Chương 131: Thu vào nơi nào?
Áo Bỉ Gia
22/03/2013
Công chúa Lỵ Đế Á đứng ổn định lại, mắng Đường Tiêu một câu:
- Dám đánh lén bổn tọa, ngươi muốn tìm chết mà!
Cùng lúc đó, trên mặt biển đột nhiên xuất hiện cột nước thô to trong suốt, ở trên không trung nó nhanh chóng biển thành bàn tay nước khổng lồ, đột nhiên đánh hướng Đường Tiêu.
Trong tình huống bình thường, công chúa Lỵ Đế Á ở trên mặt biển thao túng lực lượng nước biển hình thành đại thủy chưởng so với ở trên đất liền thì uy lực lớn gấp mấy lần. Nhưng cô ở ngạnh phương ngư cảng bị Định Dung Hầu trọng thương, lại bị Đường Tiêu tập kích tạc một lần, công lực giảm đến không đủ một phần vốn có. Đường Tiêu biết loại đại chưởng ấn này đều là võ giả tu vi từ cấp địa nguyên trở lên mới phóng ra được, hơn nữa uy lực to lớn. Hắn vội lấy ra Mai Ngạc Quy vạn năm nghênh đón đại thủy ấn.
*Bùm!* một tiếng nổ to, không ngờ thủy ấn vỗ Mai Ngạc Quy ra vết nứt!
May là Mai Ngạc Quy đủ cứng rắn, chặn một kích của công chúa Lỵ Đế Á. Đường Tiêu còn chưa kịp thu lại Mai Ngạc Quy thì chưởng thứ hai đã đánh tới! Song chưởng liên kích!
*Bóc!* một tiếng, không ngờ Mai Ngạc Quy bị đại thủy ấn đánh vỡ, sau đó tiếp tục đánh hướng Đường Tiêu!
‘Con bé này quá mạnh, đánh không lại rồi!’ Đường Tiêu thấy ra sự lợi hại của công chúa Lỵ Đế Á, không ham chiến, thu lại mảnh vỡ Mai Ngạc Quy ôn dưỡng trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, bản thân nhanh chóng ngưng khí hóa điêu bay nhanh phía xa.
- Muốn chạy!?
Ngay khi Đường Tiêu ngưng khí hóa điêu nhanh chóng bay đi thì sau lưng truyền đến tiếng nổ to, tựa như Lôi Chấn Tử bạo tạc vậy. Tuy uy lực không mãnh liệt như Lôi Chấn Tử nhưng cũng tạc Đường Tiêu khí huyết dâng trào suýt bị đánh hồi nguyên hình té xuống mặt biển. Đường Tiêu mượn lực nổ mạnh phun hơi thở, tốc độ bay của tuyết điêu lần nữa tăng cao, chớp mắt thoát khỏi phạm vi tầm mắt của công chúa Lỵ Đế Á.
Vốn công chúa Lỵ Đế Á sẽ không để Đường Tiêu nhẹ nhàng trốn thoát như vậy, nhưng cô bị trọng thương, ít nhất tổn thất chín phần sức chiến đấu, liên tục vỗ ra hai chưởng đã tiêu hao nhiều chân khí, tốc độ không bằng bình thường, cho nên không thể đuổi theo Đường Tiêu hóa thành tuyết điêu.
Mới rồi cô tạc Đường Tiêu không phải Lôi Chấn Tử mà dùng phù triện bao cột nước biển, ngưng tụ áp súc hình thành phù triện thủy lôi. Gần như là một hồ nước nhỏ bị áp súc cô đọng thành một giọt nước. Giọt nước bị áp súc cao độ bỗng nhiên nổ tung, uy lực khá lớn.
Công chúa Lỵ Đế Á không cam lòng để Đường Tiêu cứ thế chạy đi. Giải Kiềm Kích rơi vào tay hắn, rất có thể hoàng tử Mã Khắc Mễ Tây Lan cũng nằm trong tay hắn hoặc là đã bị giết! Một khi để hắn chạy trốn, sau này muốn bắt lại thì rất khó. Công chúa Lỵ Đế Á biết cách ngưng hóa khí hình như Đường Tiêu chắc chắn không bay xa được. Vậy nên cô bỏ tọa kỵ đại hải kình tốc độ chậm, cũng không chờ đám kỵ sĩ ngân sa bị phái ra ngoài quay trở về, đạp pháp khí bay lao nhanh hướng Đường Tiêu chạy trốn.
Công chúa Lỵ Đế Á dán mặt biển truy đuổi nhanh hơn mười phút vẫn không thấy bóng dáng Đường Tiêu ở đâu, chớp mắt trong lòng cô có chút bất an. Nhưng khi cô định xoay người quay về, triệu tập đám kỵ sĩ ngân sa cùng lại đây sưu tầm thì xảy ra dị biến!
Một bóng dáng bạc đột nhiên từ dưới mặt biển vọt lên, cách công chúa Lỵ Đế Á khá gần. Vừa xuất hiện thì lập tức vung cương đao chém xuống! Công chúa Lỵ Đế Á vội ra tay, một chưởng đánh nát cương đao lẫn người. Nhưng ngay lúc này, sau lưng cô vang tiếng động, một bóng dáng khác từ dưới nước vọt lên, cũng tay cầm cương đao mạnh chém hướng công chúa Lỵ Đế Á.
Công chúa Lỵ Đế Á vội xoay người, lại một chưởng đánh nát bóng dáng đó. Nhưng ngay lập tức, lại xuất hiện hai bóng người một trái một phải, tất cả đều giơ cương đao mạnh chém xuống công chúa Lỵ Đế Á.
