Sau Khi Cứu Rỗi Ma Tôn

Chương 50:

Xuân Đao Hàn

06/04/2024

--Chương 50:

Nàng quen với việc tự điều tiết cảm xúc rồi, thấy Bách Lý Hưu không định giết mình thì cõi lòng cũng nhẹ nhõm hơn. Chuẩn bị xong đồ ăn, chút buồn bực hồi nãy cũng bay biến.

Bách Lý Hưu nhìn biển hoa lại trở nên sống động trước mắt, hắn xách một con thỏ lên, lòng bàn tay chầm chậm sượt qua tấm lưng mềm mại của nó. Vạn vật trên thế gian đều âm u chết chóc trong mắt hắn nhưng thế gian trong mắt nàng lại thật sống động. Thông qua nàng, hắn cảm nhận được sức sống mãnh liệt ấy, thấy vừa kỳ lạ vừa tò mò.

Hắn nhìn thoáng qua thiếu nữ đang nấu cơm vô cùng vui vẻ bên bệ bếp, lười biếng nằm lại trong biển hoa.

Phó Yểu Yểu rất nhanh nhẹn, làm một phần cơm chiên cho mình và Tinh Viên, một phần bánh ngọt Hương Lộ. Lúc bắc nồi ra, nàng nhìn về phía xích đu, cả bản thể và thần thức của đại ma đầu đều đang ngủ. Nàng thử hỏi dò: “Ma Tôn đại nhân, ngươi ăn không?”

Bách Lý Hưu chê ghét liếc nhìn nàng: “Bản tôn đã tịch cốc từ lâu rồi.”

Một câu “tịch cốc” này tiếp tục chế giễu Phó Yểu Yểu một ngày vẫn phải ăn ba bữa đều đều.

Không ăn thì không ăn, ngươi cứ việc nhìn đi!

Phó Yểu Yểu vẫy tay với Tinh Viên. Hai người bưng chén nhỏ của mình đi tới ngồi xuống bên chiếc bàn cạnh hồ cá. Trong bình sứ trắng trên bàn có một cành hoa Lăng Sa. Trên đĩa của Quán Quán cũng đã được chuẩn bị sẵn cá Tử Băng. Phó Yểu Yểu rót hai ly mật hoa tự ủ ra, nâng ly cạn với Tinh Viên: “Ăn cơm thôi!”

Mật hoa thơm ngát vào miệng như lưu luyến tại đầu lưỡi. Bách Lý Hưu trong thức hải mở mắt ra, vô thức liếm môi răng mình.

Đây là vị nào trong chua – ngọt – đắng – cay?



Không thấy ghê lắm, đây chắc là vị ngọt nhỉ.

Phó Yểu Yểu ăn uống no đủ, ngẩng đầu ngắm trăng đỏ trên trời. Nàng đã hẹn với thương nhân chợ đen, hôm nay phải đi lấy y phục phòng thân đặt cho Tinh Viên, còn phải đi mua ít đất linh về.

Nàng đi đến trước xích đu, thật thà nói: “Ma Tôn đại nhân, ta phải đi ra ngoài một chuyến.”

Bách Lý Hưu không mở mắt, chỉ lạnh nhạt đáp lời.

Phó Yểu Yểu: “Ngươi có thể thu hồi thần thức của mình không?”

Bách Lý Hưu cứ thế ngó lơ nàng.

Phó Yểu Yểu đợi cả buổi, đành nhận mệnh thở dài, dẫn Tinh Viên ra ngoài.

Đại ma đầu vẫn còn nằm trong tâm thức nên khi ra ngoài nàng không dám chào hỏi Tiêu A Tứ, ngộ nhỡ ma đầu hiểu lầm nàng cấu kết với ma tu thì hỏng. Đi thẳng đến hẻm Sát Nhật, thương nhân nàng hẹn ở chợ đen đã chờ sẵn. Tu vi Tinh Viên thấp, thể chất kém cả người phàm, Phó Yểu Yểu đặt toàn pháp bảo có thuộc tính phòng ngự cho nàng ấy.

Đang thử đồ, Tinh Viên bỗng nói với Phó Yểu Yểu: “Có nguy hiểm!”

Khả năng nhận diện cảm xúc của yêu nhân nhạy bén lạ thường. Ban đầu thương nhân này còn giấu giếm, sau đó dần dần đã để lộ bản tính. Tinh Viên đã nhận ra ý xấu đầu tiên. Nàng ấy vừa dứt lời, thương nhân kia đã vồ lấy vàng Phó Yểu Yểu vừa lấy ra định trả, hóa thành một con dơi khổng lồ rồi biến mất ngay trong hẻm.

Một đoàn người xuất hiện ở đầu hẻm, người cầm đầu có vóc dáng lùn gầy, pháp bảo đầy mình, ánh mắt hung hiểm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Cứu Rỗi Ma Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook