Sau Khi Chia Tay Với Chồng Cũ, Tôi Mang Thai Bé Con
Chương 6:
Nguyệt Nghê de Mang Quả
13/11/2024
Cô tải một ứng dụng cho thuê nhà mà trước đây cô từng sử dụng, thuê một căn hộ ở một tiểu khu, dự định ở lại đây một thời gian.
Hầu hết các căn hộ đều có sẵn đồ đạc, khi mở cửa sổ ra có thể nhìn thấy sân chơi của trường tiểu học, hơi ồn ào.
Hiện tại Úc Tinh Ngữ chỉ muốn tìm một chỗ để nghỉ ngơi, cho nên bất kể nơi đó như thế nào thì cô chỉ muốn nằm xuống luôn mà thôi.
Mặc dù đồ đạc khá đầy đủ rồi, nhưng cô vẫn phải tự mua thêm chăn và đồ dùng hàng ngày, giờ cô không muốn làm gì cả, vậy nên cô cứ thế nằm xuống và nhắm mắt.
Bắt đầu chìm vào giấc ngủ, tư thế của cô cũng dần chuyển thành cuộn tròn như một con nhím - tư thế tự vệ.
Lê Tuyền gọi cô, nhưng cô từ chối, chỉ gửi tin nhắn cho cô ấy.
[Thời gian này tôi muốn một mình tĩnh tâm, tôi sẽ tự chăm sóc bản thân.]
Khi Cố Tự Bắc tỉnh lại thì bên ngoài trời đang mưa, tiếng mưa đập vào cửa sổ lộp bộp.
Nhiệt độ trong nhà không đổi và mang lại cảm giác ấm áp.
Anh đứng trước cửa sổ nhìn mưa ngoài trời, chợt nhớ lại giấc mơ vừa rồi.
Năm tháng sau khi ly hôn, anh chưa từng mơ thấy cô, nhưng kỳ lạ là đêm nay bỗng nhiên lại mơ thấy cô. Mơ thấy lần cuối cùng hai người gặp mặt, anh vừa trở về thì phải đi dự tiệc, về đến nhà thì nhìn thấy một người mặc áo hai dây đứng bên ngoài ban công ngắm cảnh đêm. Anh bế cô lên từ phía sau, rồi họ cùng nhau lăn lộn trên giường, chuyện xảy ra tiếp theo như thuận nước đẩy thuyền. Sau đó anh còn bế cô đi tắm, lúc đó trông cô rất mệt, ngoan ngoan như một đứa trẻ, để anh thích làm gì thì làm.
Đêm đó thật tuyệt vời, thời gian đó anh có một kỳ nghỉ, ban đầu anh định sau khi xong việc sẽ đưa cô đến Maldives, nhưng khi anh thức dậy vào ngày hôm sau thì thấy cô đang ngồi trang điểm, cô quay lại nói với anh rằng cô muốn ly hôn, lý do của cô là cô thấy quá nhàm chán.
Cố Tự Bắc cũng không hỏi nhiều, chỉ hỏi cô: Em chắc chưa?
Cô nói chắc chắn.
Thế là họ đã làm thủ tục ly hôn trong vòng vài ngày.
Cuộc hôn nhân diễn ra chưa đầy một năm, lúc đầu thậm chí cô còn không phải là người anh cưới, chỉ vì cô là con gái ruột của nhà họ Úc nên nhà họ Úc mới nói đổi người liên hôn.
Thậm chí cuộc hôn nhân của họ cũng đơn giản là do các bậc tiền bối quyết định.
Bất kể là ai, Cố Tự Bắc đều đồng ý thay người.
Trong cuộc hôn nhân đó, cô luôn phục tùng và không thích nói nhiều. Đôi khi nói rất nhiều với cô, nhưng cô cũng chỉ trả lời một từ ‘được’. Đúng là vô cùng tẻ nhạt.
Cô khiến anh cảm thấy cô giống như một con búp bê rỗng tuếch và không có linh hồn. Nếu không phải ở trên giường anh có thể khơi dậy một số thay đổi cảm xúc trong cô thì có lẽ Cố Tự Bắc đã nghĩ cô không tồn tại.
Vì vậy, nó thực sự nhàm chán.
Nhưng sao tối nay lại đột nhiên nghĩ đến cô? Thậm chí anh còn nhớ khuôn mặt ảm đạm của cô đỏ bừng khi anh hôn cô.
Hầu hết các căn hộ đều có sẵn đồ đạc, khi mở cửa sổ ra có thể nhìn thấy sân chơi của trường tiểu học, hơi ồn ào.
Hiện tại Úc Tinh Ngữ chỉ muốn tìm một chỗ để nghỉ ngơi, cho nên bất kể nơi đó như thế nào thì cô chỉ muốn nằm xuống luôn mà thôi.
Mặc dù đồ đạc khá đầy đủ rồi, nhưng cô vẫn phải tự mua thêm chăn và đồ dùng hàng ngày, giờ cô không muốn làm gì cả, vậy nên cô cứ thế nằm xuống và nhắm mắt.
Bắt đầu chìm vào giấc ngủ, tư thế của cô cũng dần chuyển thành cuộn tròn như một con nhím - tư thế tự vệ.
Lê Tuyền gọi cô, nhưng cô từ chối, chỉ gửi tin nhắn cho cô ấy.
[Thời gian này tôi muốn một mình tĩnh tâm, tôi sẽ tự chăm sóc bản thân.]
Khi Cố Tự Bắc tỉnh lại thì bên ngoài trời đang mưa, tiếng mưa đập vào cửa sổ lộp bộp.
Nhiệt độ trong nhà không đổi và mang lại cảm giác ấm áp.
Anh đứng trước cửa sổ nhìn mưa ngoài trời, chợt nhớ lại giấc mơ vừa rồi.
Năm tháng sau khi ly hôn, anh chưa từng mơ thấy cô, nhưng kỳ lạ là đêm nay bỗng nhiên lại mơ thấy cô. Mơ thấy lần cuối cùng hai người gặp mặt, anh vừa trở về thì phải đi dự tiệc, về đến nhà thì nhìn thấy một người mặc áo hai dây đứng bên ngoài ban công ngắm cảnh đêm. Anh bế cô lên từ phía sau, rồi họ cùng nhau lăn lộn trên giường, chuyện xảy ra tiếp theo như thuận nước đẩy thuyền. Sau đó anh còn bế cô đi tắm, lúc đó trông cô rất mệt, ngoan ngoan như một đứa trẻ, để anh thích làm gì thì làm.
Đêm đó thật tuyệt vời, thời gian đó anh có một kỳ nghỉ, ban đầu anh định sau khi xong việc sẽ đưa cô đến Maldives, nhưng khi anh thức dậy vào ngày hôm sau thì thấy cô đang ngồi trang điểm, cô quay lại nói với anh rằng cô muốn ly hôn, lý do của cô là cô thấy quá nhàm chán.
Cố Tự Bắc cũng không hỏi nhiều, chỉ hỏi cô: Em chắc chưa?
Cô nói chắc chắn.
Thế là họ đã làm thủ tục ly hôn trong vòng vài ngày.
Cuộc hôn nhân diễn ra chưa đầy một năm, lúc đầu thậm chí cô còn không phải là người anh cưới, chỉ vì cô là con gái ruột của nhà họ Úc nên nhà họ Úc mới nói đổi người liên hôn.
Thậm chí cuộc hôn nhân của họ cũng đơn giản là do các bậc tiền bối quyết định.
Bất kể là ai, Cố Tự Bắc đều đồng ý thay người.
Trong cuộc hôn nhân đó, cô luôn phục tùng và không thích nói nhiều. Đôi khi nói rất nhiều với cô, nhưng cô cũng chỉ trả lời một từ ‘được’. Đúng là vô cùng tẻ nhạt.
Cô khiến anh cảm thấy cô giống như một con búp bê rỗng tuếch và không có linh hồn. Nếu không phải ở trên giường anh có thể khơi dậy một số thay đổi cảm xúc trong cô thì có lẽ Cố Tự Bắc đã nghĩ cô không tồn tại.
Vì vậy, nó thực sự nhàm chán.
Nhưng sao tối nay lại đột nhiên nghĩ đến cô? Thậm chí anh còn nhớ khuôn mặt ảm đạm của cô đỏ bừng khi anh hôn cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.