Sau Khi Đối Thủ Một Mất Một Còn Của Tôi Mất Trí Nhớ
Chương 44: Đối Thủ Một Mất Một Còn Mất Trí Nhớ
Nhị Vân
03/11/2024
Việt Ngôn Quy cau mày, nhìn cô một cách khó tin.
Tại sao anh đã tránh được việc mất trí nhớ, tại sao anh không phải bị sóng đánh vào bờ mà vẫn không thoát được số phận bị nữ chính nhặt được?
Anh do dự một lát, quyết định nhận rằng mình đã bị mất trí nhớ: “Đúng vậy, tôi không nhớ gì cả.”
Cô nữ chính này tại sao vừa nhìn đã biết anh mất trí nhớ, thậm chí còn bịa sẵn một thân phận giả cho anh? Chẳng lẽ cô ta cũng nằm mơ thấy giấc mơ đó? Hay là cô ta có ý đồ gì khác?
Cô là Lâm Lai Hề, là chân mệnh thiên nữ mà quyển tiểu thuyết tổng tài kia sắp xếp cho anh?
Cho dù anh có mất trí nhớ thật thì chẳng lẽ khi mất trí nhớ anh lại thích một cô gái thế này sao?
Quan trọng hơn là anh nhớ rõ trong giấc mơ kia, Tiểu Anh Đào vì yêu mà sinh hận nên muốn lái xe đâm vào cô gái tên Lâm Lai Hề này. Ai ngờ chính cô lại bị một chiếc xe tải mất lái khác ở ngã tư đâm trúng, khiến khuôn mặt bị hủy hoại, còn gãy mất một chân. Cùng một ngã tư, cũng là xe tài, đây là trùng hợp sao?
Bà cô mặc áo hoa không ngừng than thở: “Vết thương ở đầu này tốn rất nhiều tiền để chữa trị. Bây giờ nó thực sự bị mất trí nhớ rồi, chẳng phải càng tốn kém hơn sao? Tiểu Hề à, cô không có tiền đâu đấy! Tiểu Ngư phải không? Hai ngày nữa chúng ta sẽ xuất viện. Cậu nợ tôi hơn 2000 tệ tiền thuốc, không được quên đâu đấy!”
Việt Ngôn Quy làm ngơ trước mấy lời lải nhải của bà cô. Anh nhớ lại những con chữ đẫm máu kia mà không khỏi rùng mình, đại tiểu thư Kiều kiêu ngạo, xinh đẹp như vậy, lại còn thích đánh đấm như vậy, tại sao lại rơi vào tình huống như vậy chứ?
Hơn nữa anh tin rằng Kiều Anh Đào mà anh biết, cho dù yêu anh đến điên cuồng thì cũng sẽ không làm ra chuyện lái xe đâm người khác như vậy. Cho dù có lái xe đâm người khác thì cũng sẽ không đâm Lâm Lai Hề. Cô ấy sẽ chỉ lái xem điện đụng đụng vào tên vị hôn phu đã yêu người khác này thôi. Chắc chắn ở đây có điều mờ ám gì đó...
Để điều tra được người đã gây ra vụ tai nạn này, quan trọng nhất là tìm ra cách cứu Tiểu Anh Đào khỏi vụ tông xe sau này, Việt Ngôn Quy không dám mạo hiểm thừa nhận mình không mất trí nhớ.
Lỡ như anh vừa nói rằng mình không mất trí nhớ thì sẽ có một chậu hoa lớn rơi từ trên cao xuống khiến anh mất trí nhớ thật thì sao? Nếu anh thật sự mất trí nhớ, trở thành một nam chính bù nhìn như trong tiểu thuyết vậy anh làm cách nào để giúp Tiểu Anh Đào thoát được vụ tông xe đó?
Việt Ngôn Quy quyết định giấu chuyện mình vẫn ổn, giả vờ mất trí nhớ.
Anh muốn xem cô nữ chính trong quyển tiểu thuyết tổng tài Lâm Lai Hề này sẽ diễn như thế nào.
Không ngờ nửa tháng qua, anh không thấy bất kỳ kỹ thuật diễn xuất xuất sắc nào của cô Lâm này.
Mà ngược lại, đại tiểu thư Kiều nhà anh lại có một màn trình diễn vô cùng nổi bật, xuất sắc. Hôm nay khi gặp lại, mắt cô đỏ hoe, chạy đến dịu dàng gọi anh là anh Ngôn Quy khiến anh sợ muốn chết.
