Sau Khi Gả Cho Tháo Hán Tàn Tật, Ta Hoài Song Sinh
Chương 3: Nữ Nhân Ác Độc, Ta Giết Ngươi. 1
Sài Bảo
09/12/2024
Tôn Vân dùng hai bát mì ăn liền để dụ dỗ tụi nhỏ vào trong nhà bếp ăn còn nàng thì lại quay về dọn dẹp nhà cửa.
Sau khi Tôn Vân rời khỏi, hai đứa nhỏ háo hức nhìn vào bát, liên tục nuốt nước miếng.
Tiểu cô nương muốn ăn, nhưng cậu bé đã ngăn lại: "Xu Nhi, mụ la sát kia bỗng nhiên tốt với chúng ta như vậy sợ là muốn đầu độc cho chúng ta chết đó."
Tiểu cô nương chớp chớp mắt khó hiểu, vừa nuốt nước miếng vừa nói với cậu bé: "Ca ca, Xu Nhi muốn làm ma no."
Lúc này cậu bé cũng không nói nên lời, bởi vì chính cậu bé cũng muốn làm ma no.
Chết cũng còn đỡ hơn là bị bán.
Cậu bé nghĩ.
"Ăn đi." Cậu bé dường như đã hạ quyết tâm, đưa đũa cho muội muội, còn chính mình cũng hung hăng xông tới xử lý bát mì ăn liền ở trước mặt.
Trận chiến này dường như chúng xem thứ trước mặt thành Tôn Vân mà dằn xéo.
Hừ!
Cậu bé phải trở thành con quỷ lợi hại nhất để báo thù cho cha và Xu Nhi.
Tôn Vân không hề biết cậu bé lại hận nàng đến nông nỗi này, nàng ở phòng kế bên dọn dẹp phòng ốc, may mắn là Tôn Vân đến từ tận thế, từng trải nghiệm qua mùi tanh tưởi của thây ma đã thối rữa cho nên mùi thối này đối với nàng chẳng là gì cả.
Tôn Vân mở hết cửa sổ và cửa ra vào để mùi hôi thoát ra ngoài, trong phòng bẩn thỉu lộn xộn, có ví là cái chuồng heo cũng chẳng có gì quá đáng.
Nằm trên giường dựa vào tường là một nam nhân râu ria không cạo, đôi mắt trũng sâu, chiếc chăn đắp trên người nam nhân màu đen bóng, có vài chỗ thủng lỗ chỗ, lộ ra lớp vải bông sẫm màu.
Tôn Vân thở dài, vứt mấy đồ rách nát trong phòng ra bên ngoài, chăn đệm trên giường cũng vứt hết, cuối cùng Tôn Vân cởi hết quần áo trên nam nhân, nhiều nơi trên thân người hắn đều nổi bóng nước.
Trên người hắn không có một chút thịt nào, nằm trên giường giống như một bộ xương, trên người có rất nhiều vết loét, vết loét to, mưng mủ, toát ra mùi hôi thối.
Tóc của nam nhân có nhiều chỗ bị thắt lại, còn có rất nhiều rận, Tôn Vân chỉ có thể cạo trọc hắn nếu không đống rận này thật không dễ xử lý chút nào.
Không riêng đầu, những phần lông lá rậm rạp đều sẽ cạo sạch sẽ.
Tôn Vân lấy nước nóng từ trong không gian ra, lau sơ cho nam nhân, sau đó tìm thuốc diệt chấy rận xịt khắp phòng, rồi lại mang ra một bộ chăn đệm mới trong không gian nhân lúc không có ai mà thay vào.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sau khi Tôn Vân rời khỏi, hai đứa nhỏ háo hức nhìn vào bát, liên tục nuốt nước miếng.
Tiểu cô nương muốn ăn, nhưng cậu bé đã ngăn lại: "Xu Nhi, mụ la sát kia bỗng nhiên tốt với chúng ta như vậy sợ là muốn đầu độc cho chúng ta chết đó."
Tiểu cô nương chớp chớp mắt khó hiểu, vừa nuốt nước miếng vừa nói với cậu bé: "Ca ca, Xu Nhi muốn làm ma no."
Lúc này cậu bé cũng không nói nên lời, bởi vì chính cậu bé cũng muốn làm ma no.
Chết cũng còn đỡ hơn là bị bán.
Cậu bé nghĩ.
"Ăn đi." Cậu bé dường như đã hạ quyết tâm, đưa đũa cho muội muội, còn chính mình cũng hung hăng xông tới xử lý bát mì ăn liền ở trước mặt.
Trận chiến này dường như chúng xem thứ trước mặt thành Tôn Vân mà dằn xéo.
Hừ!
Cậu bé phải trở thành con quỷ lợi hại nhất để báo thù cho cha và Xu Nhi.
Tôn Vân không hề biết cậu bé lại hận nàng đến nông nỗi này, nàng ở phòng kế bên dọn dẹp phòng ốc, may mắn là Tôn Vân đến từ tận thế, từng trải nghiệm qua mùi tanh tưởi của thây ma đã thối rữa cho nên mùi thối này đối với nàng chẳng là gì cả.
Tôn Vân mở hết cửa sổ và cửa ra vào để mùi hôi thoát ra ngoài, trong phòng bẩn thỉu lộn xộn, có ví là cái chuồng heo cũng chẳng có gì quá đáng.
Nằm trên giường dựa vào tường là một nam nhân râu ria không cạo, đôi mắt trũng sâu, chiếc chăn đắp trên người nam nhân màu đen bóng, có vài chỗ thủng lỗ chỗ, lộ ra lớp vải bông sẫm màu.
Tôn Vân thở dài, vứt mấy đồ rách nát trong phòng ra bên ngoài, chăn đệm trên giường cũng vứt hết, cuối cùng Tôn Vân cởi hết quần áo trên nam nhân, nhiều nơi trên thân người hắn đều nổi bóng nước.
Trên người hắn không có một chút thịt nào, nằm trên giường giống như một bộ xương, trên người có rất nhiều vết loét, vết loét to, mưng mủ, toát ra mùi hôi thối.
Tóc của nam nhân có nhiều chỗ bị thắt lại, còn có rất nhiều rận, Tôn Vân chỉ có thể cạo trọc hắn nếu không đống rận này thật không dễ xử lý chút nào.
Không riêng đầu, những phần lông lá rậm rạp đều sẽ cạo sạch sẽ.
Tôn Vân lấy nước nóng từ trong không gian ra, lau sơ cho nam nhân, sau đó tìm thuốc diệt chấy rận xịt khắp phòng, rồi lại mang ra một bộ chăn đệm mới trong không gian nhân lúc không có ai mà thay vào.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.