Sau Khi Gả Cho Tháo Hán Tàn Tật, Ta Hoài Song Sinh
Chương 5: Nữ Nhân Ác Độc, Ta Giết Ngươi. 3
Sài Bảo
09/12/2024
Người cha chính là điểm yếu của hai đứa trẻ, khi Tôn Vân hét lên như thế này, hai đứa trẻ đều ỉu xìu đi.
Tôn Vân thuận lợi lột sạch quần áo hai đứa, cũng cho hai đứa hai quả đầu bóng lưỡng rồi ném hết tóc tai quần áo của tụi nhỏ vào bếp đốt hết.
Người bọn chúng cũng bẩn, Tôn Vân lấy sữa tắm từ trong không gian tắm bọn nhỏ ba lượt mới sạch sẽ.
Tắm xong, Tôn Vân nhét hai đứa nhỏ vào chăn trong phòng nguyên chủ: "Ngoan ngoãn đợi trong phòng, ta đi tắm rửa sạch sẽ cho cha của các con, nếu các con dám không ngoan ngoãn, ta liền đánh cha các con, không cho cha các con ăn cơm."
Hai đứa trẻ sợ tới mức lùi vào trong ổ chăn, cô bé ở trong chăn lớn tiếng đáp: "Xu Nhi sẽ ngoan ạ, ca ca cũng sẽ ngoan."
Thu xếp hai đứa nhỏ xong, Tôn Vân sang phòng kế bên tắm rửa cho nam nhân kia.
Nàng lười chuyển thùng tắm vào trong phòng thế nên ôm nam nhân ra khỏi phòng ném vào thùng tắm, chỉ là người hắn quá bẩn, bọn nhỏ tắm ba lần đã sạch thì hắn phải tới tận năm lần.
Việc nàng phải đối mặt với cái thứ kia của hắn khi đang tắm là điều không thể tránh khỏi, nàng phàn nàn: "Người đã gầy thành cái dạng này rồi mà vốn liếng cũng không có thu lại."
Nhất định là một tên biến thái.
May mà sống đời thực vật, nếu không... Tôn Vân sợ run cả người.
Tắm rửa xong, Tôn Vân ôm hắn vào giường, quần áo đều bị nàng đốt hết rồi, không còn gì để mặc. Dù sao thì từ nay về sau nàng cũng phải xoa bóp cơ thể hắn và bôi thuốc mỗi ngày, nên khỏa thân là tốt rồi! Nàng tìm lấy ra một ít thuốc bôi trị lở loét từ trong không gian bôi lên nam nhân. Bôi xong, Tôn Vân ngồi xuống mép giường, nhìn nam nhân gầy gò dị dạng trên giường, lẩm bẩm: “Tốt nhất là ngươi nên sống lâu trăm tuổi, nằm trên giường coi như một công cụ vẫn hoàn hảo!"
Thời đại này nữ tử đều sống phụ thuộc vào nam tử, ở nhà theo cha, cha mất theo huynh đệ, xuất giá theo chồng, chồng mất thì theo con.
Nếu không có con cái vậy thì để cho người lớn bên nhà chồng sắp xếp.
Đại Chu chết tiệt.
Xã hội phong kiến chết tiệt.
Nếu nàng muốn sống ở cái xã hội phong kiến này thì chắc chắn phải cần đến công cụ bằng người Tưởng Thiệu này.
"Ngươi yên tâm mà sống cuộc sống người thực vật, ta sẽ chăm sóc tốt cho ngươi, ngươi nhất định đừng có chết, người ma chết thì thê tử như ta có thể mang theo con cái của ngươi đi tái giá rồi."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tôn Vân thuận lợi lột sạch quần áo hai đứa, cũng cho hai đứa hai quả đầu bóng lưỡng rồi ném hết tóc tai quần áo của tụi nhỏ vào bếp đốt hết.
Người bọn chúng cũng bẩn, Tôn Vân lấy sữa tắm từ trong không gian tắm bọn nhỏ ba lượt mới sạch sẽ.
Tắm xong, Tôn Vân nhét hai đứa nhỏ vào chăn trong phòng nguyên chủ: "Ngoan ngoãn đợi trong phòng, ta đi tắm rửa sạch sẽ cho cha của các con, nếu các con dám không ngoan ngoãn, ta liền đánh cha các con, không cho cha các con ăn cơm."
Hai đứa trẻ sợ tới mức lùi vào trong ổ chăn, cô bé ở trong chăn lớn tiếng đáp: "Xu Nhi sẽ ngoan ạ, ca ca cũng sẽ ngoan."
Thu xếp hai đứa nhỏ xong, Tôn Vân sang phòng kế bên tắm rửa cho nam nhân kia.
Nàng lười chuyển thùng tắm vào trong phòng thế nên ôm nam nhân ra khỏi phòng ném vào thùng tắm, chỉ là người hắn quá bẩn, bọn nhỏ tắm ba lần đã sạch thì hắn phải tới tận năm lần.
Việc nàng phải đối mặt với cái thứ kia của hắn khi đang tắm là điều không thể tránh khỏi, nàng phàn nàn: "Người đã gầy thành cái dạng này rồi mà vốn liếng cũng không có thu lại."
Nhất định là một tên biến thái.
May mà sống đời thực vật, nếu không... Tôn Vân sợ run cả người.
Tắm rửa xong, Tôn Vân ôm hắn vào giường, quần áo đều bị nàng đốt hết rồi, không còn gì để mặc. Dù sao thì từ nay về sau nàng cũng phải xoa bóp cơ thể hắn và bôi thuốc mỗi ngày, nên khỏa thân là tốt rồi! Nàng tìm lấy ra một ít thuốc bôi trị lở loét từ trong không gian bôi lên nam nhân. Bôi xong, Tôn Vân ngồi xuống mép giường, nhìn nam nhân gầy gò dị dạng trên giường, lẩm bẩm: “Tốt nhất là ngươi nên sống lâu trăm tuổi, nằm trên giường coi như một công cụ vẫn hoàn hảo!"
Thời đại này nữ tử đều sống phụ thuộc vào nam tử, ở nhà theo cha, cha mất theo huynh đệ, xuất giá theo chồng, chồng mất thì theo con.
Nếu không có con cái vậy thì để cho người lớn bên nhà chồng sắp xếp.
Đại Chu chết tiệt.
Xã hội phong kiến chết tiệt.
Nếu nàng muốn sống ở cái xã hội phong kiến này thì chắc chắn phải cần đến công cụ bằng người Tưởng Thiệu này.
"Ngươi yên tâm mà sống cuộc sống người thực vật, ta sẽ chăm sóc tốt cho ngươi, ngươi nhất định đừng có chết, người ma chết thì thê tử như ta có thể mang theo con cái của ngươi đi tái giá rồi."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.