Sau Khi Cứu Rỗi Ma Tôn

Chương 8:

Xuân Đao Hàn

29/03/2024

Nếu không phát tác, ma đầu kia chắc chắn không biết nguyên chủ đã hạ độc hắn! Bớt một tội cho bản thân, tỉ lệ đào tẩu tăng lên không ít! Nhưng với sức lực một người của nàng, chỉ sợ rất khó có thể thành công. Không phải nói có vài vị trưởng lão của Quy Nguyên tông cũng bị bắt đi cùng nàng sao, liệu bọn họ có ở Ma điện không nhỉ?

Phó Yểu Yểu quyết định quay lại tìm một chút, nàng không nhìn những ánh mắt tràn đầy ác ý sau lưng nữa mà bước nhanh trở lại Ma điện.

Giống như xuyên qua một lớp cửa vô hình, sự hỗn loạn bay đi, thế giới lại im lặng như trước. Khi đi ra, đầu óc nàng còn hơi choáng váng, hiện tại quay lại, nàng còn phải nhớ đường. Nhưng trừ phòng, nơi này không có vật tham chiếu, các phòng đều giống nhau như đúc, Phó Yểu Yểu như ruồi mất đầu đi loạn lên, đi đến độ chân đau rát và lại thành công lạc đường.

Phó Yểu Yểu ngồi dưới đất, vừa xoa xoa chân vừa nhìn chằm chằm mặt trăng trên đỉnh đầu, có lẽ ở Ma giới không có mặt trời, chỉ dựa vào trăng tròn và trăng khuyết để phân chia ngày đêm.

Đang đoán già đoán non, một bóng dáng màu trắng trôi từ chỗ rẽ phía trước đột nhiên lọt vào tầm mắt của nàng. Người nọ bước đi như đang bay, dường như hòa làm một với quang cảnh xung quanh, chỉ cần không chú ý sẽ bỏ qua ngay, cho rằng mình vừa hoa mắt. Phó Yểu Yểu cả kinh, nàng thầm nhủ chẳng lẽ đây là ma tướng trong Ma điện?

Không dễ gì mới gặp được người nào đó, nàng đương nhiên sẽ không bỏ qua rồi. Thấy người nọ dần trôi về phía trước, nàng chạy theo, lén lút đuổi kịp. Vừa đông lừa tây gạt, người mặc bạch y dường như không phát hiện ra có người theo dõi, lập tức trôi vào cửa điện.

Cửa điện kia mở một nửa, Phó Yểu Yểu nhìn lên, nàng đang định nhìn lén xem bên trong có chuyện gì xảy ra nhưng còn chưa tới gần cửa điện, cơ thể nàng đột nhiên mất khống chế mà lao thẳng về phía trước, sau đó bụp một tiếng ngã vào trong.

Trong nháy mắt vào trong điện, nàng đột nhiên cảm thấy cảm giác bí bách như cái chết đang cận kề, khiến nàng suýt nữa nghẹt thở.

Phó Yểu Yểu ý thức được, cứng cổ chậm rãi ngẩng đầu.

Vẫn là điện phủ được xây bằng ngọc thạch, mười hai trụ ngọc khổng lồ phân bố hai bên điện, giống như chọc thẳng lên trời, khiến đại điện trông vô cùng áp lực. Bạch y nhân cầm đèn đứng hai bên, cúi đầu không nói, nến trong điện lần lượt được châm lên và vẫn không có ai lên tiếng.

Theo bậc thang trong điện đi lên, một nam tử nửa nằm nửa ngồi trên vương tọa bằng ngọc, tóc đen như mực buông xuống theo vương tọa, vạt áo màu đen rộng thùng thình buông dài theo thềm ngọc, rơi xuống trước mặt nàng, có thể thấy hoa văn màu đen phức tạp bên trên.

Xong đời rồi, xong đời rồi, xong đời rồi! Là cái tên Ma Tôn điên khùng kia!

Phó Yểu Yểu nâng nửa đầu lên, bướng bỉnh ngửa đầu giữa không trung, không dám ngẩng đầu cao hơn. Chỉ thấy một người hầu mặc bạch y quỳ xuống bên chân hẳn, nhưng chỉ có một cánh tay, một chân. Ngọc vụn rơi đầy trên đất, một tiếng động như có ai gọt khắc ngọc thạch vang lên từ trên vương tọa.



Một hồi lâu sau, Phó Yểu Yểu nghe được một tiếng cười khẽ. Nói là cười nhưng một nửa ý cười cũng không có, máu trong cơ thể nàng như muốn đông cứng lại.

Nàng nghe thấy hắn nói: "Ngươi đã chủ động dâng lên cửa, vậy tháo một cánh tay và một chân của ngươi cho nó dùng đi.”

Đây là nhân vật phản diện tuyệt thế gì vậy, sao vừa gặp nhau đã đòi tháo tay tháo chân người ta ra rồi!

Cả người Phó Yểu Yểu chấn động, nàng lập tức ngẩng đầu cầu xin tha thứ:

"Xin Ma Tôn tha mạng!"

Hửm...?

Ma Tôn này, không ngờ dung mạo của hắn lại đẹp như vậy.

So với tiên sinh dạy học nàng thấy ở trên trấn thì người này còn tuấn mỹ hơn nhiều. Nhưng mái tóc đen rối tung, đôi mắt tăm tối lộ ra vài phần bệnh tật đã phá hỏng vẻ đẹp của hắn.

Bách Lý Hưu nhìn nàng chằm chằm, ánh mắt lạnh như băng, giống như đang quan sát một xác chết. Cổ họng Phó Yểu Yểu như bị một bàn tay siết chặt, cảm giác bí bách đến nghẹt thở khiến nàng gần như không thở nổi.

Nhưng sửng sốt một lúc, mấy người

hầu mặc bạch y xung quanh đang bước tới vây quanh nàng. Họ cố định cơ thể Phó Yểu Yểu, một người túm lấy chân của nàng, một người nắm lấy cánh tay nàng, đây chính xác là tư thế ngũ mã phanh thây để giật đứt tứ chi của nàng ra.

Khi cảm giác đau đớn dữ dội truyền đến, rốt cuộc Phó Yểu Yểu cũng ý thức được chuyện gì sắp xảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Cứu Rỗi Ma Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook