Sau Khi Bị Toàn Tông Môn Nghe Thấy Tiếng Lòng, Nhân Thiết Của Ta Sụp Đổ Rồi
Chương 26: Nếu Thật Sự Lợi Hại Thì Sao Lại Không Thể Khiến A Thiên Nhìn Ta Thêm Một Lần?
Do Tự
25/07/2024
Nam Hi không nói một lời, cầm kiếm lên khởi thế, giao nhiệm vụ hô khẩu hiệu cho Liên Thiên Tinh.
Các đệ tử khởi thế theo nàng. Tuy lúc này Nam Hi lại nghiêm túc, không có bất kỳ ý nghĩ thừa thãi nào, nhưng những đệ tử mới tu hành không đến nơi đến chốn vẫn còn bận rộn nghĩ về những gì nàng vừa nói.
Đại sư tỷ hiểu rõ tình hình ở Ngự Hư Tông hiện giờ đã đành, dù sao đệ tử thân truyền cũng luôn có những pháp bảo mà họ không biết.
Nhưng thái độ đó cứ như thể muốn Chưởng môn tát thêm vài cái vào mặt Tề Thiên, thật sự khiến người ta khó hiểu.
Câu này nói thế nào cũng không giống lời Nam Hi sẽ nói, họ thật sự rất muốn biết rốt cuộc là chuyện gì, chẳng lẽ hôm qua sư tỷ bị nhục nhã quá, giờ đã tỉnh táo lại rồi ư?
Nửa canh giờ sau, buổi luyện tập hôm nay kết thúc, sau đó là thời gian các đệ tử tự luyện tập, thời gian này dùng để chỉnh sửa những động tác không đúng, cần các đệ tử tự giám sát lẫn nhau và để đệ tử thân truyền hỗ trợ từ bên ngoài.
Bầu không khí lúc này có phần thoải mái hơn trước đó.
Nam Hi vẫn đứng ngoài nhóm người, lơ đãng quan sát các đệ tử đang cố gắng luyện tập.
Không phải nàng không nghiêm túc, mà vì đệ tử cần nàng dẫn dắt không hề ít, có hơn trăm người, nàng cần mở rộng thần thức để quan sát từng động tác của mỗi đệ tử, sau đó kịp thời chỉ ra lỗi sai.
Liên Thiên Tinh đứng bên cạnh nàng, do dự một lúc rồi mới tiến tới bắt chuyện: “Sư tỷ, vừa rồi tỷ..."
Nói đến giữa chừng, hắn chợt nghĩ đến khả năng những lời Nam Hi nói là tiếng lòng nên bèn ngừng lại, đột ngột chuyển chủ đề: “Khi hướng dẫn chúng đệ tử, trông sư tỷ rất lợi hại."
Bất ngờ nhận được lời khen của sư đệ, Nam Hi ngẩn người một chút, sau đó khó khăn lắm mới kiềm chế được khóe miệng đang muốn nhếch lên, tự thương tự trách nói: "Nếu thật sự lợi hại thì sao lại không thể khiến A Thiên nhìn ta thêm một lần?"
Lại nữa rồi, Liên Thiên Tinh đột nhiên cảm thấy da đầu tê dại.
Từ trước đến nay, có hai lý do khiến hắn tránh né Nam Hi, một là bất kể nói gì với Nam Hi thì câu chuyện của nàng cũng luôn vòng về Tề Thiên.
Hai là nàng luôn làm ra vẻ mình chẳng làm được gì cả, dù tất cả mọi người ức hiếp nàng thì đó cũng là lỗi của nàng.
Thành thật mà nói, dáng vẻ này không đáng sợ, nhưng lại khiến Liên Thiên Tinh cảm thấy da đầu tê dại. Tính cách có tốt cũng thường bị chọc tức đến mức không biết phương hướng. Tiếp xúc vài lần, hắn quyết định sẽ tránh xa Nam Hi.
Các đệ tử khởi thế theo nàng. Tuy lúc này Nam Hi lại nghiêm túc, không có bất kỳ ý nghĩ thừa thãi nào, nhưng những đệ tử mới tu hành không đến nơi đến chốn vẫn còn bận rộn nghĩ về những gì nàng vừa nói.
Đại sư tỷ hiểu rõ tình hình ở Ngự Hư Tông hiện giờ đã đành, dù sao đệ tử thân truyền cũng luôn có những pháp bảo mà họ không biết.
Nhưng thái độ đó cứ như thể muốn Chưởng môn tát thêm vài cái vào mặt Tề Thiên, thật sự khiến người ta khó hiểu.
Câu này nói thế nào cũng không giống lời Nam Hi sẽ nói, họ thật sự rất muốn biết rốt cuộc là chuyện gì, chẳng lẽ hôm qua sư tỷ bị nhục nhã quá, giờ đã tỉnh táo lại rồi ư?
Nửa canh giờ sau, buổi luyện tập hôm nay kết thúc, sau đó là thời gian các đệ tử tự luyện tập, thời gian này dùng để chỉnh sửa những động tác không đúng, cần các đệ tử tự giám sát lẫn nhau và để đệ tử thân truyền hỗ trợ từ bên ngoài.
Bầu không khí lúc này có phần thoải mái hơn trước đó.
Nam Hi vẫn đứng ngoài nhóm người, lơ đãng quan sát các đệ tử đang cố gắng luyện tập.
Không phải nàng không nghiêm túc, mà vì đệ tử cần nàng dẫn dắt không hề ít, có hơn trăm người, nàng cần mở rộng thần thức để quan sát từng động tác của mỗi đệ tử, sau đó kịp thời chỉ ra lỗi sai.
Liên Thiên Tinh đứng bên cạnh nàng, do dự một lúc rồi mới tiến tới bắt chuyện: “Sư tỷ, vừa rồi tỷ..."
Nói đến giữa chừng, hắn chợt nghĩ đến khả năng những lời Nam Hi nói là tiếng lòng nên bèn ngừng lại, đột ngột chuyển chủ đề: “Khi hướng dẫn chúng đệ tử, trông sư tỷ rất lợi hại."
Bất ngờ nhận được lời khen của sư đệ, Nam Hi ngẩn người một chút, sau đó khó khăn lắm mới kiềm chế được khóe miệng đang muốn nhếch lên, tự thương tự trách nói: "Nếu thật sự lợi hại thì sao lại không thể khiến A Thiên nhìn ta thêm một lần?"
Lại nữa rồi, Liên Thiên Tinh đột nhiên cảm thấy da đầu tê dại.
Từ trước đến nay, có hai lý do khiến hắn tránh né Nam Hi, một là bất kể nói gì với Nam Hi thì câu chuyện của nàng cũng luôn vòng về Tề Thiên.
Hai là nàng luôn làm ra vẻ mình chẳng làm được gì cả, dù tất cả mọi người ức hiếp nàng thì đó cũng là lỗi của nàng.
Thành thật mà nói, dáng vẻ này không đáng sợ, nhưng lại khiến Liên Thiên Tinh cảm thấy da đầu tê dại. Tính cách có tốt cũng thường bị chọc tức đến mức không biết phương hướng. Tiếp xúc vài lần, hắn quyết định sẽ tránh xa Nam Hi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.