Chương 469: Dược tề thất truyền trong truyền thuyết!
Cao Lâu Đại Hạ
11/09/2014
- Hợp tác với bọn họ đi, trở thành minh hữu.
Bàn Hoành Cơ sải bước đi tới:
- Chúng ta cần Càn Kình, những dược thủy thức tỉnh huyết mạch. Càn Kình cũng cần chúng ta. Sau hơn một tháng, Càn Chiến Huyền sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Càn Kình, sau khi hắn chết thì chúng ta không có vô số dược thủy thức tỉnh huyết mạch, Bàn gia không thể tăng tốc độ phát triển. Nếu đã như vậy thì để ta làm chỗ dựa cho Càn Kình đối kháng Càn gia.
Bàn Hoành Huyền nhẹ gật đầu. Gia chủ vĩnh viễn nghĩ nhiều hơn người khác. Khi đám người còn đang đắn đo trong gia tộc thì gia chủ bắt đầu lo đến nhân tố bên ngoài.
Dược tề thức tỉnh bí ẩn? Bàn Hoành Huyền hít sâu, mắt đầy mong chờ, không biết loại thần bí dược tề thức tỉnh lực lượng huyết mạch Cửu Đầu Xà đối với người đã lực lượng huyết mạch thiên cực huyết mạch Cửu Đầu Xà còn có hiệu quả không? Nếu có thì...
Bàn Hoành Huyền nhìn đôi tay thật lâu không toát mồ hôi nay đã rịn mồ hôi, lại nhìn Bàn Hoành Cơ đi đằng trước. Bàn Hoành Huyền và gia chủ Bàn Hoành Cơ đều là Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà đã thức tỉnh lực lượng thiên cực, nếu như đột phá thức tỉnh thiên cực thì đạt tới trình độ cao nhất mà gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà chưa từng được đến. Đó là cảnh giới chỉ có ba Chiến Sĩ huyết mạch chung cực mới đạt đến.
Thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực!
Gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà trước nay chưa từng có ai đạt đến thức tỉnh huyết mạch chung cực, nếu lúc này ra một người như thế thì...
Bàn Hoành Cơ không kiềm được siết chặt nắm tay, nếu lúc này thật sự ra một Chiến Sĩ thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực thì cán cân chiến tranh giữa Chân Sách hoàng triều và ma tộc rất có thể sẽ nghiêng hướng bên xuất hiện lực lượng huyết mạch chung cực.
Bàn Hoành Cơ xuyên qua tầng tầng đình viện, từ xa ngửi mùi dược gay mũi, nhấc chân đi vào sân có tấm biển "Cốt".
- Gia tộc đại nhân đã đến rồi.
Mặt Ti Nội La Tư đầy nếp nhăn giãn ra theo nụ cười. Đây là cơ hội tốt cho Ti Nội La Tư ở Bàn gia đã mấy năm, không chừng tăng kinh phí nghiên cứu sang năm lên gấp đôi.
Càn Kình nhẹ gật đầu với Bàn Hoành Cơ, đánh giá khắp sân. Không uổng là gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà, thật sự không uổng là gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà một trong mười Chiến Sĩ huyết mạch của Chân Sách hoàng triều. Một Dược sư hệ cốt rác rưởi vậy mà lấy được nhiều dược liệu đến thế, uổng phí! Dược tề rơi vào tay người như vậy thật là quá uổng.
Bàn Hoành Cơ chậm rãi đi đến trước mặt Ti Nội La Tư, hỏi:
- Thật sự muốn so?
Ti Nội La Tư ngẩn ra, ngơ ngác nhìn ánh mắt nghi ngờ của Bàn Hoành Cơ, cảm xúc hưng phấn hừng hực bị gáo nước lạnh dập tắt hơn phân nửa. Ti Nội La Tư không ngờ thanh niên tên Càn Kình được gia chủ chú trọng như vậy, thời gian này còn muốn cho hắn leo thang xuống? Không lẽ Càn Kình là con riêng của gia chủ? Mặc kệ đi, nếu bây giờ lùi bước thì khách khanh khác, thậm chí là giới dược tề sẽ cười nhạo mình.
