Sau Khi Gả Cho Tháo Hán Tàn Tật, Ta Hoài Song Sinh

Chương 8: Người Chân Đất Không Sợ Kẻ Mang Giày. 3

Sài Bảo

09/12/2024

Xu Nhi bị nàng xách đứng lên thì rì rầm vài tiếng, mắt cũng chưa mở ra, Dục Nhi thì tỉnh rồi, lúc nàng vừa chạm vào đã tỉnh.

Cậu bé theo bản năng cắn lấy Tôn Vân, Tôn Vân vội lùi lại, đem quần áo thu ném lên người cậu bé nhóc: "Con là con chó nhỏ sao? Biết cắn người như vậy?"

"Tự mình mặc vào."

Trong hai cha con nhà này, một người muốn bóp chết nàng, người còn lại muốn cắn chết nàng.

Dục Ca Nhi nhìn thấy quần áo trước mắt thì khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên âm u, tắm rửa cho bọn chúng, thay đồ mới cho bọn chúng... Cậu bé và muội muội sẽ bị bán đi ngay lập tức.

Nước mắt không chịu thua kém mà rơi xuống, Dục Ca Nhi đưa tay lau nước mắt, ngoan cố không chịu khóc thành tiếng.

Lúc này, cửa viện bị đẩy ra, một người nữ tử từ ngoài sân đi vào, lẩm bẩm phàn nàn: "Khi nào gió cát ở Bình Thành mới ngừng? Mùa thu không thể làm gì được."

Khi nhìn thấy Tôn Vân đứng ở cửa phòng, bà ta vén lớp vải mỏng của nón che mặt ra nói: "Cha ngươi lại ho khan, hôm nay đi bốc thuốc lại tiêu hết năm trăm văn tiền."

"May là có sính lễ của Khúc đồ tể, bằng không trong nhà làm gì có tiền cho cha ngươi đi coi bệnh, trong nhà nghèo rớt mồng tơi, có khi còn chẳng có tiền mua lương thực."



"Chút nữa Tiền nha bà* sẽ tới đây, tiền ta đã thu rồi, hai đứa còn nhỏ, bà ta cũng bằng lòng trả hai lượng bạc một đứa, tổng cộng được bốn lượng bạc, tiền ta thu vào giúp ngươi để chuẩn bị của hồi môn, qua mấy ngày nữa lúc ngươi gả đến Khúc gia cũng không quá khó coi."

*Kẻ buôn người họ Tiền

Nói xong bà ta trừng mắt nhìn Tôn Vân: "Ngươi đứng chặn ở chỗ này làm cái gì, còn không cho ta vào nhà nói chuyện, gió cát lớn như vậy, nói nói mấy câu đã đầy một miệng bụi cát."

Trong nhà có chút động tĩnh, Tôn Vân biết là Dục Ca Nhi bò từ trên giường xuống dỏng lỗ tai lên nghe lén.

Tôn Vân mặc dù muốn lừa nương của nguyên chủ thêm một phen nhưng lại không muốn tổn thương hai đứa nhóc thêm nữa.

Nàng nói dứt khoát: "Ta không bán con! Ta cũng sẽ không cưới Khúc đồ tể. Nếu bà thấy Khúc đồ tể tốt thì tự mình gả cho hắn ta đi!"

"Nhà họ Tưởng không chào đón bà, bà đi về đi."

"À đúng rồi, bà trở về nói với Tôn tú tài một tiếng, số bạc các người lấy của ta trong mấy năm nay mà không trả lại, ta sẽ lên Thiên hộ sở cáo trạng một phen, dù sao Tưởng Thiệu nhà chúng ta là bị thương ở trên chiến trường, trên người hắn có chiến công, ta tin Thiên Hộ đại nhân sẽ giúp chúng ta, đánh giặc ở tiền tuyến mà, Thiên Hộ đại nhân sẽ không để mấy cái chuyện này ảnh hưởng tới sĩ khí của binh lính."

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Gả Cho Tháo Hán Tàn Tật, Ta Hoài Song Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook