Sau Khi Cứu Rỗi Ma Tôn

Chương 9:

Xuân Đao Hàn

29/03/2024

Ma Tôn đang ngồi trên vương tọa có vẻ vô cùng hài lòng với tiếng kêu thảm thiết của nàng, những ngón tay đặt nhẹ trên tay vịn thể hiện tâm trạng đang vô cùng tốt của hắn.

Sao Phó Yểu có thể cho rằng một kẻ điên như vậy lại yêu nàng ta cơ chứ?

Trông ánh mắt của hắn rõ ràng chỉ có sự trêu chọc và bỡn cợt mà!

Phó Yểu Yểu đau đến ch ảy nước mắt, cái chết đã cận kề, lòng ham sống mạnh mẽ trỗi dậy: “Ma Tôn tha mạng! Chỉ cần Ma Tôn sẵn lòng giữ lại cái mạng nhỏ của ta, sau này ta sẵn sàng xông pha* cùng Ma Tôn, nguyện lên núi đao xuống biển lửa vì Ma Tôn, không ngại chết muôn lần vì Ma Tôn!”

*Gốc là 马首是瞻- mã thủ thị chiêm: thành ngữ, nghĩa đen: đầu ngựa hướng về phía trước; nghĩa bóng: người không có chính kiến, chỉ bắt chước hoặc nghe lệnh người khác.

Lời này dường như đã lấy được cảm tình của Bách Lý Hưu, hắn vỗ tay cười to, cười đến mức khóe mắt ửng đỏ cả lên, hắn thực sự bảo người hầu lui xuống.

Phó Yểu Yểu lại bị ném xuống mặt đất cứng rắn, tứ chi nàng đau nhức, cảm giác như lục phủ ngũ tạng đều bị xáo trộn hết cả. Nàng quỳ rạp trên đất há mồm th ở dốc, mồ hôi lạnh to như hạt đậu chảy xuống từ trán nàng lặng lẽ rơi xuống sàn ngọc lạnh như băng.

Bách Lý Hưu lê vạt áo rộng thùng thình xuống thềm ngọc, hắn đi đến trước mặt nàng rồi ngồi xổm xuống, khớp ngón tay trắng bệch siết lấy gương mặt nàng.

Phó Yểu Yểu chỉ cảm thấy cơn lạnh thấu xương dần lan ra khắp cơ thể, toàn thân nàng đã không cảm nhận được hơi ẩm nữa.

Lại nhìn gương mặt đẹp đẽ trước mắt, nàng chỉ cảm thấy sợ hãi.



Sắc mặt Bách Lý Hưu không thay đổi, hắn nhìn chằm chằm nàng hồi lâu, ngay khi Phó Yểu Yểu nghĩ mình sắp bị hắn siết đến nổ đầu, rốt cuộc hắn cũng mở miệng: "Được thôi.”

Lúc này Phó Yểu Yểu ướt như vừa được vớt từ trong nước lên, Bách Lý Hưu không giấu vẻ ghét bỏ, hắn buông bàn tay đang siết khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ra, sau đó phủi phủi tay: “Lui ra đi."

Phó Yểu Yểu sợ hắn đổi ý, mặc kệ toàn thân đau nhức và hai chân mềm oặt, nàng chạy trối chết ra khỏi đại điện.

Cửa điện không tiếng động đóng lại, sự im lặng lại bao trùm đại điện.

Bách Lý Hưu ngồi lại trên vương tọa, hấn lấy dụng cụ gọt đẽo và khối ngọc từ trong không gian giới tử ra, tiếp tục làm chân và tay cho người hầu mặc bạch y đang quỳ dưới chân hắn.

Dưới ánh nến, hắn thổi thổi ngọc vụn trên vạt áo: "Các ngươi nói xem, đây là thủ đoạn của Tu Tiên giới, hay là cái đồ vô dụng Phó Yểu kia bị người khác đoạt xá rồi?"

Người hầu ngoan ngoãn quỳ xuống dưới chân hắn nhưng không đáp lại.

Hắn nhớ đến dáng vẻ vừa rồi của nữ nhân kia, cảm thấy vô cùng hứng thú: “Thật ra cũng không có gì đáng ngại, thay đổi chóng mặt như vậy càng thú vị hơn trước. Mấy mánh khóe của Phó Yểu này bản tôn nhìn đã phát chán rồi, nhưng thật ra bản tôn rất mong chờ màn thể hiện tiếp theo của nàng ta."

Phó Yểu Yểu điên cuồng chạy một mạch ra khỏi đại điện, chạy đến kiệt sức, cuối cùng khi đứng trước một điện khác, nàng đã gục xuống đất.

Má ơi, đáng sợ quá đi mất!



Vừa rồi, cái chết chỉ còn cách nàng chưa đến 0.001 cm!

Vậy mà Phó Yểu còn mong nàng báo thù? Với khả năng của nàng, có thể sống sót trong tay đại ma đầu đã là rất không dễ dàng rồi!

Thảm quá trời!

Nàng chỉ tùy tiện đi theo một chút, sao lại đụng đến chính điện của đại ma đầu chứ! Nếu hiện tại nàng đi tìm đại ma đầu để làm rõ mọi chuyện, nói nàng không phải Phó Yểu, nàng chỉ bị ép, liệu đại ma đầu có thể tốt bụng một lần mà thả nàng đi không?

Phó Yểu Yểu lập tức loại âm thầm bỏ suy nghĩ này.

Bách Lý Hưu giữ nàng lại mà không giết, nhất định là có tác dụng gì đó với hắn. Nếu hắn biết nàng không phải Phó Yểu, có thể sẽ không phải chỉ đơn giản là chặt chân chặt tay. Nàng cũng không muốn đội cái tên của người khác mà ù ù cạc cạc chết đi ở Ma giới.

Hơn nữa, nếu có phải chết thì cũng không thể chết ấm ức như thế! Nàng vừa mạo hiểm như vậy, còn chưa được hưởng những thứ tốt mà Phó Yểu nói nữa!

Suy nghĩ một chút, Phó Yểu Yểu bắt đầu ngồi xếp bằng trên đất, thử dùng ý thức để mở không gian giới tử.

Giới tử là một không gian để lưu trữ vật tùy thân, Phó Yểu Yểu dùng ý thức để nhìn bên trong, không sót một thứ gì.

Có lẽ đã một thời gian dài, Phó Yểu không quan tâm lắm nên bên trong không gian giới tử vô cùng bừa bộn, các loại đồ vật, sách bị xếp lung tung, thậm chí Phó Yểu Yểu cũng không có chỗ đặt chân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Cứu Rỗi Ma Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook