Sát Thủ 60 Ngày Giả Làm Vợ Đội Trưởng Đặc Nhiệm
Chương 7: Đăng ký kết hôn, vợ đem cơm tới sở cảnh sát cho chồng
Võ Anh Thơ
19/11/2024
Theo yêu cầu từ Lam Chí Cường, hôm nay Lam Tiễn và Quyết Ngọc phải đi đăng ký kết hôn! Anh lái xe quân sự chở cô vợ trẻ tới tòa Ủy ban làm thủ tục.
Hoàn thành xong các công đoạn cần thiết, hai người ngồi chờ và chẳng hề nói gì cả. Đêm qua, sau màn đụng chạm “mờ ám” kia, vẻ như họ chưa biết phải nói gì với đối phương.
Quyết Ngọc nghe mấy lời xì xầm xung quanh, để ý thấy những cô gái tại đây đều đang bàn tán sôi nổi về Lam Tiễn. Hôm nay anh không mặc đồng phục đội đặc nhiệm mà là quân phục thông thường, khí chất lạnh lùng nghiêm chỉnh, thế này trong mắt phái nữ thì đẹp trai vô cùng! Lam đại tá, quả nhiên rất nổi tiếng ở Đại Đô!
Trên đường về Lam gia, lúc dừng xe chờ đèn xanh, Lam Tiễn cũng chịu lên tiếng:
- Anh đưa em về nhà\, sau đó sẽ đến sở cảnh sát luôn.
Quyết Ngọc quay qua nhìn Lam Tiễn, bởi cái cách xưng hô thân mật kia. Dù đang lái xe, anh chàng đội trưởng vẫn biết vợ đang nhìn mình:
- Đăng ký kết hôn xong\, trở thành vợ chồng rồi cũng đâu thể xưng hô xa cách được\, kẻo ba mẹ nghe thấy lại phàn nàn.
Lời này chí lý, Quyết Ngọc khó mà phản đối, tiếp theo hỏi một điều:
- Tối nay... anh có về nhà không?
Nghe nhắc hai chữ “tối nay” không khỏi làm Lam Tiễn nhớ lại đêm qua, cái màn đụng đụng chạm chạm kia tới giờ vẫn khiến anh ngài ngại. Hôm nay đăng ký kết hôn rồi liệu buổi tối này sẽ còn đi tới đâu?
- Chắc anh không về được\, e là có nhiệm vụ phải làm.
Quyết Ngọc gật đầu, lại không nói gì nữa, đúng như dự đoán cơ hội tiếp cận thứ hai sẽ phải chờ vài ngày nữa rồi. Lúc bước xuống trước cổng Lam gia, dõi theo bóng dáng chiếc xe quân sự mất hút, cô liền trầm tư.
Đêm qua cô chủ động dò xét, đụng chạm thân thể tới vậy mà Lam Tiễn chẳng chút dao động, quả thực đối với phụ nữ là không quan tâm. Đàn ông cấm dục, thật khó câu dẫn!
Nhưng một phần, Quyết Ngọc cũng không muốn dùng hạ sách đem thân thể ra quyến rũ, tình cảm dành cho Mục Thời Cảnh khiến cô khó lòng gần gũi đàn ông khác. Ngoài quyến rũ ra, có cách gì vẫn lấy lòng được Lam Tiễn...?
Trưa hôm ấy, Quyết Ngọc đến tận sở cảnh sát Đại Đô, quan sát chỗ này bề thế và trang nghiêm. Một người lính đi đến hỏi, cô nói mình là vợ của Lam đại tá, liền được anh ta dẫn đến bãi sân tập huấn.
Tới nơi, cô thấy khá nhiều cảnh sát đặc nhiệm đang tập luyện, và ở gần đấy Lam Tiễn đứng nói chuyện với hai người tên Phi Lang và Bạch Hổ lần trước cô gặp, bên cạnh còn có một nữ quân nhân xinh xắn.
Nghe báo có phu nhân đại tá đến, mấy quân nhân khác ngừng tập, kháo nhau tới xem mặt!
Đội trưởng Lam Tiễn nổi tiếng đẹp trai lạnh lùng chưa từng thích ai, tác phong kỷ cương nghiêm túc, gia thế thì khỏi bàn, nay nghe tin anh cưới vợ, hỏi sao các đồng đội không bất ngờ! Phải coi thử cô gái kia xinh đẹp tới cỡ nào!
Và khi trông thấy Quyết Ngọc thì ai nấy đều ồ lên, đẹp đáo để!
Hiển nhiên Lam Tiễn khá bất ngờ trước cái việc Quyết Ngọc đến tận sở cảnh sát.
- Sao em lại tới tận đây vậy?
