“Ừ”
“Zây tui sẽ hk làm ôsin của anh nữa anh hk đc lấy người thân của tui để y hiếp tui” nó nói
“Thôi đc tui sẽ chấp nhận giờ thì lên xe đi chúng ta zìa nhà thôi” hắn cười trừ nói
“Chưa còn 1 điều nữa là chúng ta phải ở hai phòng riêng không đc tự ý zô phòng tuikhi cho có sự cho phép của tui” nó nói
“Thôi đc coi như tui ban ân huệ này cho cô zậy giờ thì lên xe hk nói nhìu”nó rồi hắn kéo tay nó lên xe
“Nè chúng ta đi siêu thị đi” nó gợi ý
“Siêu thị? Đi siêu thị làm gì” hắn tò mò hỏi
“ÀK thì tự nhiên có hứng đi thôi zới lại tui cần mua 1 số thứ cần dùng nên mún đi thôi anh chở tui đi nha” nó làm vẻ mặt đáng yêu nhìn hắn
“Thôi đc rồi tui sẽ chở cô đi” hắn quay mặt đi sợ nó nhìn thấy hắn đỏ mặt
Hắn chở nó đến siêu thị của tập đoàn hắn
“Xuống xe đi zô siêu thị cô thík gì thì cứ mua tui sẽ trả tiền cho” hắn nói
“Woa sao hôm nay anh tốt bụng quá zậy” nó nghi ngờ hỏi
“Thì coi như tui xin lỗi cô chuyện hồi sáng thôi” nói rồi hắn kéo tay nó đi
“Chào giám đốc” 1 cô nhân viên nói
Còn hắn chỉ gật đầu chào lại cô nhân viên
“Cái gì giám đốc anh là giám đốc zậy siêu thị này là của anh hả” nó bất ngờ hỏi hắn
“Chứ cô nghĩ của ai” hắn nhìn nó
“Hk thể nào anh chỉ mới 18t thôi mà sao làm giám đốc đc chứ không thể tin nổi”nó nói trong sự ngạc nhiên
“Haha cô đúng là đồ ngốc hay là cô không bít thật” hắn cười nói làm cho bít bao người ngã xuống nhưng nó thì không
“Tui không bít mới nói có gì mà anh cười chứ” nó bực khi hắn cười
“Hả cô nói thật sao chẵn lẽ cô không xem tivi đọc báo hả” hắn tắt đi nụ cười thay vào đó là vẻ mặt ngạc nhiên
“Xem tivi thì có nhưng đọc báo thì không” nó nói
“Có xem tivi thì tại sao hk pít tui là giám đốc chứ” hắn hỏi
“Bộ anh đc lên tivi hả nghi ngờ dữ trời” nó nói chớp chớp mắt nhìn hắn
“Trời chắc trên đời này có mình cô không bít quá zậy hãy nghe cho rõ đây tui là cậu chủ của tập đoàn THW và siêu thị này chỉ là 1 chi nhánh nhỏ của tập đoàn nhà tui thôi h cô đã pít rồi chứ” hắn tự tin nói
Sau câu nói của hắn nó đơ vài giây không thể tin đc làm sao có thể như thế đc chứ không ngờ tập đoàn THW nổi tiếng đc mọi người bít đến là tập đoàn lớn nhất có thế mạnh nhất lại của nhà hắn mà hắn còn là giám đốc nữa chứ
“Nè chẵng lẽ anh là giám đốc của cái tập đoàn đó lun hả” nó tò mò hỏi
“ỪK điều đó là tất nhiên nhưng sau này chắc tui hk àm giám đốc nữa” hắn nói
“Haha chắc là tại anh làm việc cẩu tả nên sắp bị đuổi hả?” nó ngu ngơ hỏi
“Cô ngốc hả tập đoàn đó là của nhà tui mà làm sao tui bị đuổi đc chứ chỉ là sau này tui làm chủ tịch chứ không phải làm giám đốc nữa” hắn cốc đầu nó 1 cái
“Ui da anh không pít đau hả nhưg tui nghe nói giám đốc của tập đoàn THW rất là đẹp trai còn rất lạnh lùng cách ăn mặt rất cá tính và lịch sự,nói chuyện thì rất tao nhã và có chỉ số IQ rất cao nhưng anh thì” nó đang nói thì ngừng lại 1 chút
“ Tui thì sao cô nói thử coi” hắn nhìn nó chằm chằm
“Anh xấu như con vịt bầu tính tình thì như con gái ăn mặc thì chẳng hợp thời trang chút nào cả nói chuyện thì như mún ăn tươi nuốt sống người khác zới lại tui thấy anh cũng chẳng có thông minh chút nào cả hình như là báo chí truyền hình đưa tin sai rồi” nó nói 1 lèo mà không hề để ý đén thái độ của hắn lúc này.Hắn liền đưa tay lên nhéo lấy 2 má bầu bĩnh của nó
“Cho cô chừa nè dám nói tui như thế hả dá nói tui là vịt bầu hả chừa chưa” hắn vừa nhéo vừa nói
“Á sao anh nhéo tui, tui nói đúng sự thật mà”nó vẫn kiên quyết cho là mình nói đúng
“Tui sẽ hk buôn ra nếu cô chưa chịu xin lỗi tui cho cô chừa cái tội dám nói xấu tui” hắn nhéo mạnh hơn như sao mặt nó lại dễ thương thế này
“Á đau quá thả tui ra” nó hét lên hắn lại càng nhéo mạnh hơn nhưng mõi lần hắn nhéo mạnh hơn thì thấy nó càng dễ thương hơn làm cho ti hắn loạn nhịp
“Huhu tui bít lỗi rồi anh buông tui ra đi” nó năn nỉ hắn
“Piết lỗi là tốt òy lần sau mà còn nói xấu tui nữa là chết chắc đó bít chưa”hắn hù dọa nó
“Hừ đúng là cái tên đáng ghét dúng là cái tên bạo lực khó ưa” nó lầm bầm trong miệng
“Cô đang lầm bầm cái gì đó hả” hắn ghé sát mặt nhìn chằm chằm nó
“ÀK có nói gì đâu anh làm gì mà đứng sát tui quá zậy hả tui đi mua đồ đây” nó đỏ mặt đẩy hắn ra chuyển chủ đề rồi chạy đến giang hàng bán thức ăn ấy tất cả những gì mình thích cho vào giỏ
“Nè cô là heo hả sao mà mua nhìu đồ ăn quá zậy”hắn mún lé mắt khi thấy nó lấy quá tròi đồ ăn cho vào giỏ
“Kệ tui hứ tui mua zìa anh cũng ăn mà” nó chu mỏ nói
“Thôi kệ cô muốn mua gì thì mua đến đi rồi còn zìa nhà nữa” hắn nói
“Chờ tui 1 chút nữa tui thấy còn nhìu món tui thấy cũng ngon lắm” nó năn nỉ hắn
“Được rồi mua đến đi rồi zìa trể h ăn trưa òy đó” hắn nhắc nhở
“Anh nói tui mới nhớ tui cũng đói bụng rồi thôi mình đi zìa đi” nói rồi nó đem đi tính tiền nói zậy chứ nó có đem tiền đâu mà tính đều do hắn trả rồi hắn xách tất cả ra xe
“Cô đó mua gì mà nhìu giữ zậy bắt tui xách nặng gần chít ăn nhìu quá coi chưng mập lên bây giờ” hắn cằn nhằn
“Kệ tui mập lên thì có liên quan gì tới anh chứ” nó cải lại
“Mập lên rồi đi không nổi chỉ lăn đi lúc đó thì khổ cho cô thôi” hắn chọc nó
“Cái gì dám anh anh” nó ứng họng hk pít nói gì
“Tui chỉ lo cho cô thôi lúc đó hk ai lấy cô thì khóc hay hối hận cũng không kịp đâu đến lúc đó mà cầu xin tui lấy cô thì cũng đã quá muộn rồi hahha” hắn típ tục chọc nó
“Hứ cho dù trên đời này còn 1 mình anh là con trai thì tui sẽ hk lấy anh thà ở zậy còn sướng hơn”nó tức giận
“Haha thật zậy sao tui còn cứ tưởng là lúc đó cô sẽ quỳ xuống cầu xin tui lấy cô chứ”hắn lại chọc nó
“Hứ đáng ghét anh dám chọc tui hk thèm nói chuyện zới anh nữa”nó giận dỗi hk thèm nhìn hắn mà nhìn ra khung cảnh bên ngoài hắn thấy nó như thế liền phì cười
Đến nhà nó bỏ đi thẳng lên lầu còn hắn thì tay xách tay mang 1 đống đồ zô nhà người làm thấy liền giúp hắn.Sau đó hắn đi thẳnglên phòng nó định lên tiếng kêu nó thì đột nhiên cách cửa bị 1 lực mạnh đẩy ra và người hứng chịu chính là hắn cánh cửa không thương tình bay thẳng vào gương mặt đẹp trai của hắn và ôi không máu mũi chảy ra
“Cô định hại chết người đẹp trai như tui hả” hắn tức giận hét lên
“A cho tui xin lỗi anh có sao hk tui khong cố ý tui đâu có bít anh đứng ở ngoài đâu chứ zới lại ai bỉu anh không chịu lên tiếng chi” nó còn quay lại trách hắn
“Cái gì bây giờ cô cho tui là người có lỗi đó hả cái con nhỏ kia làm gương mặt đẹp trai của tui ra như thế này mà còn trách tui à cô chết chắc òy” hắn lấy tay lâu đi máu trên mũi mình và tiến lại gần nó lấy tay nhéo gương mặt của nó
“A đau tui xin lỗi mà” nó nói
“Hình như câu xin lỗi chưa có thành ý lắm nhỉ” hắn cười đểu nói
“Tui sẽ làm những gì anh nói đc chưa giờ thì làm ơi thả tui ra đau quá” nó nói như sắp khóc
“Đó là cô nói nha tui không ép đâu nha” hắn thả tay ra thật sự thì hắn chảng mún buông tay ra chút nào chỉ mún nhéo nó chỉ mún khoảng khắc này sẽ không bao giờ biến mất
“Ui da đau quá anh tên đáng ghét tui đã xin lỗi rồi mà anh còn nhéo má tui đến đỏ lên lun huhu không bít đâu bắt đền anh đấy” nó xoay người đi và giả bộ khóc chiêu này nó sài zới anh nó quài
“Tui xin lỗi đau lắm hả tui không cố ý đâu tại tui chỉ mún đùa zới cô 1 tý thôi mà hay là cô không cần làm tui nói cũng đc vì thế nín đi nha đừng khóc nữa” hắn năn nỉ nó với vẻ mặt hối lỗi
“Thật nha là anh nói đó nha” nó cười khúc khích rồi vội bỏ xuống dưới nhà
“Đúng thiệt là anh chịu thua em lun em lun làm anh thấy mình ngày càng hk thể sống thiếu em đc”hắn xoa xoa mũi mình và cười trừ khi bít mình rơi vào bẫy của nó
“Nè anh xuống đây nha lên” nó nói vọng lên khi hk thấy hắn
“Có chuyện gì sao” hắn đi xuống và hỏi
“Không phải anh nói là anh sẽ nấu ăn mà sao h lại đễ cho cô ấy làm hả” nói hơi tức giận nói và chi tay về phía người người giúp việc
“Để hôm khác đi hôm nay tui không có hứng nấu ăn cho cô đâu” hắn nói đều đều
“Anh đúng là người không biết giữ lời hứa đồ thất hứa tui hk mún ăn côm nữa” nó tức giận bỏ đi lên phòng như tay nó đã bị hắn nắm lại
“Thôi đc rồi cô ngồi chờ 1 chút đi tui sẽ nấu cho cô ăn” hắn lại phải chịu thua nó rồi
“Thôi không cần nữa h tui chẳng mún ăn nữa” nó hất tay hắn ra và bỏ đi
“Cô ngốc này lun làm người khác hk thể hỉu đc anh phải làm sao thì mới hỉu đc em đây” hắn lắc đầu rồi đi vào bếp
“Cô đi làm chuỵen khác đi để đó tui nấu là đc rồi” hắn nói zới cô người làm
“Dạ cậu chủ” cô ấy không dám cải lời vì bít hắn là 1 người lạnh lùng hk mún nhắc lại lần thứ 2 nhưng cô hk hỉu tại sao hắn lại tốt zới nó như zậy nếu cô là nó thì cắhc hạnh phúc lắm.Cô ta vừa làm vừa mê mộng
Hắn lên phòng nó gõ của
“Nè tui nấu xong rồi cô xuống ăn đi” hắn đứnng ở ngoài nói vọng vào
“Tui nói rồi tui không mún ăn bộ anh bị điếc hả” nó trong phòng hét ra
“Cô mà không xuống ăn là tui xông vào và bắt cô xuống ăn đó nha’ hắn hù dọa
“Anh dám sao” nó thách thức hắn
“Cô nghĩ là tui hk dám’ theo sau lời nói là hành động của hắn
Rầm tiếng động mạnh phát ra cách cửa pị hắn đạp phăng ra nó vô cùng bất ngờ tại sao hắn lại mạnh như thế chứ
“Sao h cô tự xuống hay để tui hộ tống cô xuống” hắn đứng khoang tay nói
“Tui xuống là đc chứ gì hứ đáng ghét” nó nói rồi bỏ đi 1 lèo còn hắn thì cười khẩy rồi cũng theo sau nó
Ngồi vào bàn ăn nhưng nó lại hk ăn cứ dầm dầm thứ ănthấy thé hắn lên tiếng
“Sao hk ăn đi mà cứ ngồi đó đùa giỡn vế thức ăn thế hả” hắn nhìn nó
“Tại anh nấu đồ ăn hk hợp khẩu vị của tui nên hk mún ăn” nó nói
“Zậy mà hồi nãy ai tức giận khi tui hk nấu ăn zậy nhỉ” hắn bắt đầu chọc nó
“Thì là tui” nó thừa nhận
“Zậy tại sao giờ lại nói hk hợp khẩu vị hả” hắn nói
“Thì phải có lúc này lúc khác chứ” nó bịa chuyện
“Thôi ăn đi hôm nay thức ăn tui nấu ngon hồi sáng nữa đó nha hk ăn thì uổng lắm đó” hắn dụ dỗ nó
‘Thật sao” mắt nó sáng lên
“Không tin zậy cô ăn thử coi” hắn gấp 1 miếng đưa vào miệng nó nó cũng hk kháng cự mà còn ngoan ngoãn ăn nhai nhai 1 lúc nó nói
“Ừk ngon thật” thế là sau câu nói nó bắt đầu nhập cuộc ăn no nê lun
“Rất ngon không ngờ anh nấu ăn ngon như zậy ngày nào anh cũng phải nấu cho tui ăn đó” nó cười nói
“Nếu cô làm zk tui thì tui mới nấu cho cô ăn hằng ngày đc” hắn cười cười
“Nếu zậy thì thôi zậy tui hk mún làm zk anh đâu” nó nói nghiêm túc
“Thôi tui no rồi cô ăn típ đi” hắn rất bùn khi nó nói như vậy còn nó thì thấy hắn bỏ đi nó cũng thấy hơi bùn có cảm giác gì là lạ như nó hk thể hỉu đc
Hắn thấy nó lâu về nhà gọi đt thì thuê bao hắn lo lắng hk pít có sãy tra chuyện gì không nên liền lái xe đến quán kem hồi nãy tìm thì thấy nó đang cười cười nói nói vui vẻ bên 1 người con trai khác hắn tức giận vô cùng nó chưa bao giờ cười tươi như thế khi ở bên hắn vậy mà giờ lại cười thân mật zới 1 người con trai khác không phải hắn.Hắn đi zô định cho người con trai ấy 1 bài học vì dám thân mật zới người con gái của hắn như lúc ấy hắn có đt là đt của ba hắn nói chuyện zới ba xong hắn đi vào nhưng lúc này Phong đã đi rồi nó định đi zìa thì thấy hắn
“Hừ cái tên đáng ghét kia hk phải anh đã zìa rồi mà sao h lại ở đây” nó bất ngờ khi thấy hắn không lẽ hắn lo cho nó mới quay lại
“Sao tui ở đây hk đc hả hay là làm chuyện mờ ám phản bội tui nên thấy tui mới giật mình” hắn xiên xỏ nó
“Mờ ám phản bội anh bị khùng hả anh là gì mà tui phải mờ ám tui có làm gì cũng đừơng đường chính chính chứ không như anh” nó tức giận khi hắn nói thế zậy mà nó còn tưởng hắn lo lắng cho nó nữa chứ
“Tui thì sao” hắn nói
