Sau Khi Chia Tay Với Chồng Cũ, Tôi Mang Thai Bé Con

Chương 22:

Nguyệt Nghê de Mang Quả

18/11/2024

Tên của đứa bé, Cố Tự Bắc không hỏi ý kiến cô nữa. Anh quyết định gọi là Úc Tiểu Mễ, vì đứa bé trông rất trắng trẻo, giống như hạt gạo. Tất nhiên, cái tên này rất tùy tiện.

Cố Tự Bắc nghĩ nếu sau này lớn lên, không thích thì có thể đổi tên khác hay hơn. Hiện tại anh đang rối bời, cũng không biết đặt tên gì cho hay.

Giấy khai sinh đã làm xong. Úc Tinh Ngữ không quan tâm đứa bé tên là gì. Hàng ngày cô đều nhìn ra ngoài cửa sổ, khi buồn chán thì lướt điện thoại. Khi Cố Tự Bắc nói chuyện với cô thì cô có thể trả lời vài câu, còn không nói gì thì cô cứ cúi đầu chìm đắm trong thế giới của mình.

Trước khi xuất viện, Cố Tự Bắc hỏi cô: “Em định đến trung tâm ở cữ hay để anh ở nhà chăm sóc hai mẹ con?”

Về cách chăm sóc trẻ sơ sinh, Cố Tự Bắc đã học cách tắm cho bé và ứng phó với các tình huống có thể xảy ra từ y tá. Nếu ở nhà có việc gì thì luôn có người sẵn sàng hỗ trợ, chỉ là người đó ở trong một tòa biệt thự khác bên cạnh.

Nhưng Úc Tinh Ngữ nói: “Vậy thì đến trung tâm ở cữ đi.”

Trung tâm ở cữ có phong cảnh đẹp, là biệt thự có khu vườn, chuyên nghiệp và cẩn thận. Ban đêm đứa bé được nhân viên chăm sóc. Thức ăn cũng là các bữa ăn dinh dưỡng, cũng có chuyên gia kích sữa. Tuy vậy nhưng dù cố gắng cũng không kích cho cô được. Cố Tự Bắc cũng ở đây qua đêm.

Thoạt nhìn thì có vẻ tốt, nhưng ban đêm Úc Tinh Ngữ ngủ không ngon. Cả đêm không ngủ được, tóc cũng rụng nhiều.

Từ khi Cố Tự Bắc chăm sóc cô, cô dần dần mập lên. Trước khi sinh, cánh tay có chút mỡ, nhưng trong nửa tháng ở trung tâm ở cữ, cô gầy đi rất nhanh.



Cố Tự Bắc biết cô không thích nơi này. Anh đã hỏi cô có muốn về nhà không, Úc Tinh Ngữ từ chối.

Cố Tự Bắc nhìn cô với vẻ mặt nặng nề, nhưng không nói gì.

Úc Tinh Ngữ cảm thấy Cố Tự Bắc dường như nhìn thấu ý định của cô, nhưng cô không bận tâm. Cô muốn rời đi, anh không thể ngăn cô.

Ngày quyết định rời đi là vào buổi chiều. Tháng sáu trời đã hơi nóng, hôm nay buổi chiều thời tiết khá tốt, cũng khá mát mẻ. Trong khu vườn dưới lầu, đây là trung tâm ở cữ cao cấp, dịch vụ tốt, nhiều gia đình có điều kiện tốt ở đây vài tháng. Hai bà mẹ đẩy xe trẻ con cười nói vui vẻ. Bên cạnh luống hoa có hoa hồng đang nở, còn có lá phong đẹp. Mặc dù chưa đến mùa thu nhưng đã được nhuộm màu vàng bởi hoàng hôn.

Hoàng hôn rất đẹp, phong cảnh cũng rất đẹp.

Cố Tự Bắc không biết đã đi đâu làm việc rồi.

Trước khi quyết định rời đi hoàn toàn, Úc Tinh Ngữ thay một chiếc váy dài màu xanh nhạt mà Cố Tự Bắc đã mua cho cô không biết từ lúc nào. Chiếc váy hơi rộng, có dây đai ở eo. Cô buộc bừa một cái nơ bướm, lấy giấy tờ từ bệnh viện về bỏ vào túi, rồi định rời đi.

Em bé đang ngủ trên giường bên cạnh, cô định nhìn em bé một cái rồi mới đi. Cô đã mua vé xe đến một thành phố xa lạ, rất xa. Đến lúc đó, chắc không ai tìm thấy cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Chia Tay Với Chồng Cũ, Tôi Mang Thai Bé Con

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook