Sau Khi Gả Cho Anh Trai Nam Chính, Nữ Phụ Thức Tỉnh Rồi
Chương 19: Hành Lý Của Anh Đâu?
home Độc Bộ Thiên Hạ
02/10/2023
Giang Vân Yến vừa nhìn thì cũng không phải là người nói nhiều, Ôn Du chột dạ, mặc dù không thực sự thành công ở bên ngoài, nhưng chuyện xấu của cô với Giang Vân Cẩn cũng không ít, cô càng không dám nói một lời nào, yên tĩnh tới khách sạn.
Bên này là thành phố điện ảnh chuyên môn quay phim cổ trang, xung quanh cũng có rất nhiều khách sạn, đoàn làm phim bọn họ không thiếu tiền, diễn viên cũng được ở trong những căn phòng tốt nhất.
Phòng của Ôn Du là phòng đơn.
Đi vào, Ôn Du thả lỏng hơn rất nhiều, hận không thể trực tiếp nằm xuống hẹn gặp Chu Công, chẳng qua trước mặt còn có boss lớn, cô không dám, nhỏ giọng nói: “Hành lý của anh đâu? Tiểu Trần không mang hành lý của anh lên hay sao?”
Chỉ có hai người bọn họ đi lên, Tiểu Trần vẫn đứng ở bên dưới.
Nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, một lúc sau thấy Tiểu Trần mang theo một cái túi hành lý nho nhỏ đến: “Cô chủ, tôi đặt đồ ở chỗ này.”
Nói xong Tiểu Trần liền rời khỏi.
Ôn Du nghi ngờ nhìn về phía Giang Vân Yến, chẳng lẽ lại muốn cô thu dọn?
Không nên không nên!
Không đợi Ôn Du từ chối, chỉ thấy Giang Vân Yến đã mở túi hành lý ra, thế nhưng bên trong không phải là quần áo của anh, mà là một túi đầy các loại đồ ăn, có thịt bò khô, có thịt heo sấy, có các loại thịt hộp.
Mọi thứ đều được đựng trong túi nhựa dùng một lần, vừa nhìn đã biết chính là đồ nhà làm.
Lúc này Giang Vân Yến không còn hình tượng tinh anh ưu tú như lúc đứng chung cùng với đạo diễn nữa, ngược lại vén tay áo lên, lộ ra cánh tay săn chắc, lấy một số thức ăn cần phải ướp lạnh ra rồi hỏi: “Tủ lạnh ở đâu?”
Ôn Du sợ ngây người, cô chưa từng nhìn thấy Giang Vân Yến như vậy bao giờ, ngây ngốc chỉ vào một vị trí.
Giang Vân Yến nhanh chóng đi qua cất kỹ những thứ này, lại nhặt những thứ không cần cho vào tủ lạnh lên, đang muốn tìm nơi để thì phát hiện căn phòng kia có hơi bừa bộn.
Ôn Du vội vàng thu dọn máy vi tính, túi thức ăn ngoài, mỹ phẩm dưỡng da ở trên bàn một chút.
“Để anh.” Giang Vân Yến ngăn cản cô, chủ động thu dọn.
Động tác của anh thành thạo, sắp xếp các loại chai lọ theo kích thước và chiều cao, cũng vứt hết rác vào thùng rác, không bao lâu đã dọn dẹp lại bàn sạch sẽ, cuối cùng đặt đồ ăn do anh mang tới lên một cách ngay ngắn.
Giang Vân Yến làm xong tất cả mọi chuyện mới chậm rãi kéo tay áo xuống, giải thích nói: “Mẹ bảo anh mang tới, Tiểu Cẩn cũng có một phần, thịt này có thể ăn với cơm, mẹ nghe nói cơm của đoàn làm phim ăn không được ngon lắm, còn lại là đồ ăn vặt.”
Bên này là thành phố điện ảnh chuyên môn quay phim cổ trang, xung quanh cũng có rất nhiều khách sạn, đoàn làm phim bọn họ không thiếu tiền, diễn viên cũng được ở trong những căn phòng tốt nhất.
Phòng của Ôn Du là phòng đơn.
Đi vào, Ôn Du thả lỏng hơn rất nhiều, hận không thể trực tiếp nằm xuống hẹn gặp Chu Công, chẳng qua trước mặt còn có boss lớn, cô không dám, nhỏ giọng nói: “Hành lý của anh đâu? Tiểu Trần không mang hành lý của anh lên hay sao?”
Chỉ có hai người bọn họ đi lên, Tiểu Trần vẫn đứng ở bên dưới.
Nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, một lúc sau thấy Tiểu Trần mang theo một cái túi hành lý nho nhỏ đến: “Cô chủ, tôi đặt đồ ở chỗ này.”
Nói xong Tiểu Trần liền rời khỏi.
Ôn Du nghi ngờ nhìn về phía Giang Vân Yến, chẳng lẽ lại muốn cô thu dọn?
Không nên không nên!
Không đợi Ôn Du từ chối, chỉ thấy Giang Vân Yến đã mở túi hành lý ra, thế nhưng bên trong không phải là quần áo của anh, mà là một túi đầy các loại đồ ăn, có thịt bò khô, có thịt heo sấy, có các loại thịt hộp.
Mọi thứ đều được đựng trong túi nhựa dùng một lần, vừa nhìn đã biết chính là đồ nhà làm.
Lúc này Giang Vân Yến không còn hình tượng tinh anh ưu tú như lúc đứng chung cùng với đạo diễn nữa, ngược lại vén tay áo lên, lộ ra cánh tay săn chắc, lấy một số thức ăn cần phải ướp lạnh ra rồi hỏi: “Tủ lạnh ở đâu?”
Ôn Du sợ ngây người, cô chưa từng nhìn thấy Giang Vân Yến như vậy bao giờ, ngây ngốc chỉ vào một vị trí.
Giang Vân Yến nhanh chóng đi qua cất kỹ những thứ này, lại nhặt những thứ không cần cho vào tủ lạnh lên, đang muốn tìm nơi để thì phát hiện căn phòng kia có hơi bừa bộn.
Ôn Du vội vàng thu dọn máy vi tính, túi thức ăn ngoài, mỹ phẩm dưỡng da ở trên bàn một chút.
“Để anh.” Giang Vân Yến ngăn cản cô, chủ động thu dọn.
Động tác của anh thành thạo, sắp xếp các loại chai lọ theo kích thước và chiều cao, cũng vứt hết rác vào thùng rác, không bao lâu đã dọn dẹp lại bàn sạch sẽ, cuối cùng đặt đồ ăn do anh mang tới lên một cách ngay ngắn.
Giang Vân Yến làm xong tất cả mọi chuyện mới chậm rãi kéo tay áo xuống, giải thích nói: “Mẹ bảo anh mang tới, Tiểu Cẩn cũng có một phần, thịt này có thể ăn với cơm, mẹ nghe nói cơm của đoàn làm phim ăn không được ngon lắm, còn lại là đồ ăn vặt.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.