Sau Khi Chia Tay Với Chồng Cũ, Tôi Mang Thai Bé Con
Chương 40:
Nguyệt Nghê de Mang Quả
24/11/2024
Sau đó qua một lúc, cục cưng ngủ rồi, quả thật cô lấy máy tính bảng trong tay mua đồ cho bạn nhỏ.
Đồ để trưng diện cho bé gái thật sự rất nhiều, một chiếc mũ nhỏ xinh, đôi giày nhỏ đẹp, còn có nhiều loại quần áo, kép tóc đa dạng cho bé gái cũng rất xinh và nhiều mẫu váy đẹp khác nhau nữa.
Úc Tinh Ngữ xem mà hoa cả mắt, cái gì cũng muốn mua cho con bé một ít, nhưng mà vừa nhìn cục cưng nhà mình mới được một tháng thì phạm vi lựa chọn của cô trong chốc lát đã hẹp lại.
Cô mong đợi con bé có thể nhanh lớn lên.
Buổi chiều Cố Tự Bắc bảo người đem nhiều loại sách thiếu nhi đã mua mang qua đây.
Cố Tự Bắc để chúng vào tủ sách bên cạnh phòng trẻ con, lại cầm vài quyển mang sang cho Úc Tinh Ngữ.
Bởi lúc đó không biết bạn nhỏ là nam hay là nữ, vì vậy lúc Cố Tự Bắc chọn biệt thự, chọn biệt thự có hai phòng trẻ con, khoảng thời gian bọn họ ở trong trung tâm ở cữ, anh bảo người làm cho hai phòng trẻ con thông với nhau, phòng màu hồng bên này có thể để cho nhóc con ngủ nghỉ, còn một bên khác thì để cho con bé vui chơi và học tập.
Buổi chiều đồ đạc đã được đem vào trong phòng của Úc Tinh Ngữ, lúc nhóc con ngủ dậy, cô lấy một quyển ra đọc câu truyện trong đó cho bạn nhỏ nghe. Giọng của cô rất ấm áp, bạn nhỏ ở bên cạnh vươn tay ra bắt lấy con cá ngựa trong lòng, cố gắng nắm mấy lần nhưng đều không nắm được, con bé tiếp tục nhìn về hướng mẹ đang kể chuyện.
Con bé không hiểu lời của câu chuyện là gì, nhưng mà con bé biết mẹ đang ngồi bên cạnh kể chuyện.
Nhìn thấy nhóc con đang nhìn mình, Úc Tinh Ngữ vừa cười vừa nhìn cô bé: “Con đang nhìn mẹ kể chuyện cho con sao?”
Tay bạn nhỏ vẫy vẫy, trông rất vui vẻ, nụ cười rực rỡ, dường như đang trả lời mẹ vậy.
Môi của Úc Tinh Ngữ nở nụ cười nhàn nhạt rồi cầm sách lên tiếp tục đọc chuyện cho con bé, ngoài việc biết kể chuyện ra, cô còn biết bịa ra truyện cổ tích cho bạn nhỏ.
Nhìn thấy bạn nhỏ có vẻ hứng thú với câu chuyện mà mình kể, Úc Tinh Ngữ hơi xấu hổ.
Rất nhiều bà mẹ khi mà cục cưng chưa ra đời đã thực hiện thai giáo cho cục cưng, lúc đó cô một lòng chìm đắm trong thế giới của mình, đều không nghĩ nhiều như thế. Không những như vậy, tiệc đầy tháng của tiểu cục cưng cũng không làm.
Ngay lúc này Cố Tự Bắc đi vào, trong tay cầm cốc nước, đưa đến tay cô, nhìn bạn nhỏ đang vô cùng vui vẻ: “Cũng không cần lúc nào cũng kể chuyện cho con bé, còn nhỏ, chưa chắc đã nghe hiểu.”
Là được nóng đó.
Úc Tinh Ngữ đúng là khát nước, ngẩng đầu lên đáp: “Vâng.”
Sau đó cô tiếc nuối nói: “Tiệc đầy tháng của bé con chưa có làm, cũng không nhận được nhiều quà.”
Úc Tinh Ngữ nhớ lại lời mẹ cô nói lúc cô đầy tháng bố cô rất vui, trong chốc lát làm mười mấy bàn và mời rất nhiều người đến.
Cố Tự Bắc không cảm thấy tiệc đầy tháng quan trọng, hơn nữa cục cưng còn nhỏ nữa, người này ôm người kia ôm đến lúc đó lại dễ ốm.
Anh nghe ra được sự áy náy và tiếc nuối trong giọng điệu của cô: “Lúc làm đầy tháng, con bé còn quá nhỏ, làm hay không làm cũng không sao. Thậm chí là quà cáp, nếu em muốn, nhiều là do người tặng, lúc này không vội, bây giờ tặng cho con bé, con bé cũng không cầm nổi.”
Nói xong anh lại hỏi: “Vậy em nghĩ xem, trăm ngày thì làm như nào?”
Trăm ngày....
Úc Tinh Ngữ vừa nghĩ sẽ có người đến thì da đầu lại tê dại: “Đừng mời quá nhiều người đến.”
Cố Tự Bắc: “Không cần mời ai đến, ba người chúng ta tổ chức, em nghĩ xem làm như thế nào là được.”
Lời của anh khiến Úc Tinh Ngữ thở phào một hơi, đúng thật, cô không muốn có người ngoài.
Lúc chập tối, Lê Tuyền gửi tin nhắn cho cô, nói là muốn tặng cho cục cưng một ít quà.
Đồ để trưng diện cho bé gái thật sự rất nhiều, một chiếc mũ nhỏ xinh, đôi giày nhỏ đẹp, còn có nhiều loại quần áo, kép tóc đa dạng cho bé gái cũng rất xinh và nhiều mẫu váy đẹp khác nhau nữa.
Úc Tinh Ngữ xem mà hoa cả mắt, cái gì cũng muốn mua cho con bé một ít, nhưng mà vừa nhìn cục cưng nhà mình mới được một tháng thì phạm vi lựa chọn của cô trong chốc lát đã hẹp lại.
Cô mong đợi con bé có thể nhanh lớn lên.
Buổi chiều Cố Tự Bắc bảo người đem nhiều loại sách thiếu nhi đã mua mang qua đây.
Cố Tự Bắc để chúng vào tủ sách bên cạnh phòng trẻ con, lại cầm vài quyển mang sang cho Úc Tinh Ngữ.
Bởi lúc đó không biết bạn nhỏ là nam hay là nữ, vì vậy lúc Cố Tự Bắc chọn biệt thự, chọn biệt thự có hai phòng trẻ con, khoảng thời gian bọn họ ở trong trung tâm ở cữ, anh bảo người làm cho hai phòng trẻ con thông với nhau, phòng màu hồng bên này có thể để cho nhóc con ngủ nghỉ, còn một bên khác thì để cho con bé vui chơi và học tập.
Buổi chiều đồ đạc đã được đem vào trong phòng của Úc Tinh Ngữ, lúc nhóc con ngủ dậy, cô lấy một quyển ra đọc câu truyện trong đó cho bạn nhỏ nghe. Giọng của cô rất ấm áp, bạn nhỏ ở bên cạnh vươn tay ra bắt lấy con cá ngựa trong lòng, cố gắng nắm mấy lần nhưng đều không nắm được, con bé tiếp tục nhìn về hướng mẹ đang kể chuyện.
Con bé không hiểu lời của câu chuyện là gì, nhưng mà con bé biết mẹ đang ngồi bên cạnh kể chuyện.
Nhìn thấy nhóc con đang nhìn mình, Úc Tinh Ngữ vừa cười vừa nhìn cô bé: “Con đang nhìn mẹ kể chuyện cho con sao?”
Tay bạn nhỏ vẫy vẫy, trông rất vui vẻ, nụ cười rực rỡ, dường như đang trả lời mẹ vậy.
Môi của Úc Tinh Ngữ nở nụ cười nhàn nhạt rồi cầm sách lên tiếp tục đọc chuyện cho con bé, ngoài việc biết kể chuyện ra, cô còn biết bịa ra truyện cổ tích cho bạn nhỏ.
Nhìn thấy bạn nhỏ có vẻ hứng thú với câu chuyện mà mình kể, Úc Tinh Ngữ hơi xấu hổ.
Rất nhiều bà mẹ khi mà cục cưng chưa ra đời đã thực hiện thai giáo cho cục cưng, lúc đó cô một lòng chìm đắm trong thế giới của mình, đều không nghĩ nhiều như thế. Không những như vậy, tiệc đầy tháng của tiểu cục cưng cũng không làm.
Ngay lúc này Cố Tự Bắc đi vào, trong tay cầm cốc nước, đưa đến tay cô, nhìn bạn nhỏ đang vô cùng vui vẻ: “Cũng không cần lúc nào cũng kể chuyện cho con bé, còn nhỏ, chưa chắc đã nghe hiểu.”
Là được nóng đó.
Úc Tinh Ngữ đúng là khát nước, ngẩng đầu lên đáp: “Vâng.”
Sau đó cô tiếc nuối nói: “Tiệc đầy tháng của bé con chưa có làm, cũng không nhận được nhiều quà.”
Úc Tinh Ngữ nhớ lại lời mẹ cô nói lúc cô đầy tháng bố cô rất vui, trong chốc lát làm mười mấy bàn và mời rất nhiều người đến.
Cố Tự Bắc không cảm thấy tiệc đầy tháng quan trọng, hơn nữa cục cưng còn nhỏ nữa, người này ôm người kia ôm đến lúc đó lại dễ ốm.
Anh nghe ra được sự áy náy và tiếc nuối trong giọng điệu của cô: “Lúc làm đầy tháng, con bé còn quá nhỏ, làm hay không làm cũng không sao. Thậm chí là quà cáp, nếu em muốn, nhiều là do người tặng, lúc này không vội, bây giờ tặng cho con bé, con bé cũng không cầm nổi.”
Nói xong anh lại hỏi: “Vậy em nghĩ xem, trăm ngày thì làm như nào?”
Trăm ngày....
Úc Tinh Ngữ vừa nghĩ sẽ có người đến thì da đầu lại tê dại: “Đừng mời quá nhiều người đến.”
Cố Tự Bắc: “Không cần mời ai đến, ba người chúng ta tổ chức, em nghĩ xem làm như thế nào là được.”
Lời của anh khiến Úc Tinh Ngữ thở phào một hơi, đúng thật, cô không muốn có người ngoài.
Lúc chập tối, Lê Tuyền gửi tin nhắn cho cô, nói là muốn tặng cho cục cưng một ít quà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.