Sau Khi Đoạt Lại Khí Vận, Ta Danh Chấn Thiên Hạ
Chương 5:
Nhu Nạo Khinh Mạn
14/11/2024
Thế giới này hoàn toàn khác biệt với thế giới đời trước, phàm nhân có thể tu luyện.
Thẩm Nhu từ khi còn bé bắt đầu tu hành, trở thành một y tu luyện chế đan dược.
Đảo mắt mấy trăm năm, nàng cũng thành y tu nổi danh của Tiên Hư giới, đan dược nàng luyện chế ra tất cả đều là cực phẩm.
Ngay khi A Nhu dần dần quên mất chuyện cũ trước kia.
Không nghĩ tới vừa mở mắt, nàng lại thấy được những người này.
Trước mắt giờ khắc này, là sau khi Thôi Lạc Thư trở thành trạng nguyên lang thì mang theo Mục Tú Kiều về thôn Thủy Vân. Người nhà họ Thôi cùng nhau khuyên nàng tiếp nhận Mục Tú Kiều trở thành bình thê.
Tay Thẩm Nhu nắm chặt thành quyền rồi chậm rãi buông ra.
Nàng không rõ đời trước Diêu Trang Thanh từ đâu biết được nàng là khí vận chi nữ, cũng không biết khí vận chi nữ đến cùng là cái thứ gì, nàng chỉ biết cái gia đình này, vì những mệnh cách hư vô mờ mịt kia hại chết nàng, lại hại cả nhà của nàng, nàng rốt cục có cơ hội báo thù.
Trong Tiên Hư Giới, phụ mẫu của nàng đều chỉ là phàm nhân, đã thọ hết chết già, chỉ còn một mình nàng, cho nên nàng đối với Tiên Hư Giới cũng không lưu luyến.
Thẩm Nhu chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía mấy người trước mắt, trừ ba người này, còn có tiểu cô Thôi Văn Lan cũng ở đây.
Đời trước nàng cũng không biết Thôi Lạc Thư cùng Mục Tú Kiều đã trở về trong đêm qua. Sáng nay ngủ dậy, nàng vừa làm xong điểm tâm đã bị Diêu Trang Thanh và tiểu cô Thôi Văn Lan kéo đến nhà chính, ấn nàng ngồi xuống, sau đó Thôi Lạc Thư mang theo Mục Tú Kiều đi vào nhà chính, lừa gạt nói với nàng những lời kia.
"A Nhu, ngươi chớ có sợ, hết thảy đều có nương thay ngươi làm chủ, coi như nàng vào cửa, nương cũng sẽ không thật sự xem nàng làm tức phụ, nương chỉ có tức phụ là ngươi, nương cũng chỉ thích ngươi mà thôi. Nhưng nàng dù sao cũng là cháu gái của các lão, lại là huyện chủ mà tiên đế đã phong, nếu là không đồng ý, ta chỉ sợ Lạc Thư ngày sau trở lại kinh thành làm quan cũng sẽ bị liên luỵ... Ai, nói cho cùng vẫn là Lạc Thư không tốt."
Lúc này, người nói chuyện chính là Thôi mẫu Diêu Trang Thanh, cũng nói ra lời nói giống đời trước.
Thôi mẫu Diêu Trang Thanh năm nay tầm hơn 30 tuổi, đuôi mắt dài nhỏ, làn da trắng, hiện tuy có mập, nhưng ngũ quan còn có thể nhìn ra được lúc còn trẻ cũng là mỹ nhân chân chính. Bằng không thì cũng sẽ không sinh ra nhi tử Thôi Lạc Thư mặt như quan ngọc như vậy, để Mục Tú Kiều, thân là cháu gái của Các lão nhớ mãi không quên, hao tổn tâm cơ, dù là làm bình thê cũng muốn gả cho hắn.