“Cái đồ không bít giữ lời” nó tức giận nói
“Tui không giữ lờ khi nào hả” hắn thắc mắc hỏi
“Không phải anh nói đãi tui ăn kem sao zậy mà sao hả anh bỏ đi bắt tui tính tiền cả phần của anh lun nhưng tui chẳng đem tiền đt thì cũng hết pin xém chút nữa là tui ở lại làm việc trả nợ rồi nhưng thật may là còn có người tốt giúp tui chứ không giống như anh cái đồ thất hứa hứ” nói rồi nó dùng hết sức mạnh của mình dồn hết vào tay đấm cho hắn 1 phát thật mạnh rồi bỏ đi hắn vội đuổi theo nó
“Coi như tui có lỗi tui xin lỗi là đc chứ gì lên xe đi tui chở cô zìa nhà” hắn năn nỉ nó
“Không tui thà đi bộ chứ không lên xe của anh hứ đi zìa trước đi”nó làm mặt giận
“Giờ cô mún sao thì mới chịu tha lỗi cho tui tui sẽ làm những gì cô yêu cầu
”hắn nói với vẻ mặt đáng yêu nhưng đâu có tác dụng gì với nó đâu
“Anh nói thật chứ không nuốt lời”nó nói vói vẻ mặt nghi ngờ
“Tât nhiên tui chưa bao giờ nuốt lời” hắn kiên định nói
“Được thôi à anh nói đó nha” nó cười nói
“Ừ”
“Zây tui sẽ hk làm ôsin của anh nữa anh hk đc lấy người thân của tui để y hiếp tui” nó nói
“Thôi đc tui sẽ chấp nhận giờ thì lên xe đi chúng ta zìa nhà thôi” hắn cười trừ nói
“Chưa còn 1 điều nữa là chúng ta phải ở hai phòng riêng không đc tự ý zô phòng tuikhi cho có sự cho phép của tui” nó nói
“Thôi đc coi như tui ban ân huệ này cho cô zậy giờ thì lên xe hk nói nhìu”nó rồi hắn kéo tay nó lên xe
“Nè chúng ta đi siêu thị đi” nó gợi ý
“Siêu thị? Đi siêu thị làm gì” hắn tò mò hỏi
“ÀK thì tự nhiên có hứng đi thôi zới lại tui cần mua 1 số thứ cần dùng nên mún đi thôi anh chở tui đi nha” nó làm vẻ mặt đáng yêu nhìn hắn
“Thôi đc rồi tui sẽ chở cô đi” hắn quay mặt đi sợ nó nhìn thấy hắn đỏ mặt
Hắn chở nó đến siêu thị của tập đoàn hắn
“Xuống xe đi zô siêu thị cô thík gì thì cứ mua tui sẽ trả tiền cho” hắn nói
“Woa sao hôm nay anh tốt bụng quá zậy” nó nghi ngờ hỏi
“Thì coi như tui xin lỗi cô chuyện hồi sáng thôi” nói rồi hắn kéo tay nó đi
“Chào giám đốc” 1 cô nhân viên nói
Còn hắn chỉ gật đầu chào lại cô nhân viên
“Cái gì giám đốc anh là giám đốc zậy siêu thị này là của anh hả” nó bất ngờ hỏi hắn
“Chứ cô nghĩ của ai” hắn nhìn nó
“Hk thể nào anh chỉ mới 18t thôi mà sao làm giám đốc đc chứ không thể tin nổi”nó nói trong sự ngạc nhiên
“Haha cô đúng là đồ ngốc hay là cô không bít thật” hắn cười nói làm cho bít bao người ngã xuống nhưng nó thì không
“Tui không bít mới nói có gì mà anh cười chứ” nó bực khi hắn cười
“Hả cô nói thật sao chẵn lẽ cô không xem tivi đọc báo hả” hắn tắt đi nụ cười thay vào đó là vẻ mặt ngạc nhiên
“Xem tivi thì có nhưng đọc báo thì không” nó nói
“Có xem tivi thì tại sao hk pít tui là giám đốc chứ” hắn hỏi
“Bộ anh đc lên tivi hả nghi ngờ dữ trời” nó nói chớp chớp mắt nhìn hắn
“Trời chắc trên đời này có mình cô không bít quá zậy hãy nghe cho rõ đây tui là cậu chủ của tập đoàn THW và siêu thị này chỉ là 1 chi nhánh nhỏ của tập đoàn nhà tui thôi h cô đã pít rồi chứ” hắn tự tin nói
Sau câu nói của hắn nó đơ vài giây không thể tin đc làm sao có thể như thế đc chứ không ngờ tập đoàn THW nổi tiếng đc mọi người bít đến là tập đoàn lớn nhất có thế mạnh nhất lại của nhà hắn mà hắn còn là giám đốc nữa chứ
“Nè chẵng lẽ anh là giám đốc của cái tập đoàn đó lun hả” nó tò mò hỏi
“ỪK điều đó là tất nhiên nhưng sau này chắc tui hk àm giám đốc nữa” hắn nói
“Haha chắc là tại anh làm việc cẩu tả nên sắp bị đuổi hả?” nó ngu ngơ hỏi
“Cô ngốc hả tập đoàn đó là của nhà tui mà làm sao tui bị đuổi đc chứ chỉ là sau này tui làm chủ tịch chứ không phải làm giám đốc nữa” hắn cốc đầu nó 1 cái
“Ui da anh không pít đau hả nhưg tui nghe nói giám đốc của tập đoàn THW rất là đẹp trai còn rất lạnh lùng cách ăn mặt rất cá tính và lịch sự,nói chuyện thì rất tao nhã và có chỉ số IQ rất cao nhưng anh thì” nó đang nói thì ngừng lại 1 chút
“ Tui thì sao cô nói thử coi” hắn nhìn nó chằm chằm
“Anh xấu như con vịt bầu tính tình thì như con gái ăn mặc thì chẳng hợp thời trang chút nào cả nói chuyện thì như mún ăn tươi nuốt sống người khác zới lại tui thấy anh cũng chẳng có thông minh chút nào cả hình như là báo chí truyền hình đưa tin sai rồi” nó nói 1 lèo mà không hề để ý đén thái độ của hắn lúc này.Hắn liền đưa tay lên nhéo lấy 2 má bầu bĩnh của nó
“Cho cô chừa nè dám nói tui như thế hả dá nói tui là vịt bầu hả chừa chưa” hắn vừa nhéo vừa nói
“Á sao anh nhéo tui, tui nói đúng sự thật mà”nó vẫn kiên quyết cho là mình nói đúng
“Tui sẽ hk buôn ra nếu cô chưa chịu xin lỗi tui cho cô chừa cái tội dám nói xấu tui” hắn nhéo mạnh hơn như sao mặt nó lại dễ thương thế này
“Á đau quá thả tui ra” nó hét lên hắn lại càng nhéo mạnh hơn nhưng mõi lần hắn nhéo mạnh hơn thì thấy nó càng dễ thương hơn làm cho ti hắn loạn nhịp
“Huhu tui bít lỗi rồi anh buông tui ra đi” nó năn nỉ hắn
“Piết lỗi là tốt òy lần sau mà còn nói xấu tui nữa là chết chắc đó bít chưa”hắn hù dọa nó
“Hừ đúng là cái tên đáng ghét dúng là cái tên bạo lực khó ưa” nó lầm bầm trong miệng
“Cô đang lầm bầm cái gì đó hả” hắn ghé sát mặt nhìn chằm chằm nó
“ÀK có nói gì đâu anh làm gì mà đứng sát tui quá zậy hả tui đi mua đồ đây” nó đỏ mặt đẩy hắn ra chuyển chủ đề rồi chạy đến giang hàng bán thức ăn ấy tất cả những gì mình thích cho vào giỏ
“Nè cô là heo hả sao mà mua nhìu đồ ăn quá zậy”hắn mún lé mắt khi thấy nó lấy quá tròi đồ ăn cho vào giỏ
“Kệ tui hứ tui mua zìa anh cũng ăn mà” nó chu mỏ nói
“Thôi kệ cô muốn mua gì thì mua đến đi rồi còn zìa nhà nữa” hắn nói
“Chờ tui 1 chút nữa tui thấy còn nhìu món tui thấy cũng ngon lắm” nó năn nỉ hắn
“Được rồi mua đến đi rồi zìa trể h ăn trưa òy đó” hắn nhắc nhở
