Sát Thủ 60 Ngày Giả Làm Vợ Đội Trưởng Đặc Nhiệm
Chương 8: Chúc đêm tân hôn vui vẻ, cô dâu xinh đẹp của ta!
Võ Anh Thơ
19/11/2024
Hai vợ chồng đại tá vừa rời đi, bấy giờ Bạch Hổ mới chép miệng:
- Có ai ngờ cái cô Đới Nhược Vũ đó lại là vợ của đội trưởng chứ! Hôm ấy gặp mặt đã có cảm giác kỳ lạ\, bị bắt uy hiếp mà mặt mày tỉnh bơ\, còn rất bình thản đi nhắn tin điện thoại\, nhìn bề ngoài xinh đẹp mảnh mai nhưng gan góc không vừa.
Lý Hoàng Mai nghe thế liền cất giọng nhàn nhạt:
- Gan góc hay là làm bộ? Em cứ nghĩ Lam đội trưởng sẽ thích loại phụ nữ mạnh mẽ kiên cường còn không thì cũng kiêu sa đằm thắm\, đằng này cũng chỉ đẹp bình thường\, lại không có gì nổi bật\, nhìn sao cũng thấy yếu đuối.
- Chưa chắc đội trưởng đã thích\, nghe nói là hôn nhân sắp đặt đấy. Hoàng Mai ghen tị rồi\, ai chẳng biết em vô cùng mến mộ đội trưởng\, còn muốn làm vợ anh ấy.
- Kiểu phụ nữ đó\, ai thèm ghen tị!
- Được rồi! - Phi Lang cắt ngang cuộc đối thoại nọ - Đó là vợ của đội trưởng\, cô ấy có thế nào cũng chưa cần chúng ta bình luận\, đừng để anh ấy nghe thấy sẽ không hay. Sắp tới giờ nghỉ trưa rồi\, kết thúc buổi luyện tập thôi!
***
Lam gia là gia tộc quân đội nổi tiếng ở Đại Đô, Lam Chí Cường dĩ nhiên tổ chức lễ kết hôn cho con trai Lam Tiễn vô cùng hoành tráng long trọng với lượng lớn khách mời từ quan chức cấp cao, chính khách, quân nhân cho tới giới nổi tiếng.
Lúc cặp vợ chồng trẻ bước vào lễ đường, ai nấy đều xuýt xoa nhìn chú rể trong quân phục đại tá bảnh bao phong độ, khí chất bất phàm cùng cô dâu bên cạnh cũng xinh đẹp kiêu sa, lộng lẫy trong chiếc váy đuôi cá cúp ngực trắng tinh làm tôn lên từng đường nét duyên dáng hoàn mỹ. Quả là trai tài gái sắc, xứng đôi vừa lứa!
Chẳng ngờ có lúc vì làm nhiệm vụ mà Quyết Ngọc phải khoác lên người váy cưới thế này, thật khôi hàilàm sao! Kết hôn là ngày trọng đại nhất trong đời, vậy mà cô lại không thể cùng người đàn ông mình yêu, trải qua hạnh phúc trọn vẹn. Cô chỉ có thể tự an ủi rằng, đây là đám cưới giả thôi, xé nháp không tính!
Còn đang suy nghĩ mông lung thì Quyết Ngọc phát hiện nơi cuối căn phòng xa hoa, xuất hiện bóng dáng cao lớn trầm mặc của người đàn ông trong bộ vest màu tím cà. Trên tay cầm ly thủy tinh, ánh mắt thâm trầm lạnh lẽo khiến tim cô đập nhanh...
Tranh thủ lúc Lam Tiễn cùng ba mẹ chồng đi chào khách chứa, Quyết Ngọc nói dối muốn vào bên trong nghỉ ngơi, kỳ thực là bước vội ra dãy hành lang ngoài đại sảnh.
Nơi đây vắng vẻ, cô đưa mắt nhìn quanh, cùng lúc bên tai nghe chất giọng trầm thấp cố hữu quen thuộc kèm theo hàn khí âm u vây lấy:
- Hôm nay trông em đẹp lắm.
Quyết Ngọc vộiquay lại, liền trông rõ khuôn mặt băng lãnh nửa sáng nửa tối: Mục Thời Cảnh! Cô không nghĩ lão đại như hắn lại đến buổi lễ kết hôn này!
- Sao thế\, ngạc nhiên lắm à? - Thời Cảnh nhếch mép.
