Sau Khi Gả Cho Tháo Hán Tàn Tật, Ta Hoài Song Sinh
Chương 4: Nữ Nhân Ác Độc, Ta Giết Ngươi. 2
Sài Bảo
09/12/2024
Sau khi tạm thời nhét nam nhân vào chăn, Tôn Vân phải sang phòng bên cạnh, thay toàn bộ ga trải giường rồi xịt thuốc diệt chấy rận khắp phòng.
May mắn là nguyên chủ đối xử với bản thân rất tốt, tự mình chăm sóc bản thân sạch sẽ, nàng ta rất ít khi đến chăm sóc phu quân và hai đứa con nên trên đầu không có chấy rận gì.
Tôn Vân vứt hết chăn ga gối đệm và các vật dụng khác ra sân rồi dùng bật lửa châm lửa, vào một ngày nhiều gió và đầy cát, không ai để ý đến đồ đạc của nàng đang đốt trong sân.
Trong lúc nàng đang đốt đống đồ ngoài sân thì hai đứa nhỏ đang nằm ở mép bếp, hai cái đầu nhỏ lộ ra ngoài, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.
Cô bé há miệng khóc, vui mừng vì ăn mì nương đưa cho không bị ngộ độc.
Nhưng nương đem hết chăn đệm trong nhà đi đốt khẳng định là muốn bán cô bé và ca ca đi rồi.
Bà ngoại nói nương muốn có gia đình mới, rồi sẽ lại sinh em bé nữa.
Nương không cần cái nhà này, không cần cô bé và ca ca, cả cha cũng không cần.
Nương sau này sẽ là nương của một đứa trẻ khác, sẽ không còn là nương của cô bé và ca ca nữa.
Cậu bé không khóc thành tiếng nhưng nước mắt cũng từ khóe mắt trào ra, đôi mắt đỏ ngầu, ánh mắt nhìn Tôn Vân như đang nhìn kẻ thù.
Tôn Vân thở dài bước vào bếp, cậu bé nhanh chóng bảo vệ cô bé phía sau, hai người rúc vào góc, cậu bé tỏ ra hung dữ, giống như một con mèo khi gặp nguy hiểm sẽ vào tư thế phòng thủ.
"Nương đã nói sẽ không bán các con."
Nhưng bọn nhỏ cũng không tin tưởng.
Tôn Vân không nhiều lời, chuyện cũng không phải một sớm một chiều mà thành, nàng chỉ có thể từ từ trả giá cho tội lỗi mà nguyên chủ đã gây ra.
Không còn cách nào khác, chiếm thân thể người ta tự nhiên sẽ phải gánh chịu những điều người ta từng làm.
Bếp trong phòng bếp là bếp đôi với hai chiếc nồi sắt, Tôn Vân đổ đầy nước vào cả hai nồi, sau đó lấy củi ra ngoài sân nhóm lửa rồi nhét vào đun, nhân lúc này đem thùng tắm vào trong bếp, đun nước nóng, pha xong nước tắm rồi nhưng hai đứa trẻ không chịu tắm.
Hễ Tôn Vân lại gần là cậu bé sẽ lập tức nhào đến cắn nàng.
Bởi vì cậu bé cho rằng, Tôn Vân tắm rửa cho chúng là để bán chúng đi.
Tôn Vân không còn cách nào khác đành phải làm ra vẻ hung dữ: “Nếu không ngoan ngoãn tắm, bây giờ ta sẽ đi đánh cha của các con!”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
May mắn là nguyên chủ đối xử với bản thân rất tốt, tự mình chăm sóc bản thân sạch sẽ, nàng ta rất ít khi đến chăm sóc phu quân và hai đứa con nên trên đầu không có chấy rận gì.
Tôn Vân vứt hết chăn ga gối đệm và các vật dụng khác ra sân rồi dùng bật lửa châm lửa, vào một ngày nhiều gió và đầy cát, không ai để ý đến đồ đạc của nàng đang đốt trong sân.
Trong lúc nàng đang đốt đống đồ ngoài sân thì hai đứa nhỏ đang nằm ở mép bếp, hai cái đầu nhỏ lộ ra ngoài, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.
Cô bé há miệng khóc, vui mừng vì ăn mì nương đưa cho không bị ngộ độc.
Nhưng nương đem hết chăn đệm trong nhà đi đốt khẳng định là muốn bán cô bé và ca ca đi rồi.
Bà ngoại nói nương muốn có gia đình mới, rồi sẽ lại sinh em bé nữa.
Nương không cần cái nhà này, không cần cô bé và ca ca, cả cha cũng không cần.
Nương sau này sẽ là nương của một đứa trẻ khác, sẽ không còn là nương của cô bé và ca ca nữa.
Cậu bé không khóc thành tiếng nhưng nước mắt cũng từ khóe mắt trào ra, đôi mắt đỏ ngầu, ánh mắt nhìn Tôn Vân như đang nhìn kẻ thù.
Tôn Vân thở dài bước vào bếp, cậu bé nhanh chóng bảo vệ cô bé phía sau, hai người rúc vào góc, cậu bé tỏ ra hung dữ, giống như một con mèo khi gặp nguy hiểm sẽ vào tư thế phòng thủ.
"Nương đã nói sẽ không bán các con."
Nhưng bọn nhỏ cũng không tin tưởng.
Tôn Vân không nhiều lời, chuyện cũng không phải một sớm một chiều mà thành, nàng chỉ có thể từ từ trả giá cho tội lỗi mà nguyên chủ đã gây ra.
Không còn cách nào khác, chiếm thân thể người ta tự nhiên sẽ phải gánh chịu những điều người ta từng làm.
Bếp trong phòng bếp là bếp đôi với hai chiếc nồi sắt, Tôn Vân đổ đầy nước vào cả hai nồi, sau đó lấy củi ra ngoài sân nhóm lửa rồi nhét vào đun, nhân lúc này đem thùng tắm vào trong bếp, đun nước nóng, pha xong nước tắm rồi nhưng hai đứa trẻ không chịu tắm.
Hễ Tôn Vân lại gần là cậu bé sẽ lập tức nhào đến cắn nàng.
Bởi vì cậu bé cho rằng, Tôn Vân tắm rửa cho chúng là để bán chúng đi.
Tôn Vân không còn cách nào khác đành phải làm ra vẻ hung dữ: “Nếu không ngoan ngoãn tắm, bây giờ ta sẽ đi đánh cha của các con!”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.