Quyết Ngọc, hơi thiếu thoải mái trước cảnh một đám quân nhân cả nam lẫn nữ đứng phía sau Lam Tiễn cứ nhìn mình chăm chú, liền đưa ra chiếc túi:
- Em vừa xin phép mẹ đem bữa trưa đến cho anh.
Nghĩ tới nghĩ lui, Quyết Ngọc cuối cùng nghĩ ra cách lấy lòng Lam Tiễn bằng việc nấu cơm cho anh dù trước giờ cô chưa từng vào bếp! Chẳng phải người ta hay bảo, con đường ngắn nhất đến trái tim đàn ông là thông qua dạ dày ư?
Tức thì Bạch Hổ đứng bên cạnh liền trêu to đúng với bản tính xông xáo:
- Chưa thấy ai sướng như đội trưởng chúng ta\, vợ đẹp đem cơm nước tới tận nơi!
Lại vẫn là Phi Lang lên tiếng nhắc nhở đồng đội:
- Đừng có vô phép trước mặt đại tá phu nhân! Chào phu nhân\, lần trước gặp mặt ở chỗ buôn người\, tôi không biết cô là vợ sắp cưới của đội trưởng. Tự giới thiệu\, tôi tên Tạ Trình Phi nhưng cô cứ gọi là Phi Lang\, trung tá kiêm đội phó Đội đặc nhiệm 11! Đây là đại úy Bạch Hổ và cô ấy là thiếu úy Lý Hoàng Mai!
Quyết Ngọc mỉm cười chào ba người, và khi nhìn qua Lý Hoàng Mai thì bắt gặp ánh mắt săm soi kín kẽ từ cô ta hướng vào mình. Dẫu là quân nhân nhưng cô nàng thiếu úy ấy chẳng hề thô kệch mà rất xinh xắn lanh lợi.
Đúng lúc Quyết Ngọc nghe một nam quân nhân trong đám nói vọng tới:
- Phu nhân\, thiếu úy Hoàng Mai là đóa hồng duy nhất trong Đội đặc nhiệm 11 đấy\, rất được mấy anh em cưng chiều!
Đội đặc nhiệm hầu hết đều là nam, một cô gái như Lý Hoàng Mai thử hỏi sao không được nâng niu! Trước cảnh đám thuộc cấp đùa giỡn, Lam Tiễn yêu cầu rõ ràng:
- Tất cả mau trở lại tiếp tục tập luyện\, còn giỡn nữa thì phạt chạy 10 vòng!
Đám quân nhân nghe thấy hãi hùng, lập tức ai nấy rời đi. Phi Lang, Bạch Hổ và cả Hoàng Mai cũng khoanh tay quay lưng. Sau cùng đã được yên tĩnh, Lam Tiễn nói:
- Em đừng để ý lời trêu chọc của bọn họ. Quân nhân bọn anh mỗi ngày đều theo chế độ luyện tập và ăn uống riêng\, em không cần mất công nấu cơm cho anh.
- Nhưng cả ngày ở không rất chán\, mà em cũng muốn làm chút gì đó cho anh...
Dù Quyết Ngọc nói những lời nghe qua thì thấy có sự dịu dàng quan tâm nhưng ánh mắt lẫn thái độ của cô lại có phần lạnh lùng,lãnh đạm. Vì vậy Lam Tiễn không có chút cảm giác gì trước hành động đem cơm tận tình này, chỉ bảo rằng:
- Anh ăn tạm một ít\, xem như em cũng bỏ công sức làm\, lần sau đừng tới nữa.
Trong khi Lam Tiễn đón lấy hộp cơm, Quyết Ngọc giấu sự chán nản, lý nào chuyện đưa cơm này cũng không thể sử dụng lâu dài?
Tiếp theo, cô liền nghe anh chàng kêu lên đồng thời nhăn mặt: “Sao thức ăn... khó nuốt quá vậy?”.
Quyết Ngọc liền ăn thử rồi lập tức phun ra ngoài, tự tay làm ra món ăn mà bản thân còn thấy phát ớn thế này, quả thật là tội cho Lam Tiễn!
Cô làm sát thủ bao năm, chỉ biết cầm súng cầm dao nào biết nấu nướng, bếp còn chưa đặt chân xuống bao giờ! Ban nãy mải lo nấu cho nhanh để kịp đem tới đây, cô lười không nêm nếm qua thử, thật là tai hại!
Ái ngại nhìn người chồng quân nhân, cô xin lỗi:
- Em ít khi vào bếp nên nấu không được tốt.
Quả nhiên cô nàng không có tâm ý mà! Lam Tiễn đóng nắp hộp cơm lại, thở ra:
- Thôi\, để anh cho người đưa em về nhà\, ba mẹ chắc đang đợi em đấy.