- Anh đến đây làm gì\, không sợ bị nhìn thấy ư? - Cô hỏi nhạt.
- Lễ cưới đông người thế này còn ai chú ý tới kẻ như ta chứ? Hơn nữa\, thuộc hạ thân tín yêu quý nhất kết hôn\, lý nào ta lại không tới dự?
- Anh thôi cái giọng mỉa mai ấy đi\, bản thân phải hiểu rõ lý do em kết hôn chứ.
- Đâu có mỉa mai\, thật là muốn đến xem em mặc váy cưới thế nào. - Thời Cảnh rút điếu thuốc ra châm lửa hút\, đôi mắt sâu thẳm ẩn sau làn khói trắng quét qua khắp người cô gái trẻ - Đúng như ta tưởng tượng\, em thực sự rất đẹp đấy!
Hiếm khi Mục Thời Cảnh khen ngợi, lại còn khen xinh đẹp tới vậy, khiến lòng Quyết Ngọc mang chút dao động, liền xoay nhẹ người đi nói rằng:
- Đẹp thì sao chứ\, người ta ngắm xong thì cũng vậy thôi.
- Em sai rồi\, không phải để ta ngắm mà để tên đại tá Lam Tiễn đó ngắm! Để cho hắn nhìn rõ cô vợ mới cưới của mình rực rỡ quyến rũ cỡ nào!
Quyết Ngọc khẽ liếc nhìn Mục Thời Cảnh, trái tim lại dâng lên sự chua xót khổ hạnh, ngay cả trong lời nói mà hắn cũng tiếc rẻ chút dịu dàng với cô. Tiếp tục lần thứ hai lại đem cô ra đưa tới trước mặt người đàn ông khác, dù khen cô xinh đẹp ấy vậy hắn không chút nào bày ra sự ghen tị với Lam Tiễn.
Chưa bao giờ cô hiểu rõ như lúc này: trong lòng Mục Thời Cảnh thực sự không hề có cô!
Đúng lúc chuông điện thoại reo, Thời Cảnh bắt máy, hạ giọng nhỏ nhẹ: “Được rồi cưng, tôi hút xong điếu thuốc sẽ vào với em”.
Nhìn hắn cất điện thoại, Quyết Ngọc không giấu nổi giọng cười giễu cợt:
- Chỉ tới dự đám cưới thôi mà anh đã kiếm được một cô nàng nóng bỏng rồi à?
- Là tự cô ta tới mời mọc\, ta chẳng có lý do gì để từ chối.
Hai tay siết nhẹ váy cưới, Quyết Ngọc im lặng, ánh mắt vô cảm khó tả. Thời Cảnh hút chưa hết điếu thuốc đã vứt xuống sàn chuẩn bị rời đi, có lẽ sắp đến chỗ mây mưa vui vẻ nào đấy cùng một cô nàng bốc lửa.
Bỏ hai tay vào túi quần, hắn tiến về phía cô gái đẹp nhất đêm nay, lúc sắp bước ngang qua thì liền kề môi thì thầm vào tai cô:
- Lam Tiễn là một quân nhân cấm dục\, sẽ khó khăn để lay động hắn ta nhưng nếu là Quyết Ngọc em thì chắc chắn sẽ được.
- Anh đánh giá em quá cao rồi\, điều này khó nói trước lắm.
- Vì em chưa hiểu rõ hết tiềm năng của bản thân thôi! Được rồi\, mau quay lại lễ cưới đi\, chúc em đêm tân hôn vui vẻ cô dâu xinh đẹp của ta!
Tiếng đế giày chìm dần vào không gian yên ắng, Quyết Ngọc rũ nhẹ bờ vai, khẽ khàng nhắm mắt để lòng bình lặng trở lại...
Về tới Lam gia, sau khi nghe mẹ dặn dò vài thứ xong, Lam Tiễn đóng cửa phòng lại rồi quay qua nhìn Quyết Ngọc đang đứng lừng khừng ngay ghế sô pha:
- Cả ngày cũng mệt rồi\, em mau tắm rửa cho sạch sẽ.
Cởi áo quân phục ra, Lam Tiễn thấy vợ vẫn im lặng chẳng hề nhúc nhích, còn thêm cả biểu cảm khó xử trên gương mặt xinh đẹp, trong lòng biết cô đang nghĩ gì.
- Lát nữa anh thay đồ xong sẽ đến sở cảnh sát\, sáng mai có nhiệm vụ phải lên đường sớm\, em cứ yên tâm ngủ một giấc cho khỏe.
- Thế... còn đêm nay...?
- Có ai ngờ cái cô Đới Nhược Vũ đó lại là vợ của đội trưởng chứ! Hôm ấy gặp mặt đã có cảm giác kỳ lạ\, bị bắt uy hiếp mà mặt mày tỉnh bơ\, còn rất bình thản đi nhắn tin điện thoại\, nhìn bề ngoài xinh đẹp mảnh mai nhưng gan góc không vừa.
Lý Hoàng Mai nghe thế liền cất giọng nhàn nhạt:
- Gan góc hay là làm bộ? Em cứ nghĩ Lam đội trưởng sẽ thích loại phụ nữ mạnh mẽ kiên cường còn không thì cũng kiêu sa đằm thắm\, đằng này cũng chỉ đẹp bình thường\, lại không có gì nổi bật\, nhìn sao cũng thấy yếu đuối.
- Chưa chắc đội trưởng đã thích\, nghe nói là hôn nhân sắp đặt đấy. Hoàng Mai ghen tị rồi\, ai chẳng biết em vô cùng mến mộ đội trưởng\, còn muốn làm vợ anh ấy.
- Kiểu phụ nữ đó\, ai thèm ghen tị!
- Được rồi! - Phi Lang cắt ngang cuộc đối thoại nọ - Đó là vợ của đội trưởng\, cô ấy có thế nào cũng chưa cần chúng ta bình luận\, đừng để anh ấy nghe thấy sẽ không hay. Sắp tới giờ nghỉ trưa rồi\, kết thúc buổi luyện tập thôi!
***
Lam gia là gia tộc quân đội nổi tiếng ở Đại Đô, Lam Chí Cường dĩ nhiên tổ chức lễ kết hôn cho con trai Lam Tiễn vô cùng hoành tráng long trọng với lượng lớn khách mời từ quan chức cấp cao, chính khách, quân nhân cho tới giới nổi tiếng.
Lúc cặp vợ chồng trẻ bước vào lễ đường, ai nấy đều xuýt xoa nhìn chú rể trong quân phục đại tá bảnh bao phong độ, khí chất bất phàm cùng cô dâu bên cạnh cũng xinh đẹp kiêu sa, lộng lẫy trong chiếc váy đuôi cá cúp ngực trắng tinh làm tôn lên từng đường nét duyên dáng hoàn mỹ. Quả là trai tài gái sắc, xứng đôi vừa lứa!
Chẳng ngờ có lúc vì làm nhiệm vụ mà Quyết Ngọc phải khoác lên người váy cưới thế này, thật khôi hàilàm sao! Kết hôn là ngày trọng đại nhất trong đời, vậy mà cô lại không thể cùng người đàn ông mình yêu, trải qua hạnh phúc trọn vẹn. Cô chỉ có thể tự an ủi rằng, đây là đám cưới giả thôi, xé nháp không tính!
Còn đang suy nghĩ mông lung thì Quyết Ngọc phát hiện nơi cuối căn phòng xa hoa, xuất hiện bóng dáng cao lớn trầm mặc của người đàn ông trong bộ vest màu tím cà. Trên tay cầm ly thủy tinh, ánh mắt thâm trầm lạnh lẽo khiến tim cô đập nhanh...
Tranh thủ lúc Lam Tiễn cùng ba mẹ chồng đi chào khách chứa, Quyết Ngọc nói dối muốn vào bên trong nghỉ ngơi, kỳ thực là bước vội ra dãy hành lang ngoài đại sảnh.
Nơi đây vắng vẻ, cô đưa mắt nhìn quanh, cùng lúc bên tai nghe chất giọng trầm thấp cố hữu quen thuộc kèm theo hàn khí âm u vây lấy:
- Hôm nay trông em đẹp lắm.
Quyết Ngọc vộiquay lại, liền trông rõ khuôn mặt băng lãnh nửa sáng nửa tối: Mục Thời Cảnh! Cô không nghĩ lão đại như hắn lại đến buổi lễ kết hôn này!
- Sao thế\, ngạc nhiên lắm à? - Thời Cảnh nhếch mép.
- Anh đến đây làm gì\, không sợ bị nhìn thấy ư? - Cô hỏi nhạt.