- Đúng vậy, gia chủ đại nhân.
Ti Nội La Tư ngửa đầu nhìn Bàn Hoành Cơ, nói:
- Nhất định phải so, nếu không thì ta thà rút khỏi thân phận khách khanh.
Mắt Bàn Hoành Cơ lóe tia bất đắc dĩ, khẽ thở dài. Sợ là lát nữa ngươi thua cảm thấy không có mặt mũi ở lại làm khách khanh, khi đó Bàn gia sẽ mất một Dược sư về mặt nghiên cứu xương cốt.
Càn Kình đến bên cái bàn điều chế chuyên dụng của Dược sư, ngón tay nhẹ sờ từng công cụ điều chế dược tề cực kỳ quen thuộc.
Càn Kình mỉm cười nói:
- Có thể bắt đầu chưa?
Bàn Hoành Cơ vung tay trên không trung:
- Bắt đầu đi.
Ti Nội La Tư dựa vào khung cửa không có vẻ gì muốn ra tay, yên lặng nhìn Càn Kình đứng trước cái bàn, cười như mèo vờn chuột.
- Điều chế cái gì đây?
Càn Kình từ từ đi vòng quanh phòng, ngón tay xẹt qua từng dược liệu, mắt thỉnh thoảng liếc những dược tề đã được Ti Nội La Tư tạo ra, hắn thở dài.
Những thứ này đều là dược tề rất khá, tiếc rằng... Tiếc rằng... Càn Kình liên tục lắc đầu. Nếu Càn Kình là Dược Tề Đại Sư thì vẫn có thể sử dụng những dược tề này.
Cái gì là Dược Tề Đại Sư? Có thể chế tạo ra dược tề thập nhất giai chính là biểu hiện của Dược Tề Đại Sư, ngoài rea Dược Tề Đại Sư còn có năng lực khác đó là trộn lẫn dược tề đã chế tạo với loại khác.
Á Đương Tư gọi nó là cao cấp hợp thành thuật, chỉ khi đem hai bình dược tề nhất giai khác nhau hợp thành một tạo ra dược tề mới thì đó chính là Dược Tề Đại Sư.
Đáng tiếc... Thật là đáng tiếc... Càn Kình khẽ thở dài. Tiếc rằng Á Đương Tư đại thúc hay nói Càn Kình còn kém một chút, tạm thời chưa đủ tư cách học loại kỹ thuật này, phải thông qua thử thách gì đó mới có thể chuyển chức thành Dược Tề Đại Sư.
Nặc Lôi Tháp tới gần Ti Nội La Tư, nghi hoặc nhỏ giọng nói:
- Sao ngươi chưa bắt đầu?
Ti Nội La Tư quay đầu liếc vẻ mặt của Nặc Lôi Tháp, lộ biểu tình đau lòng. Dược sư này có quan hệ thân nhất với Ti Nội La Tư trong Bàn gia, tại sao hôm nay biến nhát gan, cẩn thận như vậy? Vinh diệu, uy phong của Dược sư ngày thường đã đi đâu?
- Cẩn thận chút.
Nặc Lôi Tháp móc một bình ngọc ra khỏi ngực, nói:
- Bên trong có dược cao hắn từng dùng, dược cao đã sớm thất truyền... Ta còn không thể điều chế ra...
Biểu tình nhàn nhã của Ti Nội La Tư thay đổi, thân hình dựa vào khung cửa hơi đứng thẳn.
- Ngươi cảm thấy tuổi như hắn có thể chế tạo ra dược tề thập giai sao? Chắc ngươi còn nhớ, khi ngươi và ta ở tuổi như hắn thì vẫn còn làm dược tề học đồ hỉ mũi chưa sạch theo sau đuôi đạo sư.