Diêu Trang Thanh nói một câu cuối cùng giống như nổi giận, quay người nâng bàn tay tát lên mặt của Thôi Lạc Thư: "Tên khốn kiếp này, coi như Triều Đại Lương có thể cưới bình thê, nhưng cũng không thấy mấy người thật sự cưới, cưới vợ cưới hiền, A Nhu đã là vạn phần hiền lành rồi, ngươi, ngươi vì sao còn..."
Âm thanh cái tát vang lên vang dội, gương mặt Thôi Lạc Thư bị đánh lệch sang một bên.
Hắn không nói gì, đứng im đón lấy một tát này, gương mặt thậm chí từ từ sưng đỏ.
Diêu Trang Thanh cực có tâm kế, bằng không thì cũng không thể mang theo Thôi gia ở kinh thành đứng vững gót chân, để nhiều quý phụ nhân kinh thành đều thích kết giao với bà, cuối cùng dẫn đầu người nhà họ Thôi đứng ở vị trí dưới một người trên vạn người đó.
Ngay cả nhi tử thương yêu nhất bà ta có thể nói đánh là đánh, ra tay lại hung ác như thế, có thể thấy được tâm tính có bao nhiêu tàn nhẫn, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn.
Tại triều Đại Lương, nam tử tam thê tứ thϊếp lại là chuyện bình thường. Bình thê cũng giống như chính thê, con cái sinh ra đều là dòng chính.
Nhưng bình dân bách tính bình thường, nuôi mình cùng vợ con cũng đã gian nan rồi, tự nhiên không có tâm tư rảnh mà đi cưới cái gì bình thê, thị thϊếp.
Mà những gia đình cao môn đại hộ, cưới đều là môn đăng hộ đối, muốn cưới thêm một người làm bình thê, cũng phải hỏi đến nhà mẹ đẻ của chính thê có đồng ý hay không.
Thêm nữa, Triều Đại Lương mặc dù có thể cưới bình thê, nhưng cần chính thê gật đầu, nếu như chính thê không gật đầu, mặc cho hắn là trạng nguyên lang hay là Vương gia có quyền thế trong kinh thành, cũng không thể cưới bình thê vào cửa.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao người nhà họ Thôi sẽ ăn nói khép nép dụ nàng đồng ý cho Mục Tú Kiều vào cửa.
Thẩm Nhu từ khi còn bé bắt đầu tu hành, trở thành một y tu luyện chế đan dược.
Đảo mắt mấy trăm năm, nàng cũng thành y tu nổi danh của Tiên Hư giới, đan dược nàng luyện chế ra tất cả đều là cực phẩm.
Ngay khi A Nhu dần dần quên mất chuyện cũ trước kia.
Không nghĩ tới vừa mở mắt, nàng lại thấy được những người này.
Trước mắt giờ khắc này, là sau khi Thôi Lạc Thư trở thành trạng nguyên lang thì mang theo Mục Tú Kiều về thôn Thủy Vân. Người nhà họ Thôi cùng nhau khuyên nàng tiếp nhận Mục Tú Kiều trở thành bình thê.
Tay Thẩm Nhu nắm chặt thành quyền rồi chậm rãi buông ra.
Nàng không rõ đời trước Diêu Trang Thanh từ đâu biết được nàng là khí vận chi nữ, cũng không biết khí vận chi nữ đến cùng là cái thứ gì, nàng chỉ biết cái gia đình này, vì những mệnh cách hư vô mờ mịt kia hại chết nàng, lại hại cả nhà của nàng, nàng rốt cục có cơ hội báo thù.
Trong Tiên Hư Giới, phụ mẫu của nàng đều chỉ là phàm nhân, đã thọ hết chết già, chỉ còn một mình nàng, cho nên nàng đối với Tiên Hư Giới cũng không lưu luyến.
Thẩm Nhu chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía mấy người trước mắt, trừ ba người này, còn có tiểu cô Thôi Văn Lan cũng ở đây.
