Sau Khi Gả Cho Anh Trai Nam Chính, Nữ Phụ Thức Tỉnh Rồi
Chương 20: Nhân Duyên Tốt Hơn
home Độc Bộ Thiên Hạ
02/10/2023
Ôn Du ngạc nhiên, trong đầu hiện lên hình ảnh mẹ của nam chính, vẻ mặt ấm áp, lộ ra dáng vẻ tươi cười nói: “Mẹ Giang thật tốt, thế nhưng nhiều như vậy, em cũng không ăn hết được, anh hai có không?”
Giang Vân Yến sâu kín nhìn cô một cái, không có trả lời, ngược lại nói: “Ăn không hết thì chia cho người khác. Trong công việc, dù có xuất thân tốt thì cũng phải xây dựng mối quan hệ tốt, như vậy danh tiếng mới tốt được.”
Ôn Du bị anh chọc cười, có lẽ cũng đoán được chắc chắn anh không có phần của mẹ Giang, quá thảm rồi.
Thế nhưng dù sao bây giờ anh cũng là ông chủ, là người phân phát chi phí sinh hoạt cho cô, Ôn Du cầm lấy một túi thịt heo sấy, ừm, cô thích ăn nhất là thịt heo sấy do mẹ Giang làm, có chút tiếc nuối.
Lại đặt xuống, cầm một túi thịt bò khô đưa tới, khuôn mặt nhỏ nhắn sau khi tẩy trang lộ ra hai phần non nớt cũng có chút lấy lòng cùng ân cần nói: “Anh hai, cho anh cái này.”
Đáy mắt Giang Vân Yến hiện lên vẻ mỉm cười, không có từ chối nói: “Tốt.”
Anh nhận lấy thịt bò khô, một tay còn lại vỗ đầu Ôn Du nói: “Quay phim thật tốt, anh đi trước.”
Ôn Du ngạc nhiên: “Anh không ngủ ở đây sao?”
“Không được, ngày mai còn có việc ở bên phía trung tâm thành phố.” Giang Vân Yến lắc đầu, cầm thịt bò khô rời khỏi, thuận tiện khép cửa phòng lại.
Vừa đi ra đã nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của trợ lý Tiểu Trần.
Ông chủ vừa vào phòng của bà chủ, thế nhưng chưa tới mười phút đã đi ra rồi?
Hai mắt Giang Vân Yến híp lại.
Tiểu Trần lập tức nói: “Ông chủ, đây là thịt bò khô mà bà chủ cố ý đưa cho anh sao? Thịt bò khô ăn ngon như vậy cũng không tiếc đưa cho ông chủ, ông chủ thật là có phúc, không cô đơn giống như tôi…”
Giang Vân Yến:... Trợ lý này thực sự thay đổi rồi.
…
Mấy ngày tiếp theo Ôn Du đều có cảnh quay.
Cô không có giống như suy nghĩ của những người bên ngoài, nhân dịp quay phim để quấn quít gây sự với Giang Vân Cẩn, dù cho ngày thứ hai Tô Lãnh Nguyệt đã rời khỏi đoàn làm phim.
Cô thực sự ăn không hết đồ ăn vặt, ngày hôm sau thì mang một phần đến chia sẻ với các diễn viên quay phim cùng.
Ban đầu mọi người vẫn còn rụt rè xấu hổ, nhưng sau khi ăn xong tất cả đều yêu thích không thôi, xin cô địa chỉ mua hàng, biết được là người trong nhà làm, tất cả đều cảm thán không thôi, chỉ có thể xin cô thêm một ít.
Ngược lại thật sự khiến cho nhân duyên của Ôn Du ở trong đoàn làm phim tốt hơn rất nhiều.
Giang Vân Yến sâu kín nhìn cô một cái, không có trả lời, ngược lại nói: “Ăn không hết thì chia cho người khác. Trong công việc, dù có xuất thân tốt thì cũng phải xây dựng mối quan hệ tốt, như vậy danh tiếng mới tốt được.”
Ôn Du bị anh chọc cười, có lẽ cũng đoán được chắc chắn anh không có phần của mẹ Giang, quá thảm rồi.
Thế nhưng dù sao bây giờ anh cũng là ông chủ, là người phân phát chi phí sinh hoạt cho cô, Ôn Du cầm lấy một túi thịt heo sấy, ừm, cô thích ăn nhất là thịt heo sấy do mẹ Giang làm, có chút tiếc nuối.
Lại đặt xuống, cầm một túi thịt bò khô đưa tới, khuôn mặt nhỏ nhắn sau khi tẩy trang lộ ra hai phần non nớt cũng có chút lấy lòng cùng ân cần nói: “Anh hai, cho anh cái này.”
Đáy mắt Giang Vân Yến hiện lên vẻ mỉm cười, không có từ chối nói: “Tốt.”
Anh nhận lấy thịt bò khô, một tay còn lại vỗ đầu Ôn Du nói: “Quay phim thật tốt, anh đi trước.”
Ôn Du ngạc nhiên: “Anh không ngủ ở đây sao?”
“Không được, ngày mai còn có việc ở bên phía trung tâm thành phố.” Giang Vân Yến lắc đầu, cầm thịt bò khô rời khỏi, thuận tiện khép cửa phòng lại.
Vừa đi ra đã nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của trợ lý Tiểu Trần.
Ông chủ vừa vào phòng của bà chủ, thế nhưng chưa tới mười phút đã đi ra rồi?
Hai mắt Giang Vân Yến híp lại.
Tiểu Trần lập tức nói: “Ông chủ, đây là thịt bò khô mà bà chủ cố ý đưa cho anh sao? Thịt bò khô ăn ngon như vậy cũng không tiếc đưa cho ông chủ, ông chủ thật là có phúc, không cô đơn giống như tôi…”
Giang Vân Yến:... Trợ lý này thực sự thay đổi rồi.
…
Mấy ngày tiếp theo Ôn Du đều có cảnh quay.
Cô không có giống như suy nghĩ của những người bên ngoài, nhân dịp quay phim để quấn quít gây sự với Giang Vân Cẩn, dù cho ngày thứ hai Tô Lãnh Nguyệt đã rời khỏi đoàn làm phim.
Cô thực sự ăn không hết đồ ăn vặt, ngày hôm sau thì mang một phần đến chia sẻ với các diễn viên quay phim cùng.
Ban đầu mọi người vẫn còn rụt rè xấu hổ, nhưng sau khi ăn xong tất cả đều yêu thích không thôi, xin cô địa chỉ mua hàng, biết được là người trong nhà làm, tất cả đều cảm thán không thôi, chỉ có thể xin cô thêm một ít.
Ngược lại thật sự khiến cho nhân duyên của Ôn Du ở trong đoàn làm phim tốt hơn rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.