Những người đột nhiên lao ra khỏi mặt biển đương nhiên đều là sĩ tốt tinh cương của Đường Tiêu, dùng nó hấp dẫn sức chú ý và sức chiến đấu của công chúa Lỵ Đế Á. Ngay khi hai bàn tay công chúa Lỵ Đế Á đánh ra hai bên, Đường Tiêu nhảy ra khỏi mặt biển, tay cầm Giải Kiềm Kích ngoan chuẩn đâm hướng ngực công chúa Lỵ Đế Á.
Công chúa Lỵ Đế Á chấn kinh, lúc trước từng chịu thiệt thòi bởi Giải Kiềm Kích và Lôi Chấn Tử từ hắn, đối mặt một kích sát thần trảm quỷ của Đường Tiêu, nếu không thể tránh thoát thì rất có thể sẽ bị tạc đến không toàn thây! Nếu bây giờ công chúa Lỵ Đế Á thu lại công kích đánh hướng hai sĩ tốt tinh cương, chưởng vào Đường Tiêu thì lấy võ học tu vi của cô rất có thể sẽ đánh hắn thành thịt nát, nhưng chịu cô không dám bảo đảm mình chịu đựng Lôi Chấn Tử xong có thể sống sót hay không.
Trong đường tơ kẽ tóc, công chúa Lỵ Đế Á làm ra quyết định, dùng mạng công chúa của mình đổi mạng tiểu tử không biết tên này thì không có lợi chút nào. Cho nên công chúa Lỵ Đế Á lựa chọn là dốc sức lùi ra sau!
Trong khoảnh khắc, công chúa Lỵ Đế Á đã lùi ra hơn mười thước, tránh đi một lần tập kích phá trời rạch đất. Không thể không nói, tu vi võ học của cô cao hơn Đường Tiêu rất nhiều, chỉ nói lần này rút lui trong thoáng giây đã không phải Đường Tiêu hiện tại có thể làm được.
- Bạo!
Đường Tiêu làm sát thủ, nếu đã tập kích thì chắc chắn hết sức bày mưu tính kế, để lại một ít thủ đoạn. Khi công chúa Lỵ Đế Á vội vàng lùi đến một vị trí thì Đường Tiêu hét to một tiếng. Mười mấy mai rùa bị thu nhỏ lại bềnh bồng trên mặt biển chở Lôi Chấn Tử cùng nổ tung. Lực phá hoại to lớn chớp mắt tạc hủy cương khí hộ thể của công chúa Lỵ Đế Á, tạc cô hấp hối. Dấy lên sóng nước cuốn cô bắn lên giữa trời.
- Chết đi!
Đường Tiêu lao nhanh ra, tiếng vừa ra thì người đã đến, tay cầm Giải Kiềm Kích nặng đến chín trăm chín mươi chín cân mạnh đâm vào người công chúa Lỵ Đế Á ở giữa không trung.
*Phập!*
Cùng với tiếng vũ khí sắc bén đâm vào da thịt, công chúa Lỵ Đế Á không thể tin nhìn Giải Kiềm Kích của hoàng tử Mã Khắc Tây Mễ Lan đâm xuyên qua ngực cô.
- Ngươi…là ai?
Công chúa Lỵ Đế Á mồm miệng đầy máu, tay vô lực bắt lấy thân đen Giải Kiềm Kích,
Đường Tiêu ép hỏi công chúa Lỵ Đế Á:
- Nói! Phương thống lĩnh và thất hoàng tử ở đâu!?
- Bọn chúng? Ha ha…đều…đều bị ta luyện hóa!
Công chúa Lỵ Đế Á mặt đầy oán hận trừng Đường Tiêu. Cô vô cùng hối hận, không nên truy đuổi thiếu niên này, xem tu vi võ học của hắn không tính quá cao, ai ngờ quỷ kế đa đoan khó mà đối phó.
Đường Tiêu giận dữ hét một tiếng:
- Đi chết đi!
Giải Kiềm Kích mạnh xoắn trong ngực công chúa Lỵ Đế Á, thân thể cô thoáng chốc mềm rũ xuống.
Hai phù triện xanh và vàng bay ra khỏi người Đường Tiêu, chuẩn bị cuốn xác công chúa Lỵ Đế Á vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ. Nhưng không ngờ xác công chúa Lỵ Đế Á đột nhiên biến mất, tháp thủy tinh trong tay cô vừa hiện thân liền biến vô hình, cùng lúc đó, Luyện Yêu Thối Ma Hồ điên cuồng xoay tròn.
Đường Tiêu vội vàng dùng thần thức cảm ứng, nhưng không thấy tháp thủy tinh ở trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ. Hắn vội vàng lặn xuống nước tìm bốn phía nhưng vẫn không tìm ra tung tích tháp thủy tinh kia! Đường Tiêu cẩn thận nhớ lại tình cảnh cuối cùng trước khi công chúa Lỵ Đế Á biến mất, vẫn không nghĩ ra rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Đường Tiêu suy đoán Luyện Yêu Thối Ma Hồ không thể nào vô duyên vô cớ xoay nhanh, cũng không thể nào để xác công chúa Lỵ Đế Á và tháp thủy tinh trốn thoát được. Có lẽ chúng nó đã bị Luyện Yêu Thối Ma Hồ thu đi, nhưng tu vi võ công của Đường Tiêu chưa tới, tạm thời không biết đã bị Luyện Yêu Thối Ma Hồ thu đến chỗ nào.
Tuy hơi thất vọng nhưng Đường Tiêu hiểu rằng không thể ở đây lâu hơn, kỵ sĩ ngân sa tùy thời chạy tới. Trước hết nên quay về chỗ công chúa Dực Thai, quận chúa Nghi Lan đã, tránh đi những kỵ sĩ ngân sa này, đợi an toàn rồi lại xâm nhập vào mật thất cẩn thận nghiên cứu tháp thủy tinh đi về đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.