Nặc Lôi Tháp chìm trong hồi ức. Dược tề học đồ là xưng hô quá xa xưa, mấy năm nay Nặc Lôi Tháp dựa vào cố gắng và cố chấp từng chút một biến thành Dược sư sơ cấp rồi trung cấp, và bây giờ gã là Dược sư cao cấp có quyền uy rất lớn về ngoại thương.
- Tuổi như hắn sao có thể là Dược sư cao cấp được? Lại còn là toàn hệ.
Ti Nội La Tư cười nhạt khinh thường nói:
- Dược tề trong tay ngươi rất có thể là hắn tình cờ lấy ở chỗ nào đó, dù hắn có thật sự là Dược sư cao cấp cốt hệ thì ta cũng không sợ hắn!
- Như thế nào?
Nặc Lôi Tháp tò mò nhìn Ti Nội La Tư. Tuy vị này cũng là Dược sư cao cấp cốt hệ nhưng trong phạm vi toàn quốc thì Ti Nội La Tư không có quyền uy địa vị giống như Nặc Lôi Tháp về mặt cốt hệ, tại sao gã có nắm chắc thắng Càn Kình như vậy? Nếu Càn Kình lại tình cờ có một bình dược tề cốt hệ cao cấp thập giai...
- Hừ hừ...
Ti Nội La Tư cười lạnh lấy một dược bình hồng ngọc điêu khắc tinh mỹ ra khỏi ngực.
- Ngươi nhìn xem đây là cái gì?
Nặc Lôi Tháp nhìn dược bình hồng ngọc trong tay Ti Nội La Tư, hút ngụm khí lạnh. Đây... Đây là... Đây là dược bình huyết ngọc? Loại này về mặt dược tề thì gần như sánh bằng giá trị đấu binh đỉnh giai trong Chiến Sĩ.
Bỏ dược tề vào loại đất, gốm bình thường thì theo thời gian trôi qua sẽ khiến hiệu quả giảm dần, nếu bỏ vào loại bình ngọc này thì giữ dược lực mấy năm không tan.
Bàn Hoành Cơ sải bước đi tới:
- Chúng ta cần Càn Kình, những dược thủy thức tỉnh huyết mạch. Càn Kình cũng cần chúng ta. Sau hơn một tháng, Càn Chiến Huyền sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Càn Kình, sau khi hắn chết thì chúng ta không có vô số dược thủy thức tỉnh huyết mạch, Bàn gia không thể tăng tốc độ phát triển. Nếu đã như vậy thì để ta làm chỗ dựa cho Càn Kình đối kháng Càn gia.
Bàn Hoành Huyền nhẹ gật đầu. Gia chủ vĩnh viễn nghĩ nhiều hơn người khác. Khi đám người còn đang đắn đo trong gia tộc thì gia chủ bắt đầu lo đến nhân tố bên ngoài.
Dược tề thức tỉnh bí ẩn? Bàn Hoành Huyền hít sâu, mắt đầy mong chờ, không biết loại thần bí dược tề thức tỉnh lực lượng huyết mạch Cửu Đầu Xà đối với người đã lực lượng huyết mạch thiên cực huyết mạch Cửu Đầu Xà còn có hiệu quả không? Nếu có thì...
Bàn Hoành Huyền nhìn đôi tay thật lâu không toát mồ hôi nay đã rịn mồ hôi, lại nhìn Bàn Hoành Cơ đi đằng trước. Bàn Hoành Huyền và gia chủ Bàn Hoành Cơ đều là Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà đã thức tỉnh lực lượng thiên cực, nếu như đột phá thức tỉnh thiên cực thì đạt tới trình độ cao nhất mà gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà chưa từng được đến. Đó là cảnh giới chỉ có ba Chiến Sĩ huyết mạch chung cực mới đạt đến.
Thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực!
Gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà trước nay chưa từng có ai đạt đến thức tỉnh huyết mạch chung cực, nếu lúc này ra một người như thế thì...
