Chương 470: Cấp đại sư! Cấp đại sư! Cấp đại sư! (thượng)
Cao Lâu Đại Hạ
11/09/2014
Huyết ngọc, đó là loại chứa dược đặc biệt có thể tăng phẩm chất dược tề. Nếu một loại dược ở trong dụng cụ huyết ngọc đủ lâu thì thậm chí có thể tăng nhất giai phẩm chất.
Dù bỏ dược tề vào trong bình chứa thời gian ngắn vẫn tăng hiệu quả dược tề, đặc biệt có thể loại trừ tác dụng phụ trong dược tề, khiến dược tề tốt cho người sử dụng hơn, sẽ không tổn thương người dùng.
Nặc Lôi Tháp nhìn dược bình huyết ngọc trong tay Ti Nội La Tư, trước kia gã chỉ nghe đồn là trong tay Ti Nội La Tư có một dược bình huyết ngọc nhưng không tin, không ngờ Ti Nội La Tư thật sự có dược bình huyết ngọc.
- Cái này là ta vô tình đổi được một dược bình huyết ngọc.
Ti Nội La Tư nở nụ cười tự tin tuyệt đối:
- Năm xưa có một Chiến Sĩ bị thương nặng, ta vốn không định cứu hắn nhưng phát hiện trong tay hắn có một dược bình huyết ngọc thế nên nêu điều kiện chữa cốt thương nối xương cho hắn làm trao đổi.
Nặc Lôi Tháp nhìn dược bình huyết ngọc, nuốt nước miếng. Ti Nội La Tư thật là may mắn, có được một dược bình huyết ngọc chất liệu thượng đẳng, nếu bên trong đựng dược tề Điệp Cốt mà Ti Nội La Tư sở trường nhất thì chắc đã qua nhiều năm, dược hiệu tuyệt vời hơn chế tạo trong hôm nay.
- Biết tại sao ta chắc chắn mình thắng không?
Ti Nội La Tư cười bí hiểm, ngón giữa và ngón cái, ngón trỏ xoay dược bình huyết ngọc, nói:
- Bởi vì trong dược bình này không chứa dược tề Điệp Cốt.
Không phải là dược tề Điệp Cốt? Nặc Lôi Tháp mở nút gỗ ra, hít mạnh vài hơi, đúng là không phải mùi dược tề Điệp Cốt. Tuy Nặc Lôi Tháp không tinh thông dược tề cốt hệ nhưng thường ngày có ngửi mùi dược tề Điệp Cốt, thứ này đúng là không phải.
- Đây là...
Ti Nội La Tư cười tự tin nói:
- Dược tề Đông Thổ.
Dược tề Đông Thổ? Nặc Lôi Tháp giật mình suýt nhảy cẫng lên. Hôm nay là ngày gì vậy? Đầu tiên là Nặc Lôi Tháp thấy dược tề ngoại thương hệ đã thất truyền từ chỗ Càn Kình, không ngờ ở trong tay Ti Nội La Tư cũng có dược tề cốt hệ đã thất truyền.
Năm trăm năm trước, dược tề cốt hệ mạnh nhất trong dược tề cốt hệ thấp giai, chẳng những giúp ích rất lớn cho cốt thương mà những lão nhân sau khi già bị loãng xương cũng được tăng cường chất xương, có thể nói là dược tề cực phẩm trong cực phẩm của dược tề cốt hệ cao cấp.
Nhưng đồn rằng dược tề này cần tài liệu hiếm có, rất khó tìm được và chế tạo nên dần thất truyền.
Nặc Lôi Tháp nhìn Càn Kình còn đang chọn lựa dược liệu. Ngay từ phút đầu cuộc so đấu đã định thắng bại. Dược tề Đông Thổ, dược tề cốt hệ mạnh nhất năm trăm năm trước! Dược tề đó chỉ còn trong truyền thuyết, vị dược đậm đặc kia tính toán thì không chỉ một, hai năm, không biết có dựng dục ra dược tề thập nhất giai không?