Tại sao anh đã tránh được việc mất trí nhớ, tại sao anh không phải bị sóng đánh vào bờ mà vẫn không thoát được số phận bị nữ chính nhặt được?
Anh do dự một lát, quyết định nhận rằng mình đã bị mất trí nhớ: “Đúng vậy, tôi không nhớ gì cả.”
Cô nữ chính này tại sao vừa nhìn đã biết anh mất trí nhớ, thậm chí còn bịa sẵn một thân phận giả cho anh? Chẳng lẽ cô ta cũng nằm mơ thấy giấc mơ đó? Hay là cô ta có ý đồ gì khác?
Cô là Lâm Lai Hề, là chân mệnh thiên nữ mà quyển tiểu thuyết tổng tài kia sắp xếp cho anh?
Cho dù anh có mất trí nhớ thật thì chẳng lẽ khi mất trí nhớ anh lại thích một cô gái thế này sao?
Quan trọng hơn là anh nhớ rõ trong giấc mơ kia, Tiểu Anh Đào vì yêu mà sinh hận nên muốn lái xe đâm vào cô gái tên Lâm Lai Hề này. Ai ngờ chính cô lại bị một chiếc xe tải mất lái khác ở ngã tư đâm trúng, khiến khuôn mặt bị hủy hoại, còn gãy mất một chân. Cùng một ngã tư, cũng là xe tài, đây là trùng hợp sao?
Bà cô mặc áo hoa không ngừng than thở: “Vết thương ở đầu này tốn rất nhiều tiền để chữa trị. Bây giờ nó thực sự bị mất trí nhớ rồi, chẳng phải càng tốn kém hơn sao? Tiểu Hề à, cô không có tiền đâu đấy! Tiểu Ngư phải không? Hai ngày nữa chúng ta sẽ xuất viện. Cậu nợ tôi hơn 2000 tệ tiền thuốc, không được quên đâu đấy!”
Việt Ngôn Quy làm ngơ trước mấy lời lải nhải của bà cô. Anh nhớ lại những con chữ đẫm máu kia mà không khỏi rùng mình, đại tiểu thư Kiều kiêu ngạo, xinh đẹp như vậy, lại còn thích đánh đấm như vậy, tại sao lại rơi vào tình huống như vậy chứ?
Hơn nữa anh tin rằng Kiều Anh Đào mà anh biết, cho dù yêu anh đến điên cuồng thì cũng sẽ không làm ra chuyện lái xe đâm người khác như vậy. Cho dù có lái xe đâm người khác thì cũng sẽ không đâm Lâm Lai Hề. Cô ấy sẽ chỉ lái xem điện đụng đụng vào tên vị hôn phu đã yêu người khác này thôi. Chắc chắn ở đây có điều mờ ám gì đó...
Để điều tra được người đã gây ra vụ tai nạn này, quan trọng nhất là tìm ra cách cứu Tiểu Anh Đào khỏi vụ tông xe sau này, Việt Ngôn Quy không dám mạo hiểm thừa nhận mình không mất trí nhớ.
Lỡ như anh vừa nói rằng mình không mất trí nhớ thì sẽ có một chậu hoa lớn rơi từ trên cao xuống khiến anh mất trí nhớ thật thì sao? Nếu anh thật sự mất trí nhớ, trở thành một nam chính bù nhìn như trong tiểu thuyết vậy anh làm cách nào để giúp Tiểu Anh Đào thoát được vụ tông xe đó?
Việt Ngôn Quy quyết định giấu chuyện mình vẫn ổn, giả vờ mất trí nhớ.
Anh muốn xem cô nữ chính trong quyển tiểu thuyết tổng tài Lâm Lai Hề này sẽ diễn như thế nào.
Không ngờ nửa tháng qua, anh không thấy bất kỳ kỹ thuật diễn xuất xuất sắc nào của cô Lâm này.
Mà ngược lại, đại tiểu thư Kiều nhà anh lại có một màn trình diễn vô cùng nổi bật, xuất sắc. Hôm nay khi gặp lại, mắt cô đỏ hoe, chạy đến dịu dàng gọi anh là anh Ngôn Quy khiến anh sợ muốn chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.