- Lễ cưới đông người thế này còn ai chú ý tới kẻ như ta chứ? Hơn nữa\, thuộc hạ thân tín yêu quý nhất kết hôn\, lý nào ta lại không tới dự?
- Anh thôi cái giọng mỉa mai ấy đi\, bản thân phải hiểu rõ lý do em kết hôn chứ.
- Đâu có mỉa mai\, thật là muốn đến xem em mặc váy cưới thế nào. - Thời Cảnh rút điếu thuốc ra châm lửa hút\, đôi mắt sâu thẳm ẩn sau làn khói trắng quét qua khắp người cô gái trẻ - Đúng như ta tưởng tượng\, em thực sự rất đẹp đấy!
Hiếm khi Mục Thời Cảnh khen ngợi, lại còn khen xinh đẹp tới vậy, khiến lòng Quyết Ngọc mang chút dao động, liền xoay nhẹ người đi nói rằng:
- Đẹp thì sao chứ\, người ta ngắm xong thì cũng vậy thôi.
- Em sai rồi\, không phải để ta ngắm mà để tên đại tá Lam Tiễn đó ngắm! Để cho hắn nhìn rõ cô vợ mới cưới của mình rực rỡ quyến rũ cỡ nào!
Quyết Ngọc khẽ liếc nhìn Mục Thời Cảnh, trái tim lại dâng lên sự chua xót khổ hạnh, ngay cả trong lời nói mà hắn cũng tiếc rẻ chút dịu dàng với cô. Tiếp tục lần thứ hai lại đem cô ra đưa tới trước mặt người đàn ông khác, dù khen cô xinh đẹp ấy vậy hắn không chút nào bày ra sự ghen tị với Lam Tiễn.
Chưa bao giờ cô hiểu rõ như lúc này: trong lòng Mục Thời Cảnh thực sự không hề có cô!
Đúng lúc chuông điện thoại reo, Thời Cảnh bắt máy, hạ giọng nhỏ nhẹ: “Được rồi cưng, tôi hút xong điếu thuốc sẽ vào với em”.
Nhìn hắn cất điện thoại, Quyết Ngọc không giấu nổi giọng cười giễu cợt:
- Chỉ tới dự đám cưới thôi mà anh đã kiếm được một cô nàng nóng bỏng rồi à?
- Là tự cô ta tới mời mọc\, ta chẳng có lý do gì để từ chối.
Hai tay siết nhẹ váy cưới, Quyết Ngọc im lặng, ánh mắt vô cảm khó tả. Thời Cảnh hút chưa hết điếu thuốc đã vứt xuống sàn chuẩn bị rời đi, có lẽ sắp đến chỗ mây mưa vui vẻ nào đấy cùng một cô nàng bốc lửa.
Bỏ hai tay vào túi quần, hắn tiến về phía cô gái đẹp nhất đêm nay, lúc sắp bước ngang qua thì liền kề môi thì thầm vào tai cô:
- Lam Tiễn là một quân nhân cấm dục\, sẽ khó khăn để lay động hắn ta nhưng nếu là Quyết Ngọc em thì chắc chắn sẽ được.
- Anh đánh giá em quá cao rồi\, điều này khó nói trước lắm.
- Vì em chưa hiểu rõ hết tiềm năng của bản thân thôi! Được rồi\, mau quay lại lễ cưới đi\, chúc em đêm tân hôn vui vẻ cô dâu xinh đẹp của ta!
Tiếng đế giày chìm dần vào không gian yên ắng, Quyết Ngọc rũ nhẹ bờ vai, khẽ khàng nhắm mắt để lòng bình lặng trở lại...
Về tới Lam gia, sau khi nghe mẹ dặn dò vài thứ xong, Lam Tiễn đóng cửa phòng lại rồi quay qua nhìn Quyết Ngọc đang đứng lừng khừng ngay ghế sô pha:
- Cả ngày cũng mệt rồi\, em mau tắm rửa cho sạch sẽ.
Cởi áo quân phục ra, Lam Tiễn thấy vợ vẫn im lặng chẳng hề nhúc nhích, còn thêm cả biểu cảm khó xử trên gương mặt xinh đẹp, trong lòng biết cô đang nghĩ gì.
- Lát nữa anh thay đồ xong sẽ đến sở cảnh sát\, sáng mai có nhiệm vụ phải lên đường sớm\, em cứ yên tâm ngủ một giấc cho khỏe.
- Thế... còn đêm nay...?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.