Đây chính là dược tề mà Dược sư đẳng cấp đại sư mới tạo ra được!
Không thể chiến thắng. Nặc Lôi Tháp Càn Kình lựa dược liệu để sử dụng, trong lòng tràn ngập đồng tình. Thanh niên này thật sự không còn đường thắng, đối thủ của hắn không phải Ti Nội La Tư mà là một Dược sư có lẽ đã chết.
Ti Nội La Tư đắc ý cẩn thận cất dược bình huyết ngọc vào ngực, quay đầu nhìn Càn Kình, hơi ngây người. Càn Kình sử dụng các loại công cụ điều chế dược thật quen tay, xem ra gã đã coi thường hắn, kiến thức cơ bản của Càn Kình rất vững chắc.
Kiến thức cơ bản cấp đại sư.
Nặc Lôi Tháp nhìn bóng lưng Càn Kình. Kiến thức cơ bản của thanh niên này ít nhất cũng cỡ trình độ cấp đại sư. Dược tề có thể chia ra nhiều hướng nghiên cứu khác nhau nhưng về mặt sử dụng thiết bị thì không khác bao nhiêu.
Lần lượt lựa chọn sử dụng, sắp xếp các loại thiết bị xong, Càn Kình hít sâu, từ từ nhắm mắt lại, phun khí ra khỏi phổi. Càn Kình bỗng mở mắt ra, đôi tay nhanh chóng di chuyển trên bàn.
Đây là...?
Mí mắt Ti Nội La Tư run run như giật kinh phong. Còn đâu bộ dạng nhàn nhã thử nghiệm thiết bị lúc nãy, tốc dộ gì thé này? Tiểu tử này đến từ đoàn xiếc sao?
Các loại ống nghiệm, cốc chịu nóng nhìn như bay lung tung trên không trung, từng mảng dược phấn, dược thủy độ lượng khác nhau rót vào dụng cụ chứa khác biệt. Giống như trong tiệm rượu, thợ pha chế lắc bình hoa cả mắt trông như điều chế dược phẩm.
Bàn Hoành Cơ thậm chí nghĩ gã vào lộn phòng. Không lẽ Càn Kình từng công tác trong tiệm rượu, ngứa tay nên dùng cách pha chế?
Nụ cười đông cứng trên mặt Ti Nội La Tư. Người thường không nhìn ra Càn Kình đang làm gì nhưng Ti Nội La Tư là Dược sư cao cấp, người trong nghề nhìn ra ngay. Mục đích Càn Kình làm như vậy là vì rút ngắn dược hiệu sinh ra trong khoảnh khắc, bao bọc tất cả dược hiệu vào đó mới chế tạo ra dược tề cao đẳng hơn.
- May mắn...
Ti Nội La Tư bản năng che ngực nơi giấu dược bình huyết ngọc, may mà gã có một bình dược tề Đông Thổ, đây là cốt hệ dược tề thập giai được gọi là có hiệu quả tốt nhất từ năm trăm năm trước.
Một phút, hai phút, mười phút.
Tốc độ tay của Càn Kình lúc nhanh lúc chậm, biểu tình của Ti Nội La Tư càng lúc càng trậm trọng, bởi vì gã không xem hiểu được. Ti Nội La Tư không hiểu tại sao lúc nên tăng tốc thì có thể bỏ thêm nhiều dược hiệu thế nhưng Càn Kình thả chậm, rồi lúc nhanh hay chậm cũng không sao thế mà hắn lại tăng tốc.
Là không hiểu hay có nguyên nhân gì? Ti Nội La Tư nhìn cách điều chế của Càn Kình, gã không tin hắn không hiểu. Cách làm này ngay cả Ti Nội La Tư còn không thức hiện được, kiến thức cơ bản của hắn chắc chắn là cấp Dược Tề Đại Sư! Dù là vị Dược Tề Đại Sư duy nhất của Bàn gia kia cũng không thể làm được như Càn Kình.
