Sau Khi Gả Cho Tháo Hán Tàn Tật, Ta Hoài Song Sinh
Chương 7: Người Chân Đất Không Sợ Kẻ Mang Giày. 2
Sài Bảo
09/12/2024
Gả qua đây được một ngày, phu quân đi đánh giặc thì nàng ta có thai, một nữ tử vất vả sống một mình ở biên thành này, một mình sinh đôi, ngày sinh nở nguy hiểm đến thiếu chút nữa suýt chết.
Trong bốn năm qua, nguyên chủ chỉ ngủ với phu quân một lần trong đêm tân hôn.
Mỗi lần Tưởng Thiệu trở về nhà, đều là trở về vội vàng, mua kẹo cho bọn nhỏ, chơi với bọn nhỏ một lúc, nhân tiện đưa quân lương cho nàng ta.
Nam nhân này luôn đối xử với nàng ta với vẻ mặt lạnh lùng.
Nguyên chủ hận phu quân cho nên cũng ghét lây sang mấy đứa nhỏ.
Đối với bọn nhỏ không đánh thì mắng nhưng lại yêu thương mấy đứa cháu bên nhà mẹ đẻ tận trời, muốn gì có đó.
Ba tháng trước, Tưởng Thiệu nằm trên cáng được khiêng về... Nằm liệt trên giường bất tỉnh nhân sự.
Nhìn thấy Tưởng Thiệu bị liệt, gia đình nguyên chủ cảm thấy hắn sẽ không sống được bao lâu nên bắt đầu sắp xếp để nàng ta tái hôn, trong ngàn vạn lựa chọn thì chọn được Khúc đồ tể.
Bởi vì Khúc đồ tể đưa nhiều sính lễ, hai mươi lượng bạc còn không nói, lại còn cam đoan nói sau này thịt mà nhà nương tử hắn ta ăn sẽ do hắn ta chu cấp toàn bộ.
Khúc đồ tể kia có tiếng là thích đánh nương tử, trước kia đã đánh chết bốn người rồi.
Nhà mẹ đẻ muốn bán hai đứa nhỏ đi, nàng ta không có ý kiến nhưng mà mối hôn sự mà nhà cha mẹ nàng ta định cho với Khúc đồ tể khiến nàng ta sợ hãi, nàng ta cầu xin cha mẹ nhưng vô dụng, sau đó bị dọa đến phát ốm, rồi cùng lại cho Tôn Vân - bị đồng đội phản bội ở thời mạt thế chết - rồi chiếm mất xác.
Trùng tên trùng họ.
Trùng hợp ngẫu nhiên.
Trong không gian của Tôn Vân không có quần áo nào mà bọn trẻ có thể mặc nhưng nàng có thể dùng quần áo cũ để chỉnh sửa.
Hiện giờ là mùa thu, thời tiết ở Bình Thành mùa thu vừa khô vừa lạnh. Tôn Vân tìm được hai bộ quần áo mùa thu và quần dài, may cho hai đứa trẻ mỗi người hai bộ, sau đó nàng tìm thêm hai chiếc áo lông, sửa lại thành vài cái áo khoác lông dạng khoác.
Sau đó, lại làm hai bộ áo khoác cũng như giày và tất cho hai đứa trẻ bằng khăn trải giường.
Trong không gian có một chiếc máy may nên làm rất nhanh chóng.
Dù sao thì cũng không cần hình thức, cũng chẳng cần thật đẹp, giữ ấm là được.
Tôn Vân đi ra từ trong không gian, hai đứa nhóc kia còn chưa tỉnh dậy, nàng liền mặc quần áo và áo lông vào cho chúng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trong bốn năm qua, nguyên chủ chỉ ngủ với phu quân một lần trong đêm tân hôn.
Mỗi lần Tưởng Thiệu trở về nhà, đều là trở về vội vàng, mua kẹo cho bọn nhỏ, chơi với bọn nhỏ một lúc, nhân tiện đưa quân lương cho nàng ta.
Nam nhân này luôn đối xử với nàng ta với vẻ mặt lạnh lùng.
Nguyên chủ hận phu quân cho nên cũng ghét lây sang mấy đứa nhỏ.
Đối với bọn nhỏ không đánh thì mắng nhưng lại yêu thương mấy đứa cháu bên nhà mẹ đẻ tận trời, muốn gì có đó.
Ba tháng trước, Tưởng Thiệu nằm trên cáng được khiêng về... Nằm liệt trên giường bất tỉnh nhân sự.
Nhìn thấy Tưởng Thiệu bị liệt, gia đình nguyên chủ cảm thấy hắn sẽ không sống được bao lâu nên bắt đầu sắp xếp để nàng ta tái hôn, trong ngàn vạn lựa chọn thì chọn được Khúc đồ tể.
Bởi vì Khúc đồ tể đưa nhiều sính lễ, hai mươi lượng bạc còn không nói, lại còn cam đoan nói sau này thịt mà nhà nương tử hắn ta ăn sẽ do hắn ta chu cấp toàn bộ.
Khúc đồ tể kia có tiếng là thích đánh nương tử, trước kia đã đánh chết bốn người rồi.
Nhà mẹ đẻ muốn bán hai đứa nhỏ đi, nàng ta không có ý kiến nhưng mà mối hôn sự mà nhà cha mẹ nàng ta định cho với Khúc đồ tể khiến nàng ta sợ hãi, nàng ta cầu xin cha mẹ nhưng vô dụng, sau đó bị dọa đến phát ốm, rồi cùng lại cho Tôn Vân - bị đồng đội phản bội ở thời mạt thế chết - rồi chiếm mất xác.
Trùng tên trùng họ.
Trùng hợp ngẫu nhiên.
Trong không gian của Tôn Vân không có quần áo nào mà bọn trẻ có thể mặc nhưng nàng có thể dùng quần áo cũ để chỉnh sửa.
Hiện giờ là mùa thu, thời tiết ở Bình Thành mùa thu vừa khô vừa lạnh. Tôn Vân tìm được hai bộ quần áo mùa thu và quần dài, may cho hai đứa trẻ mỗi người hai bộ, sau đó nàng tìm thêm hai chiếc áo lông, sửa lại thành vài cái áo khoác lông dạng khoác.
Sau đó, lại làm hai bộ áo khoác cũng như giày và tất cho hai đứa trẻ bằng khăn trải giường.
Trong không gian có một chiếc máy may nên làm rất nhanh chóng.
Dù sao thì cũng không cần hình thức, cũng chẳng cần thật đẹp, giữ ấm là được.
Tôn Vân đi ra từ trong không gian, hai đứa nhóc kia còn chưa tỉnh dậy, nàng liền mặc quần áo và áo lông vào cho chúng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.