Đời trước nàng cũng không biết Thôi Lạc Thư cùng Mục Tú Kiều đã trở về trong đêm qua. Sáng nay ngủ dậy, nàng vừa làm xong điểm tâm đã bị Diêu Trang Thanh và tiểu cô Thôi Văn Lan kéo đến nhà chính, ấn nàng ngồi xuống, sau đó Thôi Lạc Thư mang theo Mục Tú Kiều đi vào nhà chính, lừa gạt nói với nàng những lời kia.
"A Nhu, ngươi chớ có sợ, hết thảy đều có nương thay ngươi làm chủ, coi như nàng vào cửa, nương cũng sẽ không thật sự xem nàng làm tức phụ, nương chỉ có tức phụ là ngươi, nương cũng chỉ thích ngươi mà thôi. Nhưng nàng dù sao cũng là cháu gái của các lão, lại là huyện chủ mà tiên đế đã phong, nếu là không đồng ý, ta chỉ sợ Lạc Thư ngày sau trở lại kinh thành làm quan cũng sẽ bị liên luỵ... Ai, nói cho cùng vẫn là Lạc Thư không tốt."
Lúc này, người nói chuyện chính là Thôi mẫu Diêu Trang Thanh, cũng nói ra lời nói giống đời trước.
Thôi mẫu Diêu Trang Thanh năm nay tầm hơn 30 tuổi, đuôi mắt dài nhỏ, làn da trắng, hiện tuy có mập, nhưng ngũ quan còn có thể nhìn ra được lúc còn trẻ cũng là mỹ nhân chân chính. Bằng không thì cũng sẽ không sinh ra nhi tử Thôi Lạc Thư mặt như quan ngọc như vậy, để Mục Tú Kiều, thân là cháu gái của Các lão nhớ mãi không quên, hao tổn tâm cơ, dù là làm bình thê cũng muốn gả cho hắn.
Diêu Trang Thanh nói một câu cuối cùng giống như nổi giận, quay người nâng bàn tay tát lên mặt của Thôi Lạc Thư: "Tên khốn kiếp này, coi như Triều Đại Lương có thể cưới bình thê, nhưng cũng không thấy mấy người thật sự cưới, cưới vợ cưới hiền, A Nhu đã là vạn phần hiền lành rồi, ngươi, ngươi vì sao còn..."
Âm thanh cái tát vang lên vang dội, gương mặt Thôi Lạc Thư bị đánh lệch sang một bên.
Hắn không nói gì, đứng im đón lấy một tát này, gương mặt thậm chí từ từ sưng đỏ.
Diêu Trang Thanh cực có tâm kế, bằng không thì cũng không thể mang theo Thôi gia ở kinh thành đứng vững gót chân, để nhiều quý phụ nhân kinh thành đều thích kết giao với bà, cuối cùng dẫn đầu người nhà họ Thôi đứng ở vị trí dưới một người trên vạn người đó.
Ngay cả nhi tử thương yêu nhất bà ta có thể nói đánh là đánh, ra tay lại hung ác như thế, có thể thấy được tâm tính có bao nhiêu tàn nhẫn, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn.
Tại triều Đại Lương, nam tử tam thê tứ thϊếp lại là chuyện bình thường. Bình thê cũng giống như chính thê, con cái sinh ra đều là dòng chính.
Nhưng bình dân bách tính bình thường, nuôi mình cùng vợ con cũng đã gian nan rồi, tự nhiên không có tâm tư rảnh mà đi cưới cái gì bình thê, thị thϊếp.
Mà những gia đình cao môn đại hộ, cưới đều là môn đăng hộ đối, muốn cưới thêm một người làm bình thê, cũng phải hỏi đến nhà mẹ đẻ của chính thê có đồng ý hay không.
Thêm nữa, Triều Đại Lương mặc dù có thể cưới bình thê, nhưng cần chính thê gật đầu, nếu như chính thê không gật đầu, mặc cho hắn là trạng nguyên lang hay là Vương gia có quyền thế trong kinh thành, cũng không thể cưới bình thê vào cửa.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao người nhà họ Thôi sẽ ăn nói khép nép dụ nàng đồng ý cho Mục Tú Kiều vào cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.