Nửa canh giờ, toàn thân Càn Kình bốc lên đấu khí. Ti Nội La Tư nhìn trợn tròn mắt, lòng tràn đầy vui mừng. Dược sư nắm giữ thời gian và trọng lượng điều chế dược tề bẩm sinh có sai sót nhưng Càn Kình xuất hiện đã hủy diệt khuyết điểm này. Bản thân Càn Kình là Chiến Sĩ!
Thể lực lâu dài, lực khống chế cực kỳ kinh khủng vượt qua người bình thường, lực khống chế mà Chiến Sĩ cũng không bằng. Ti Nội La Tư rất muốn hỏi Càn Kình rốt cuộc là ai huấn luyện ra? Người đó đã dạy ra một quái vật như vậy.
Một canh giờ... Hai canh giờ... Ba canh giờ...
Trán Càn Kình toát mồ hôi lóng lánh. Nặc Lôi Tháp cảm giác hoa mắt, lầm bầm tự nhủ:
- Ba canh giờ... Loại khống chế tập trung cao độ này liên tục ba canh giờ không phạm lỗi, hắn dùng hành động tập trung cao độ cưỡng ép rút ngắn mấy canh giờ thời gian từ mấy ngày thậm chí một tháng mới điều chế ra được dược tề.
Tư Đồ Lôi vô hồn gật đầu phụ họa:
- Đúng vậy. Đây là gì? Đây là cấp đại sư mới làm được, và đó chỉ là trên lý luận, dưới tình huống bình thường trở thành Dược Tề Đại Sư toàn là lão nhân, làm sao có thể lực như thế được? Cùng lắm là có chút lực khống chế.
Tư Lô Ba Đặc gật gù theo. Thần bí dược tề và dược tề học tuy không vừa mắt nhau, phát triển dược tề theo hướng khác biệt nhưng về mặt sử dụng thiết bị thì hơi giống nhau. Cách làm này không thể nói kinh người mà là hù người.
Dù bỏ dược tề vào trong bình chứa thời gian ngắn vẫn tăng hiệu quả dược tề, đặc biệt có thể loại trừ tác dụng phụ trong dược tề, khiến dược tề tốt cho người sử dụng hơn, sẽ không tổn thương người dùng.
Nặc Lôi Tháp nhìn dược bình huyết ngọc trong tay Ti Nội La Tư, trước kia gã chỉ nghe đồn là trong tay Ti Nội La Tư có một dược bình huyết ngọc nhưng không tin, không ngờ Ti Nội La Tư thật sự có dược bình huyết ngọc.
- Cái này là ta vô tình đổi được một dược bình huyết ngọc.
Ti Nội La Tư nở nụ cười tự tin tuyệt đối:
- Năm xưa có một Chiến Sĩ bị thương nặng, ta vốn không định cứu hắn nhưng phát hiện trong tay hắn có một dược bình huyết ngọc thế nên nêu điều kiện chữa cốt thương nối xương cho hắn làm trao đổi.
Nặc Lôi Tháp nhìn dược bình huyết ngọc, nuốt nước miếng. Ti Nội La Tư thật là may mắn, có được một dược bình huyết ngọc chất liệu thượng đẳng, nếu bên trong đựng dược tề Điệp Cốt mà Ti Nội La Tư sở trường nhất thì chắc đã qua nhiều năm, dược hiệu tuyệt vời hơn chế tạo trong hôm nay.
- Biết tại sao ta chắc chắn mình thắng không?
Ti Nội La Tư cười bí hiểm, ngón giữa và ngón cái, ngón trỏ xoay dược bình huyết ngọc, nói:
- Bởi vì trong dược bình này không chứa dược tề Điệp Cốt.
