Sau Khi Biến Thành Zombie Tôi Bị Bạn Trai Cũ Bắt Được
Chương 23: Ra Tay
Chu Vu
18/11/2024
Hai anh em quan sát một lúc, không do dự nữa mà lập tức quyết định ra tay.
Người anh từ từ tiếp cận sau lưng Tiết Linh, còn người em thì xông thẳng về phía chiếc xe. Trước đây hắn làm việc ở tiệm sửa xe, việc cạy cửa xe, trộm xe rất thành thạo.
Hai người phối hợp ăn ý, tính toán cũng rất tốt, chỉ là xảy ra chút sai sót.
Người anh chịu trách nhiệm khống chế Tiết Linh, bất ngờ từ phía sau xông tới, bịt miệng mũi cô lại, muốn ngăn cô hét lên, nhưng đột nhiên phát hiện có gì đó không đúng. Hắn đối diện với một đôi mắt đỏ sẫm thuộc về tang thi.
Bị người lạ bịt miệng, Tiết Linh: ?
Tiết Linh lập tức hiểu ngay tình huống trước mắt, mắt cô lộ vẻ hung ác.
Tuy cô không đánh lại được người trước kia đã mạnh khỏe lại có kỹ năng kiểm soát tốt như Văn Cửu Tắc, nhưng chẳng lẽ lại không đánh lại được gã đàn ông mập lùn này?
Vừa hay cánh tay người ta đưa đến tận miệng, Tiết Linh không khách sáo cắn một phát.
"A!" Gã đàn ông mập lùn nhìn rõ mặt cô, hoảng sợ kêu lên, như bị điện giật mà buông cô ra, vừa lăn vừa bò chạy sang một bên.
"Cô gái này là tang thi! Tôi bị cô ta cắn rồi!"
Tiếng kêu hoảng loạn tuyệt vọng của hắn làm người em đang cạy cửa xe loạng choạng một bước.
Chẳng trách hắn tuyệt vọng như vậy. Tang thi tuy không nhanh nhẹn, nhưng có khả năng phòng thủ cao, trong người lại chứa chất độc mang ô nhiễm.
Hắn cứ đưa tay cho tang thi cắn một phát như vậy, chưa tới nửa ngày cũng sẽ biến thành một tang thi mới.
Tiết Linh nhìn hắn sợ hãi đến mức tè ra quần, dáng vẻ không làm chủ được tinh thần. Cô nhổ một ngụm máu trong miệng ra.
Đang định quay lại ngồi xuống, thì bỗng nghe súng nổ vang lên một tiếng "đoàng".
Gã đàn ông mập lùn vừa lăn vừa bò chạy về phía người em, liền ngã nhào về phía trước, đầu nghiêng qua một bên, máu nhanh chóng trào ra dưới đất.
Trên người Văn Cửu Tắc còn đầy hơi nước bước nhanh ra từ trong nhà. Anh còn chưa kịp mặc áo trên, để lộ cơ bụng và ngực đầy quyến rũ, tóc ướt dính vào xương quai xanh, nước không ngừng nhỏ giọt xuống.
Anh cầm súng trong tay, mặt không chút biểu cảm. Sau khi bắn chết một người, đầu súng lại nhắm vào gã đàn ông đen tráng bên cửa xe.
Người đàn ông trông khoảng hơn ba mươi tuổi sợ hãi giơ tay xin tha: "Đừng đừng! Đừng bắn!"
Miệng hắn lẩm bẩm một loạt những lời xin tha không rõ ràng.
Tiết Linh còn tưởng giây tiếp theo Văn Cửu Tắc sẽ bắn hắn một phát, để hắn và gã đàn ông dưới đất cùng nhau đi đời.
Nhưng Văn Cửu Tắc không bắn nữa, anh chỉ dùng dây thừng trói chặt gã đàn ông đen tráng lại.
Anh trói người rất thành thạo. Gã đàn ông đen tráng không thể cử động, bị anh quăng vào trong sân.
Tiết Linh nhìn anh trói người xong, kéo cái xác của gã đàn ông mập lùn dưới đất, lôi hắn ra khỏi góc sân.
Chẳng mấy chốc anh quay lại, dùng tay ướt nhẹp lau bên miệng Tiết Linh.
"Hay là vào sân ngồi đi."
Tiết Linh nhìn chằm chằm vào ngực anh, không nhịn được mà nghĩ, cơ bắp này... nhìn có vẻ rất ngon.
Người anh từ từ tiếp cận sau lưng Tiết Linh, còn người em thì xông thẳng về phía chiếc xe. Trước đây hắn làm việc ở tiệm sửa xe, việc cạy cửa xe, trộm xe rất thành thạo.
Hai người phối hợp ăn ý, tính toán cũng rất tốt, chỉ là xảy ra chút sai sót.
Người anh chịu trách nhiệm khống chế Tiết Linh, bất ngờ từ phía sau xông tới, bịt miệng mũi cô lại, muốn ngăn cô hét lên, nhưng đột nhiên phát hiện có gì đó không đúng. Hắn đối diện với một đôi mắt đỏ sẫm thuộc về tang thi.
Bị người lạ bịt miệng, Tiết Linh: ?
Tiết Linh lập tức hiểu ngay tình huống trước mắt, mắt cô lộ vẻ hung ác.
Tuy cô không đánh lại được người trước kia đã mạnh khỏe lại có kỹ năng kiểm soát tốt như Văn Cửu Tắc, nhưng chẳng lẽ lại không đánh lại được gã đàn ông mập lùn này?
Vừa hay cánh tay người ta đưa đến tận miệng, Tiết Linh không khách sáo cắn một phát.
"A!" Gã đàn ông mập lùn nhìn rõ mặt cô, hoảng sợ kêu lên, như bị điện giật mà buông cô ra, vừa lăn vừa bò chạy sang một bên.
"Cô gái này là tang thi! Tôi bị cô ta cắn rồi!"
Tiếng kêu hoảng loạn tuyệt vọng của hắn làm người em đang cạy cửa xe loạng choạng một bước.
Chẳng trách hắn tuyệt vọng như vậy. Tang thi tuy không nhanh nhẹn, nhưng có khả năng phòng thủ cao, trong người lại chứa chất độc mang ô nhiễm.
Hắn cứ đưa tay cho tang thi cắn một phát như vậy, chưa tới nửa ngày cũng sẽ biến thành một tang thi mới.
Tiết Linh nhìn hắn sợ hãi đến mức tè ra quần, dáng vẻ không làm chủ được tinh thần. Cô nhổ một ngụm máu trong miệng ra.
Đang định quay lại ngồi xuống, thì bỗng nghe súng nổ vang lên một tiếng "đoàng".
Gã đàn ông mập lùn vừa lăn vừa bò chạy về phía người em, liền ngã nhào về phía trước, đầu nghiêng qua một bên, máu nhanh chóng trào ra dưới đất.
Trên người Văn Cửu Tắc còn đầy hơi nước bước nhanh ra từ trong nhà. Anh còn chưa kịp mặc áo trên, để lộ cơ bụng và ngực đầy quyến rũ, tóc ướt dính vào xương quai xanh, nước không ngừng nhỏ giọt xuống.
Anh cầm súng trong tay, mặt không chút biểu cảm. Sau khi bắn chết một người, đầu súng lại nhắm vào gã đàn ông đen tráng bên cửa xe.
Người đàn ông trông khoảng hơn ba mươi tuổi sợ hãi giơ tay xin tha: "Đừng đừng! Đừng bắn!"
Miệng hắn lẩm bẩm một loạt những lời xin tha không rõ ràng.
Tiết Linh còn tưởng giây tiếp theo Văn Cửu Tắc sẽ bắn hắn một phát, để hắn và gã đàn ông dưới đất cùng nhau đi đời.
Nhưng Văn Cửu Tắc không bắn nữa, anh chỉ dùng dây thừng trói chặt gã đàn ông đen tráng lại.
Anh trói người rất thành thạo. Gã đàn ông đen tráng không thể cử động, bị anh quăng vào trong sân.
Tiết Linh nhìn anh trói người xong, kéo cái xác của gã đàn ông mập lùn dưới đất, lôi hắn ra khỏi góc sân.
Chẳng mấy chốc anh quay lại, dùng tay ướt nhẹp lau bên miệng Tiết Linh.
"Hay là vào sân ngồi đi."
Tiết Linh nhìn chằm chằm vào ngực anh, không nhịn được mà nghĩ, cơ bắp này... nhìn có vẻ rất ngon.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.