“Anh nói tui mới nhớ tui cũng đói bụng rồi thôi mình đi zìa đi” nói rồi nó đem đi tính tiền nói zậy chứ nó có đem tiền đâu mà tính đều do hắn trả rồi hắn xách tất cả ra xe
“Cô đó mua gì mà nhìu giữ zậy bắt tui xách nặng gần chít ăn nhìu quá coi chưng mập lên bây giờ” hắn cằn nhằn
“Kệ tui mập lên thì có liên quan gì tới anh chứ” nó cải lại
“Mập lên rồi đi không nổi chỉ lăn đi lúc đó thì khổ cho cô thôi” hắn chọc nó
“Cái gì dám anh anh” nó ứng họng hk pít nói gì
“Tui chỉ lo cho cô thôi lúc đó hk ai lấy cô thì khóc hay hối hận cũng không kịp đâu đến lúc đó mà cầu xin tui lấy cô thì cũng đã quá muộn rồi hahha” hắn típ tục chọc nó
“Hứ cho dù trên đời này còn 1 mình anh là con trai thì tui sẽ hk lấy anh thà ở zậy còn sướng hơn”nó tức giận
“Haha thật zậy sao tui còn cứ tưởng là lúc đó cô sẽ quỳ xuống cầu xin tui lấy cô chứ”hắn lại chọc nó
“Hứ đáng ghét anh dám chọc tui hk thèm nói chuyện zới anh nữa”nó giận dỗi hk thèm nhìn hắn mà nhìn ra khung cảnh bên ngoài hắn thấy nó như thế liền phì cười
Đến nhà nó bỏ đi thẳng lên lầu còn hắn thì tay xách tay mang 1 đống đồ zô nhà người làm thấy liền giúp hắn.Sau đó hắn đi thẳnglên phòng nó định lên tiếng kêu nó thì đột nhiên cách cửa bị 1 lực mạnh đẩy ra và người hứng chịu chính là hắn cánh cửa không thương tình bay thẳng vào gương mặt đẹp trai của hắn và ôi không máu mũi chảy ra
“Cô định hại chết người đẹp trai như tui hả” hắn tức giận hét lên
“A cho tui xin lỗi anh có sao hk tui khong cố ý tui đâu có bít anh đứng ở ngoài đâu chứ zới lại ai bỉu anh không chịu lên tiếng chi” nó còn quay lại trách hắn
“Cái gì bây giờ cô cho tui là người có lỗi đó hả cái con nhỏ kia làm gương mặt đẹp trai của tui ra như thế này mà còn trách tui à cô chết chắc òy” hắn lấy tay lâu đi máu trên mũi mình và tiến lại gần nó lấy tay nhéo gương mặt của nó
“A đau tui xin lỗi mà” nó nói
“Hình như câu xin lỗi chưa có thành ý lắm nhỉ” hắn cười đểu nói
“Tui sẽ làm những gì anh nói đc chưa giờ thì làm ơi thả tui ra đau quá” nó nói như sắp khóc
“Đó là cô nói nha tui không ép đâu nha” hắn thả tay ra thật sự thì hắn chảng mún buông tay ra chút nào chỉ mún nhéo nó chỉ mún khoảng khắc này sẽ không bao giờ biến mất
“Ui da đau quá anh tên đáng ghét tui đã xin lỗi rồi mà anh còn nhéo má tui đến đỏ lên lun huhu không bít đâu bắt đền anh đấy” nó xoay người đi và giả bộ khóc chiêu này nó sài zới anh nó quài
“Tui xin lỗi đau lắm hả tui không cố ý đâu tại tui chỉ mún đùa zới cô 1 tý thôi mà hay là cô không cần làm tui nói cũng đc vì thế nín đi nha đừng khóc nữa” hắn năn nỉ nó với vẻ mặt hối lỗi
“Thật nha là anh nói đó nha” nó cười khúc khích rồi vội bỏ xuống dưới nhà
“Đúng thiệt là anh chịu thua em lun em lun làm anh thấy mình ngày càng hk thể sống thiếu em đc”hắn xoa xoa mũi mình và cười trừ khi bít mình rơi vào bẫy của nó
“Nè anh xuống đây nha lên” nó nói vọng lên khi hk thấy hắn
“Có chuyện gì sao” hắn đi xuống và hỏi
“Không phải anh nói là anh sẽ nấu ăn mà sao h lại đễ cho cô ấy làm hả” nói hơi tức giận nói và chi tay về phía người người giúp việc
“Để hôm khác đi hôm nay tui không có hứng nấu ăn cho cô đâu” hắn nói đều đều
“Anh đúng là người không biết giữ lời hứa đồ thất hứa tui hk mún ăn côm nữa” nó tức giận bỏ đi lên phòng như tay nó đã bị hắn nắm lại
“Thôi đc rồi cô ngồi chờ 1 chút đi tui sẽ nấu cho cô ăn” hắn lại phải chịu thua nó rồi
“Thôi không cần nữa h tui chẳng mún ăn nữa” nó hất tay hắn ra và bỏ đi
“Cô ngốc này lun làm người khác hk thể hỉu đc anh phải làm sao thì mới hỉu đc em đây” hắn lắc đầu rồi đi vào bếp
“Cô đi làm chuỵen khác đi để đó tui nấu là đc rồi” hắn nói zới cô người làm
“Dạ cậu chủ” cô ấy không dám cải lời vì bít hắn là 1 người lạnh lùng hk mún nhắc lại lần thứ 2 nhưng cô hk hỉu tại sao hắn lại tốt zới nó như zậy nếu cô là nó thì cắhc hạnh phúc lắm.Cô ta vừa làm vừa mê mộng
Hắn lên phòng nó gõ của
“Nè tui nấu xong rồi cô xuống ăn đi” hắn đứnng ở ngoài nói vọng vào
“Tui nói rồi tui không mún ăn bộ anh bị điếc hả” nó trong phòng hét ra
“Cô mà không xuống ăn là tui xông vào và bắt cô xuống ăn đó nha’ hắn hù dọa
“Anh dám sao” nó thách thức hắn
“Cô nghĩ là tui hk dám’ theo sau lời nói là hành động của hắn
Rầm tiếng động mạnh phát ra cách cửa pị hắn đạp phăng ra nó vô cùng bất ngờ tại sao hắn lại mạnh như thế chứ
“Sao h cô tự xuống hay để tui hộ tống cô xuống” hắn đứng khoang tay nói
“Tui xuống là đc chứ gì hứ đáng ghét” nó nói rồi bỏ đi 1 lèo còn hắn thì cười khẩy rồi cũng theo sau nó
Ngồi vào bàn ăn nhưng nó lại hk ăn cứ dầm dầm thứ ănthấy thé hắn lên tiếng
“Sao hk ăn đi mà cứ ngồi đó đùa giỡn vế thức ăn thế hả” hắn nhìn nó
“Tại anh nấu đồ ăn hk hợp khẩu vị của tui nên hk mún ăn” nó nói
“Zậy mà hồi nãy ai tức giận khi tui hk nấu ăn zậy nhỉ” hắn bắt đầu chọc nó
“Thì là tui” nó thừa nhận
“Zậy tại sao giờ lại nói hk hợp khẩu vị hả” hắn nói
“Thì phải có lúc này lúc khác chứ” nó bịa chuyện
“Thôi ăn đi hôm nay thức ăn tui nấu ngon hồi sáng nữa đó nha hk ăn thì uổng lắm đó” hắn dụ dỗ nó
‘Thật sao” mắt nó sáng lên
“Không tin zậy cô ăn thử coi” hắn gấp 1 miếng đưa vào miệng nó nó cũng hk kháng cự mà còn ngoan ngoãn ăn nhai nhai 1 lúc nó nói
“Ừk ngon thật” thế là sau câu nói nó bắt đầu nhập cuộc ăn no nê lun
“Rất ngon không ngờ anh nấu ăn ngon như zậy ngày nào anh cũng phải nấu cho tui ăn đó” nó cười nói
“Nếu cô làm zk tui thì tui mới nấu cho cô ăn hằng ngày đc” hắn cười cười
“Nếu zậy thì thôi zậy tui hk mún làm zk anh đâu” nó nói nghiêm túc
“Thôi tui no rồi cô ăn típ đi” hắn rất bùn khi nó nói như vậy còn nó thì thấy hắn bỏ đi nó cũng thấy hơi bùn có cảm giác gì là lạ như nó hk thể hỉu đc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.