Không phải là dược tề Điệp Cốt? Nặc Lôi Tháp mở nút gỗ ra, hít mạnh vài hơi, đúng là không phải mùi dược tề Điệp Cốt. Tuy Nặc Lôi Tháp không tinh thông dược tề cốt hệ nhưng thường ngày có ngửi mùi dược tề Điệp Cốt, thứ này đúng là không phải.
- Đây là...
Ti Nội La Tư cười tự tin nói:
- Dược tề Đông Thổ.
Dược tề Đông Thổ? Nặc Lôi Tháp giật mình suýt nhảy cẫng lên. Hôm nay là ngày gì vậy? Đầu tiên là Nặc Lôi Tháp thấy dược tề ngoại thương hệ đã thất truyền từ chỗ Càn Kình, không ngờ ở trong tay Ti Nội La Tư cũng có dược tề cốt hệ đã thất truyền.
Năm trăm năm trước, dược tề cốt hệ mạnh nhất trong dược tề cốt hệ thấp giai, chẳng những giúp ích rất lớn cho cốt thương mà những lão nhân sau khi già bị loãng xương cũng được tăng cường chất xương, có thể nói là dược tề cực phẩm trong cực phẩm của dược tề cốt hệ cao cấp.
Nhưng đồn rằng dược tề này cần tài liệu hiếm có, rất khó tìm được và chế tạo nên dần thất truyền.
Nặc Lôi Tháp nhìn Càn Kình còn đang chọn lựa dược liệu. Ngay từ phút đầu cuộc so đấu đã định thắng bại. Dược tề Đông Thổ, dược tề cốt hệ mạnh nhất năm trăm năm trước! Dược tề đó chỉ còn trong truyền thuyết, vị dược đậm đặc kia tính toán thì không chỉ một, hai năm, không biết có dựng dục ra dược tề thập nhất giai không?
Đây chính là dược tề mà Dược sư đẳng cấp đại sư mới tạo ra được!
Không thể chiến thắng. Nặc Lôi Tháp Càn Kình lựa dược liệu để sử dụng, trong lòng tràn ngập đồng tình. Thanh niên này thật sự không còn đường thắng, đối thủ của hắn không phải Ti Nội La Tư mà là một Dược sư có lẽ đã chết.
Ti Nội La Tư đắc ý cẩn thận cất dược bình huyết ngọc vào ngực, quay đầu nhìn Càn Kình, hơi ngây người. Càn Kình sử dụng các loại công cụ điều chế dược thật quen tay, xem ra gã đã coi thường hắn, kiến thức cơ bản của Càn Kình rất vững chắc.
Kiến thức cơ bản cấp đại sư.
Nặc Lôi Tháp nhìn bóng lưng Càn Kình. Kiến thức cơ bản của thanh niên này ít nhất cũng cỡ trình độ cấp đại sư. Dược tề có thể chia ra nhiều hướng nghiên cứu khác nhau nhưng về mặt sử dụng thiết bị thì không khác bao nhiêu.
Lần lượt lựa chọn sử dụng, sắp xếp các loại thiết bị xong, Càn Kình hít sâu, từ từ nhắm mắt lại, phun khí ra khỏi phổi. Càn Kình bỗng mở mắt ra, đôi tay nhanh chóng di chuyển trên bàn.
Đây là...?
Mí mắt Ti Nội La Tư run run như giật kinh phong. Còn đâu bộ dạng nhàn nhã thử nghiệm thiết bị lúc nãy, tốc dộ gì thé này? Tiểu tử này đến từ đoàn xiếc sao?
Các loại ống nghiệm, cốc chịu nóng nhìn như bay lung tung trên không trung, từng mảng dược phấn, dược thủy độ lượng khác nhau rót vào dụng cụ chứa khác biệt. Giống như trong tiệm rượu, thợ pha chế lắc bình hoa cả mắt trông như điều chế dược phẩm.