Bàn Hoành Cơ không kiềm được siết chặt nắm tay, nếu lúc này thật sự ra một Chiến Sĩ thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực thì cán cân chiến tranh giữa Chân Sách hoàng triều và ma tộc rất có thể sẽ nghiêng hướng bên xuất hiện lực lượng huyết mạch chung cực.
Bàn Hoành Cơ xuyên qua tầng tầng đình viện, từ xa ngửi mùi dược gay mũi, nhấc chân đi vào sân có tấm biển "Cốt".
- Gia tộc đại nhân đã đến rồi.
Mặt Ti Nội La Tư đầy nếp nhăn giãn ra theo nụ cười. Đây là cơ hội tốt cho Ti Nội La Tư ở Bàn gia đã mấy năm, không chừng tăng kinh phí nghiên cứu sang năm lên gấp đôi.
Càn Kình nhẹ gật đầu với Bàn Hoành Cơ, đánh giá khắp sân. Không uổng là gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà, thật sự không uổng là gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà một trong mười Chiến Sĩ huyết mạch của Chân Sách hoàng triều. Một Dược sư hệ cốt rác rưởi vậy mà lấy được nhiều dược liệu đến thế, uổng phí! Dược tề rơi vào tay người như vậy thật là quá uổng.
Bàn Hoành Cơ chậm rãi đi đến trước mặt Ti Nội La Tư, hỏi:
- Thật sự muốn so?
Ti Nội La Tư ngẩn ra, ngơ ngác nhìn ánh mắt nghi ngờ của Bàn Hoành Cơ, cảm xúc hưng phấn hừng hực bị gáo nước lạnh dập tắt hơn phân nửa. Ti Nội La Tư không ngờ thanh niên tên Càn Kình được gia chủ chú trọng như vậy, thời gian này còn muốn cho hắn leo thang xuống? Không lẽ Càn Kình là con riêng của gia chủ? Mặc kệ đi, nếu bây giờ lùi bước thì khách khanh khác, thậm chí là giới dược tề sẽ cười nhạo mình.
- Đúng vậy, gia chủ đại nhân.
Ti Nội La Tư ngửa đầu nhìn Bàn Hoành Cơ, nói:
- Nhất định phải so, nếu không thì ta thà rút khỏi thân phận khách khanh.
Mắt Bàn Hoành Cơ lóe tia bất đắc dĩ, khẽ thở dài. Sợ là lát nữa ngươi thua cảm thấy không có mặt mũi ở lại làm khách khanh, khi đó Bàn gia sẽ mất một Dược sư về mặt nghiên cứu xương cốt.
Càn Kình đến bên cái bàn điều chế chuyên dụng của Dược sư, ngón tay nhẹ sờ từng công cụ điều chế dược tề cực kỳ quen thuộc.
Càn Kình mỉm cười nói:
- Có thể bắt đầu chưa?
Bàn Hoành Cơ vung tay trên không trung:
- Bắt đầu đi.
Ti Nội La Tư dựa vào khung cửa không có vẻ gì muốn ra tay, yên lặng nhìn Càn Kình đứng trước cái bàn, cười như mèo vờn chuột.
- Điều chế cái gì đây?
Càn Kình từ từ đi vòng quanh phòng, ngón tay xẹt qua từng dược liệu, mắt thỉnh thoảng liếc những dược tề đã được Ti Nội La Tư tạo ra, hắn thở dài.
Những thứ này đều là dược tề rất khá, tiếc rằng... Tiếc rằng... Càn Kình liên tục lắc đầu. Nếu Càn Kình là Dược Tề Đại Sư thì vẫn có thể sử dụng những dược tề này.
Cái gì là Dược Tề Đại Sư? Có thể chế tạo ra dược tề thập nhất giai chính là biểu hiện của Dược Tề Đại Sư, ngoài rea Dược Tề Đại Sư còn có năng lực khác đó là trộn lẫn dược tề đã chế tạo với loại khác.
