Chương 130: Ra tay với công chúa Ly Đế Á.
Áo Bỉ Gia
22/03/2013
Cô bắt đầu lo lắng an toàn của Đường Tiêu. Đương nhiên là vì sợ Đường Tiêu xảy ra chuyện cô sẽ vẫn trôi trên biển, mãi đến khi chết đói hay chết khát. Hoặc là bị đàn ông hải tộc bắt lấy tập thể mây mưa.
……..
Đường Tiêu dán mặt biển tới gần trung tâm sóng biển. Sau khi tới gần thì hắn lần thứ hai bay lên trời nhìn hướng phía xa. Quả nhiên, giống hệt như hắn suy đoán, sóng gợn từng vòng hình tròn, rõ ràng là từ tâm điểm nào đó một đường tới đây. Xem sóng gợn này tuyệt đối không phải thiên nhiên hình thành, trung tâm chắc chắn có khác thường.
Đường Tiêu lại lần nữa dán mặt biển, nhanh chóng bay hướng trung tâm sóng gợn. Khoảng một khắc sau, nương ánh trăng nhìn phương xa, góc mặt biển lờ mờ trôi nổi một vật khổng lồ đen thui như thuyền. Đường Tiêu nín thở, tiếp tục tới gần bên đó, rốt cuộc thấy rõ ràng. Vật khổng lồ trên mặt biển là một đại hải kình!
Nghe mấy binh sĩ quận chúa Nghi Lan nói, tọa kỵ của công chúa Lỵ Đế Á đế quốc Ba Duy hải tộc chính là một cá voi khổng lồ. Trên lưng cá voi đó chắc không phải là công chúa Lỵ Đế Á đó chứ? Lại tới gần một ít, Đường Tiêu nhanh chóng phát hiện, bên cạnh cá voi còn có hai mươi mấy bóng dáng đen thui, dường như là có một ít trai tráng cưỡi trên lưng cá mập, chỉnh tề xếp hàng cạnh cá voi như đang khai hội.
Đường Tiêu đoán không sai, ngồi trên đại hải kình đích thực là hải tộc công chúa Lỵ Đế Á. Cô chờ ở địa điểm và thời gian đã hẹn lâu rồi mà không thấy hoàng tử Mã Khắc Tây Mễ Lan trở về nên đi tìm kiếm. Bởi vì Đường Tiêu dọc theo đường cũ Mã Khắc Tây Mễ Lan đến cho nên mới vừa lúc đụng công chúa Lỵ Đế Á tại đây!
Ngay khi Đường Tiêu ở phía xa quan sát, công chúa Lỵ Đế Á đem hơn hai mươi kỵ sĩ ngân sa phái ra ngoài, một đội hướng phía trái, một đội đi hướng phải, chia nhau tìm tòi tung tích hoàng tử Mã Khắc Tây Mễ Lan. Đường Tiêu lòng máy động, xem ra công chúa Lỵ Đế A này ra quyết định sai lầm. Phái ra hết hộ vệ kỵ sĩ ngân sa, bỏ lại cô lẻ loi ở trên lưng cá voi, đó chẳng phải là tạo cơ hội cho hắn sao?
Đường Tiêu lấy được Giải Kiềm Kích từ tay hoàng tử Mã Khắc Tây Mễ Lan, đang muốn thử xem uy lực thực chiến của nó, hiện tại là cơ hội không tồi. Giết hoàng tử Mã Khắc Tây Mễ Lan được không ít đồ tốt, giết công chúa này chắc chắn cũng có thứ tốt. Nhưng công chúa này chắc chắn không phải hạng người dễ đối phó, tùy tiện khiêu chiến không chừng sẽ ăn thiệt thòi lớn.
Vì cẩn thận, Đường Tiêu trước tiên bình tĩnh quan sát trong chốc lát, kết quả kỵ sĩ ngân sa hoàn toàn rời khỏi tầm mắt hắn, nương ánh trăng, Đường Tiêu còn phát hiện mặt công chúa Lỵ Đế Á trắng bệch, dường như bị trọng thương!
Cơ hội tốt! Trời cho mà không bắt lấy là lỗi lớn!
Hơn hai mươi thị vệ kỵ sỹ ngân sa của công chúa Lỵ Đế Á bị phái ra, cô một mình ngồi trên lưng cá voi, ngửa đầu nhìn trăng treo trên cao, không biết đang nghĩ cái. Bị trọng thương nhưng cô dám một mình ở lại đây tất nhiên là có ách chủ bài.
Đường Tiêu chậm rãi tới gần cá voi, giống như con báo săn mồi, thân thể đột nhiên vọt lên khỏi mặt biển. Thân thể và Giải Kiềm Kích trong tay hợp thành một thẳng tắp bắn hướng công chúa Lỵ Đế Á. Ngay khi khoảng cách giữa hai người còn hơn hai mươi thước thì công chúa Lỵ Đế Á nâng lên tháp thủy tinh trong tay, một phù triện vàng như vảy cá bắn ra khỏi người cô, bỗng nhập vào trong tháp thủy tinh linh lung.
Mặt biển thoáng chốc kéo mây đen dày đặc, ánh trăng cũng bị che lấp. Mặt biển có sấm sét chớp lóe ầm đùng. Từng đợt tiếng sấm tia chớp thô to từ trên trên trời giáng xuống, vừa lúc rơi vào trước mặt Đường Tiêu cách hai thước, liên miên bất tận, chấn nước biển văng khắp nơi, sóng cuộn biển gầm. Bỗng chốc tựa như trời sụp đất nứt. Nương ánh sáng tia chớp, Đường Tiêu phát hiện không còn thấy bóng dáng công chúa Lỵ Đế Á, xung quanh mặt biển tối đen.
Đổi thành người khác thì lúc này có hơn phẩn nửa sẽ bị kinh biến làm ngây ra, nhưng Đường Tiêu chỉ chấn kinh giây lát liền phát hiện khác thường.
Một là Lỵ Đế Á và cá voi không thể nào trốn mau như vậy. Thứ hai, cách lôi điện to cỡ thùng nước gần như thế vậy mà Đường Tiêu không hề cảm giác sức nóng, hay mùi đặc biệt khi không khí có điện. Chính là nói, thị giác và xúc giác của Đường Tiêu không có cùng cảm ứng! Đổi làm người khác có lẽ sẽ không phát hiện khác biệt nhỏ đó, nhưng Đường Tiêu làm sát thủ một đời, các giác quan nhạy cảm vượt xa người thường. Dựa theo những khác thường này, Đường Tiêu rất nhanh làm ra phán đoán.
Tuy mấy lôi điện hung mãnh nhưng không phải chân thực, hơn phân nửa là tháp thủy tinh trong tay công chúa Lỵ Đế Á giở trò quỷ! Tháp thủy tinh kia chắc chắn là pháp khí trí huyễn! Thân hình Đường Tiêu chẳng chút tạm ngừng, cứng rắn xông vào trong tia chớp to trước mặt, Giải Kiềm Kích trong tay đột nhanh tăng tốc ném hướng vị trí lúc trước công chúa Lỵ Đế Á ở.
*Phập!*
Dường như Giải Kiềm Kích đâm trúng vật gì đó rất dính đặc, dựa theo kinh nghiệm của Đường Tiêu thì rất có thể là đâm trúng cương khí hộ thể của công chúa Lỵ Đế Á! Đường Tiêu không chút chần chờ, khi lực Giải Kiềm Kích hết không thể đâm tới trước nữa thì hắn quát to một tiếng:
- Bắn!
Ba viên Lôi Chấn Tử bị nhét vào cơ quan Giải Kiềm Kích chớp mắt bắn ra, xông lên hơn mười ly sau thì bị Đường Tiêu kích phát.
*Bùm!* một tiếng nổ thật lớn phát sinh bạo tạc kịch liệt.
Chỉ nghe một tiếng hét thảm, mây đen ảo ảnh, sấm vang điện chớp ảo giác trước mắt Đường Tiêu lập tức tan biến. Bầu trời vẫn là trăng sáng ngời, xung quanh gió biển phất phơ. Đại hải kình tọa kỵ của công chúa Lỵ Đế Á vẫn ở nguyên chỗ cũ không động đậy. Dưới chân Đường Tiêu, thân thể nó bị ba viên Lôi Chấn Tử tạc nổ cái lỗ máu to.
Công chúa Lỵ Đế Á đột nhiên bị tập kích, bỗng chốc không biết gì về đối phương, không kịp phản ứng, cho nên vội dùng năng lực ảo cảnh của tháp thủy tinh định quấy nhiễu Đường Tiêu. Kết quả mục đích không thành, bị Giải Kiềm Kích phá hơn phân nửa cương khí hộ thể, ba viên Lôi Chấn Tử thì cách cô không tới hai mươi ly nổ tung, tạc cô toàn thân đẫm máu bay ra hơn mười thước, hộc máu mấy bãi mới ổn định thân thể.
Cảm ứng đối phương tập kích đã dùng vũ khí Giải Kiềm Kích chuyên dụng của hoàng tử Mã Khắc Tây Mễ Lan, công chúa Lỵ Đế Á trực giác cực kỳ bất an.
Lực bạo tạc lan đến, Đường Tiêu bị đẩy lui vài bước, công kích ảo giác khác lạ của công chúa Lỵ Đế Á khiến hắn thầm chấn kinh. May mắn vừa rồi phản ứng kịp thời, dùng Giải Kiềm Kích cộng thêm Lôi Chấn Tử phá ảo cảnh của công chúa Lỵ Đế Á, nếu bị ảo cảnh vây khốn, nói không chừng sẽ chết trong tay người đàn bà này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.