Sau Khi Bị Toàn Tông Môn Nghe Thấy Tiếng Lòng, Nhân Thiết Của Ta Sụp Đổ Rồi
Chương 27: Khó Mà Vượt Qua Khoảng Cách Này
Do Tự
25/07/2024
Nam Hi lúc nào cũng nhớ kỹ vai diễn của mình nên vẫn biểu diễn hăng say, trong lòng lại rất vui vẻ.
[Sư đệ, đệ thật là sư đệ của ta nên rất có mắt nhìn, ngay cả sư tôn cũng không nhận ra ta lợi hại, vậy mà đệ lại nhận ra.]
Nàng không nhận thấy ánh mắt của các đệ tử đang luyện tập đều hướng về phía mình, hoặc dù có nhận thấy cũng chẳng có suy nghĩ gì.
Dù sao từ trước tới giờ, chỉ cần nàng mở miệng nói chuyện thì nhất định cũng sẽ là trung tâm của sự chú ý.
Tâm trạng mới nhen nhóm của Liên Thiên Tinh bị dập tắt ngay lập tức, ngôn ngữ hệ thống bỗng chốc hỗn loạn, bị tiếng lòng của Nam Hi làm cho nghẹn lời.
Rõ ràng trong mắt hắn, động tác của Nam Hi rất dứt khoát, kiếm khí mạnh mẽ hơn hắn rất nhiều, dù so với các sư huynh thì cũng rất lợi hại, tại sao trong lòng nàng lại luôn nói mình không giỏi?
Nam Hi không tiếp tục trò chuyện nữa. Nàng vẫn luôn chú ý đến động tác của các đệ tử.
Lời nói của nàng thu hút không ít đệ tử, nhưng vẫn có rất nhiều người đang nghiêm túc luyện tập. Vừa nói xong, ánh mắt nàng đã nhìn qua, gọi tên một đệ tử.
"Khi chém xuống, đệ nên chém lệch về bên này một chút."
Nam Hi bước đến bên cạnh, bảo cậu ta lặp lại động tác vừa rồi, sau đó chỉ ra lỗi sai.
Liên Thiên Tinh mất hai hơi thở mới hoàn hồn lại, sau đó nhìn sư tỷ của mình, trong mắt hiện lên vẻ tôn kính.
Khi nói chuyện với Nam Hi, hắn cũng chú ý đến các đệ tử khác, nhưng dù gì cũng đâu thể nhìn hết, huống chi sau khi phân tâm mà còn có thể phát hiện lỗi của người khác như sư tỷ.
Trước đây mọi người nói Nam Hi tuy là Đại sư tỷ của Thiên Vân Kiếm Tông nhưng lại chìm đắm trong tình yêu, tu vi không tiến bộ, thực lực bình thường, không có chút bản lĩnh và tài năng nào.
Liên Thiên Tinh chưa bao giờ tham gia vào những cuộc thảo luận này, nhưng thật ra trong lòng cũng khá đồng ý.
Nhưng bây giờ trong mắt hắn, Nam Hi chẳng hề giống như lời đồn, dù trong số các sư huynh sư tỷ khác cũng có người có thể làm được như Nam Hi, nhưng những sư huynh sư tỷ đó luôn được coi là những người xuất sắc nhất.
Hắn tự nhận mình có thiên phú tốt, từ nhỏ đã được coi là thiên tài, tu vi cao hơn nhiều người vào môn phái trước hắn mười năm, nhưng vẫn cảm nhận được khoảng cách giữa hắn và Nam Hi.
Hiện giờ hắn khó mà vượt qua được khoảng cách này.
[Sư đệ, đệ thật là sư đệ của ta nên rất có mắt nhìn, ngay cả sư tôn cũng không nhận ra ta lợi hại, vậy mà đệ lại nhận ra.]
Nàng không nhận thấy ánh mắt của các đệ tử đang luyện tập đều hướng về phía mình, hoặc dù có nhận thấy cũng chẳng có suy nghĩ gì.
Dù sao từ trước tới giờ, chỉ cần nàng mở miệng nói chuyện thì nhất định cũng sẽ là trung tâm của sự chú ý.
Tâm trạng mới nhen nhóm của Liên Thiên Tinh bị dập tắt ngay lập tức, ngôn ngữ hệ thống bỗng chốc hỗn loạn, bị tiếng lòng của Nam Hi làm cho nghẹn lời.
Rõ ràng trong mắt hắn, động tác của Nam Hi rất dứt khoát, kiếm khí mạnh mẽ hơn hắn rất nhiều, dù so với các sư huynh thì cũng rất lợi hại, tại sao trong lòng nàng lại luôn nói mình không giỏi?
Nam Hi không tiếp tục trò chuyện nữa. Nàng vẫn luôn chú ý đến động tác của các đệ tử.
Lời nói của nàng thu hút không ít đệ tử, nhưng vẫn có rất nhiều người đang nghiêm túc luyện tập. Vừa nói xong, ánh mắt nàng đã nhìn qua, gọi tên một đệ tử.
"Khi chém xuống, đệ nên chém lệch về bên này một chút."
Nam Hi bước đến bên cạnh, bảo cậu ta lặp lại động tác vừa rồi, sau đó chỉ ra lỗi sai.
Liên Thiên Tinh mất hai hơi thở mới hoàn hồn lại, sau đó nhìn sư tỷ của mình, trong mắt hiện lên vẻ tôn kính.
Khi nói chuyện với Nam Hi, hắn cũng chú ý đến các đệ tử khác, nhưng dù gì cũng đâu thể nhìn hết, huống chi sau khi phân tâm mà còn có thể phát hiện lỗi của người khác như sư tỷ.
Trước đây mọi người nói Nam Hi tuy là Đại sư tỷ của Thiên Vân Kiếm Tông nhưng lại chìm đắm trong tình yêu, tu vi không tiến bộ, thực lực bình thường, không có chút bản lĩnh và tài năng nào.
Liên Thiên Tinh chưa bao giờ tham gia vào những cuộc thảo luận này, nhưng thật ra trong lòng cũng khá đồng ý.
Nhưng bây giờ trong mắt hắn, Nam Hi chẳng hề giống như lời đồn, dù trong số các sư huynh sư tỷ khác cũng có người có thể làm được như Nam Hi, nhưng những sư huynh sư tỷ đó luôn được coi là những người xuất sắc nhất.
Hắn tự nhận mình có thiên phú tốt, từ nhỏ đã được coi là thiên tài, tu vi cao hơn nhiều người vào môn phái trước hắn mười năm, nhưng vẫn cảm nhận được khoảng cách giữa hắn và Nam Hi.
Hiện giờ hắn khó mà vượt qua được khoảng cách này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.