Á Đương Tư gọi nó là cao cấp hợp thành thuật, chỉ khi đem hai bình dược tề nhất giai khác nhau hợp thành một tạo ra dược tề mới thì đó chính là Dược Tề Đại Sư.
Đáng tiếc... Thật là đáng tiếc... Càn Kình khẽ thở dài. Tiếc rằng Á Đương Tư đại thúc hay nói Càn Kình còn kém một chút, tạm thời chưa đủ tư cách học loại kỹ thuật này, phải thông qua thử thách gì đó mới có thể chuyển chức thành Dược Tề Đại Sư.
Nặc Lôi Tháp tới gần Ti Nội La Tư, nghi hoặc nhỏ giọng nói:
- Sao ngươi chưa bắt đầu?
Ti Nội La Tư quay đầu liếc vẻ mặt của Nặc Lôi Tháp, lộ biểu tình đau lòng. Dược sư này có quan hệ thân nhất với Ti Nội La Tư trong Bàn gia, tại sao hôm nay biến nhát gan, cẩn thận như vậy? Vinh diệu, uy phong của Dược sư ngày thường đã đi đâu?
- Cẩn thận chút.
Nặc Lôi Tháp móc một bình ngọc ra khỏi ngực, nói:
- Bên trong có dược cao hắn từng dùng, dược cao đã sớm thất truyền... Ta còn không thể điều chế ra...
Biểu tình nhàn nhã của Ti Nội La Tư thay đổi, thân hình dựa vào khung cửa hơi đứng thẳn.
- Ngươi cảm thấy tuổi như hắn có thể chế tạo ra dược tề thập giai sao? Chắc ngươi còn nhớ, khi ngươi và ta ở tuổi như hắn thì vẫn còn làm dược tề học đồ hỉ mũi chưa sạch theo sau đuôi đạo sư.
Nặc Lôi Tháp chìm trong hồi ức. Dược tề học đồ là xưng hô quá xa xưa, mấy năm nay Nặc Lôi Tháp dựa vào cố gắng và cố chấp từng chút một biến thành Dược sư sơ cấp rồi trung cấp, và bây giờ gã là Dược sư cao cấp có quyền uy rất lớn về ngoại thương.
- Tuổi như hắn sao có thể là Dược sư cao cấp được? Lại còn là toàn hệ.
Ti Nội La Tư cười nhạt khinh thường nói:
- Dược tề trong tay ngươi rất có thể là hắn tình cờ lấy ở chỗ nào đó, dù hắn có thật sự là Dược sư cao cấp cốt hệ thì ta cũng không sợ hắn!
- Như thế nào?
Nặc Lôi Tháp tò mò nhìn Ti Nội La Tư. Tuy vị này cũng là Dược sư cao cấp cốt hệ nhưng trong phạm vi toàn quốc thì Ti Nội La Tư không có quyền uy địa vị giống như Nặc Lôi Tháp về mặt cốt hệ, tại sao gã có nắm chắc thắng Càn Kình như vậy? Nếu Càn Kình lại tình cờ có một bình dược tề cốt hệ cao cấp thập giai...
- Hừ hừ...
Ti Nội La Tư cười lạnh lấy một dược bình hồng ngọc điêu khắc tinh mỹ ra khỏi ngực.
- Ngươi nhìn xem đây là cái gì?
Nặc Lôi Tháp nhìn dược bình hồng ngọc trong tay Ti Nội La Tư, hút ngụm khí lạnh. Đây... Đây là... Đây là dược bình huyết ngọc? Loại này về mặt dược tề thì gần như sánh bằng giá trị đấu binh đỉnh giai trong Chiến Sĩ.
Bỏ dược tề vào loại đất, gốm bình thường thì theo thời gian trôi qua sẽ khiến hiệu quả giảm dần, nếu bỏ vào loại bình ngọc này thì giữ dược lực mấy năm không tan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.