Quyết Ngọc nhìn theo Lam Tiễn xong lại nhìn xuống hộp cơm, đã xấu xí mà còn dở nữa, thì tệ hết sức! Xem ra, kế hoạch tiếp cận thông qua dạ dày thất bại nặng nề!
Hoàn thành xong các công đoạn cần thiết, hai người ngồi chờ và chẳng hề nói gì cả. Đêm qua, sau màn đụng chạm “mờ ám” kia, vẻ như họ chưa biết phải nói gì với đối phương.
Quyết Ngọc nghe mấy lời xì xầm xung quanh, để ý thấy những cô gái tại đây đều đang bàn tán sôi nổi về Lam Tiễn. Hôm nay anh không mặc đồng phục đội đặc nhiệm mà là quân phục thông thường, khí chất lạnh lùng nghiêm chỉnh, thế này trong mắt phái nữ thì đẹp trai vô cùng! Lam đại tá, quả nhiên rất nổi tiếng ở Đại Đô!
Trên đường về Lam gia, lúc dừng xe chờ đèn xanh, Lam Tiễn cũng chịu lên tiếng:
- Anh đưa em về nhà\, sau đó sẽ đến sở cảnh sát luôn.
Quyết Ngọc quay qua nhìn Lam Tiễn, bởi cái cách xưng hô thân mật kia. Dù đang lái xe, anh chàng đội trưởng vẫn biết vợ đang nhìn mình:
- Đăng ký kết hôn xong\, trở thành vợ chồng rồi cũng đâu thể xưng hô xa cách được\, kẻo ba mẹ nghe thấy lại phàn nàn.
Lời này chí lý, Quyết Ngọc khó mà phản đối, tiếp theo hỏi một điều:
- Tối nay... anh có về nhà không?
Nghe nhắc hai chữ “tối nay” không khỏi làm Lam Tiễn nhớ lại đêm qua, cái màn đụng đụng chạm chạm kia tới giờ vẫn khiến anh ngài ngại. Hôm nay đăng ký kết hôn rồi liệu buổi tối này sẽ còn đi tới đâu?
- Chắc anh không về được\, e là có nhiệm vụ phải làm.
Quyết Ngọc gật đầu, lại không nói gì nữa, đúng như dự đoán cơ hội tiếp cận thứ hai sẽ phải chờ vài ngày nữa rồi. Lúc bước xuống trước cổng Lam gia, dõi theo bóng dáng chiếc xe quân sự mất hút, cô liền trầm tư.
Đêm qua cô chủ động dò xét, đụng chạm thân thể tới vậy mà Lam Tiễn chẳng chút dao động, quả thực đối với phụ nữ là không quan tâm. Đàn ông cấm dục, thật khó câu dẫn!
Nhưng một phần, Quyết Ngọc cũng không muốn dùng hạ sách đem thân thể ra quyến rũ, tình cảm dành cho Mục Thời Cảnh khiến cô khó lòng gần gũi đàn ông khác. Ngoài quyến rũ ra, có cách gì vẫn lấy lòng được Lam Tiễn...?
Trưa hôm ấy, Quyết Ngọc đến tận sở cảnh sát Đại Đô, quan sát chỗ này bề thế và trang nghiêm. Một người lính đi đến hỏi, cô nói mình là vợ của Lam đại tá, liền được anh ta dẫn đến bãi sân tập huấn.
Tới nơi, cô thấy khá nhiều cảnh sát đặc nhiệm đang tập luyện, và ở gần đấy Lam Tiễn đứng nói chuyện với hai người tên Phi Lang và Bạch Hổ lần trước cô gặp, bên cạnh còn có một nữ quân nhân xinh xắn.
Nghe báo có phu nhân đại tá đến, mấy quân nhân khác ngừng tập, kháo nhau tới xem mặt!
Đội trưởng Lam Tiễn nổi tiếng đẹp trai lạnh lùng chưa từng thích ai, tác phong kỷ cương nghiêm túc, gia thế thì khỏi bàn, nay nghe tin anh cưới vợ, hỏi sao các đồng đội không bất ngờ! Phải coi thử cô gái kia xinh đẹp tới cỡ nào!
Và khi trông thấy Quyết Ngọc thì ai nấy đều ồ lên, đẹp đáo để!
Hiển nhiên Lam Tiễn khá bất ngờ trước cái việc Quyết Ngọc đến tận sở cảnh sát.
- Sao em lại tới tận đây vậy?
Quyết Ngọc, hơi thiếu thoải mái trước cảnh một đám quân nhân cả nam lẫn nữ đứng phía sau Lam Tiễn cứ nhìn mình chăm chú, liền đưa ra chiếc túi:
- Em vừa xin phép mẹ đem bữa trưa đến cho anh.