Bàn Hoành Cơ thậm chí nghĩ gã vào lộn phòng. Không lẽ Càn Kình từng công tác trong tiệm rượu, ngứa tay nên dùng cách pha chế?
Nụ cười đông cứng trên mặt Ti Nội La Tư. Người thường không nhìn ra Càn Kình đang làm gì nhưng Ti Nội La Tư là Dược sư cao cấp, người trong nghề nhìn ra ngay. Mục đích Càn Kình làm như vậy là vì rút ngắn dược hiệu sinh ra trong khoảnh khắc, bao bọc tất cả dược hiệu vào đó mới chế tạo ra dược tề cao đẳng hơn.
- May mắn...
Ti Nội La Tư bản năng che ngực nơi giấu dược bình huyết ngọc, may mà gã có một bình dược tề Đông Thổ, đây là cốt hệ dược tề thập giai được gọi là có hiệu quả tốt nhất từ năm trăm năm trước.
Một phút, hai phút, mười phút.
Tốc độ tay của Càn Kình lúc nhanh lúc chậm, biểu tình của Ti Nội La Tư càng lúc càng trậm trọng, bởi vì gã không xem hiểu được. Ti Nội La Tư không hiểu tại sao lúc nên tăng tốc thì có thể bỏ thêm nhiều dược hiệu thế nhưng Càn Kình thả chậm, rồi lúc nhanh hay chậm cũng không sao thế mà hắn lại tăng tốc.
Là không hiểu hay có nguyên nhân gì? Ti Nội La Tư nhìn cách điều chế của Càn Kình, gã không tin hắn không hiểu. Cách làm này ngay cả Ti Nội La Tư còn không thức hiện được, kiến thức cơ bản của hắn chắc chắn là cấp Dược Tề Đại Sư! Dù là vị Dược Tề Đại Sư duy nhất của Bàn gia kia cũng không thể làm được như Càn Kình.
Nửa canh giờ, toàn thân Càn Kình bốc lên đấu khí. Ti Nội La Tư nhìn trợn tròn mắt, lòng tràn đầy vui mừng. Dược sư nắm giữ thời gian và trọng lượng điều chế dược tề bẩm sinh có sai sót nhưng Càn Kình xuất hiện đã hủy diệt khuyết điểm này. Bản thân Càn Kình là Chiến Sĩ!
Thể lực lâu dài, lực khống chế cực kỳ kinh khủng vượt qua người bình thường, lực khống chế mà Chiến Sĩ cũng không bằng. Ti Nội La Tư rất muốn hỏi Càn Kình rốt cuộc là ai huấn luyện ra? Người đó đã dạy ra một quái vật như vậy.
Một canh giờ... Hai canh giờ... Ba canh giờ...
Trán Càn Kình toát mồ hôi lóng lánh. Nặc Lôi Tháp cảm giác hoa mắt, lầm bầm tự nhủ:
- Ba canh giờ... Loại khống chế tập trung cao độ này liên tục ba canh giờ không phạm lỗi, hắn dùng hành động tập trung cao độ cưỡng ép rút ngắn mấy canh giờ thời gian từ mấy ngày thậm chí một tháng mới điều chế ra được dược tề.
Tư Đồ Lôi vô hồn gật đầu phụ họa:
- Đúng vậy. Đây là gì? Đây là cấp đại sư mới làm được, và đó chỉ là trên lý luận, dưới tình huống bình thường trở thành Dược Tề Đại Sư toàn là lão nhân, làm sao có thể lực như thế được? Cùng lắm là có chút lực khống chế.
Tư Lô Ba Đặc gật gù theo. Thần bí dược tề và dược tề học tuy không vừa mắt nhau, phát triển dược tề theo hướng khác biệt nhưng về mặt sử dụng thiết bị thì hơi giống nhau. Cách làm này không thể nói kinh người mà là hù người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.