Nghĩ tới nghĩ lui, Quyết Ngọc cuối cùng nghĩ ra cách lấy lòng Lam Tiễn bằng việc nấu cơm cho anh dù trước giờ cô chưa từng vào bếp! Chẳng phải người ta hay bảo, con đường ngắn nhất đến trái tim đàn ông là thông qua dạ dày ư?
Tức thì Bạch Hổ đứng bên cạnh liền trêu to đúng với bản tính xông xáo:
- Chưa thấy ai sướng như đội trưởng chúng ta\, vợ đẹp đem cơm nước tới tận nơi!
Lại vẫn là Phi Lang lên tiếng nhắc nhở đồng đội:
- Đừng có vô phép trước mặt đại tá phu nhân! Chào phu nhân\, lần trước gặp mặt ở chỗ buôn người\, tôi không biết cô là vợ sắp cưới của đội trưởng. Tự giới thiệu\, tôi tên Tạ Trình Phi nhưng cô cứ gọi là Phi Lang\, trung tá kiêm đội phó Đội đặc nhiệm 11! Đây là đại úy Bạch Hổ và cô ấy là thiếu úy Lý Hoàng Mai!
Quyết Ngọc mỉm cười chào ba người, và khi nhìn qua Lý Hoàng Mai thì bắt gặp ánh mắt săm soi kín kẽ từ cô ta hướng vào mình. Dẫu là quân nhân nhưng cô nàng thiếu úy ấy chẳng hề thô kệch mà rất xinh xắn lanh lợi.
Đúng lúc Quyết Ngọc nghe một nam quân nhân trong đám nói vọng tới:
- Phu nhân\, thiếu úy Hoàng Mai là đóa hồng duy nhất trong Đội đặc nhiệm 11 đấy\, rất được mấy anh em cưng chiều!
Đội đặc nhiệm hầu hết đều là nam, một cô gái như Lý Hoàng Mai thử hỏi sao không được nâng niu! Trước cảnh đám thuộc cấp đùa giỡn, Lam Tiễn yêu cầu rõ ràng:
- Tất cả mau trở lại tiếp tục tập luyện\, còn giỡn nữa thì phạt chạy 10 vòng!
Đám quân nhân nghe thấy hãi hùng, lập tức ai nấy rời đi. Phi Lang, Bạch Hổ và cả Hoàng Mai cũng khoanh tay quay lưng. Sau cùng đã được yên tĩnh, Lam Tiễn nói:
- Em đừng để ý lời trêu chọc của bọn họ. Quân nhân bọn anh mỗi ngày đều theo chế độ luyện tập và ăn uống riêng\, em không cần mất công nấu cơm cho anh.
- Nhưng cả ngày ở không rất chán\, mà em cũng muốn làm chút gì đó cho anh...
Dù Quyết Ngọc nói những lời nghe qua thì thấy có sự dịu dàng quan tâm nhưng ánh mắt lẫn thái độ của cô lại có phần lạnh lùng,lãnh đạm. Vì vậy Lam Tiễn không có chút cảm giác gì trước hành động đem cơm tận tình này, chỉ bảo rằng:
- Anh ăn tạm một ít\, xem như em cũng bỏ công sức làm\, lần sau đừng tới nữa.
Trong khi Lam Tiễn đón lấy hộp cơm, Quyết Ngọc giấu sự chán nản, lý nào chuyện đưa cơm này cũng không thể sử dụng lâu dài?
Tiếp theo, cô liền nghe anh chàng kêu lên đồng thời nhăn mặt: “Sao thức ăn... khó nuốt quá vậy?”.
Quyết Ngọc liền ăn thử rồi lập tức phun ra ngoài, tự tay làm ra món ăn mà bản thân còn thấy phát ớn thế này, quả thật là tội cho Lam Tiễn!
Cô làm sát thủ bao năm, chỉ biết cầm súng cầm dao nào biết nấu nướng, bếp còn chưa đặt chân xuống bao giờ! Ban nãy mải lo nấu cho nhanh để kịp đem tới đây, cô lười không nêm nếm qua thử, thật là tai hại!
Ái ngại nhìn người chồng quân nhân, cô xin lỗi:
- Em ít khi vào bếp nên nấu không được tốt.
Quả nhiên cô nàng không có tâm ý mà! Lam Tiễn đóng nắp hộp cơm lại, thở ra:
- Thôi\, để anh cho người đưa em về nhà\, ba mẹ chắc đang đợi em đấy.
Quyết Ngọc nhìn theo Lam Tiễn xong lại nhìn xuống hộp cơm, đã xấu xí mà còn dở nữa, thì tệ hết sức! Xem ra, kế hoạch tiếp cận thông qua dạ dày thất bại nặng nề!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.