Sau Khi Gánh Khoản Nợ Triệu Đô La, Tôi Mở Nhà Máy Ở Niên Đại
Chương 21: Nhâm Tình
Vương đại cô nương
08/07/2024
Giọng nói của cô gái đối diện truyền tới mang theo vài phần mềm mại, Thôi Trường Gia biết là ai, cô ta là bạn gái của Thôi Thừa Trạch Nhâm Tình.
Thôi Thừa Trạch dừng một lúc rồi nói, “Chắc phải một khoảng thời gian nữa.”
“Cậu cứ trì hoãn như vậy, kỳ thi cuối kỳ sẽ bị rớt đó.”
“Trước mắt tớ không quản được nhiều như vậy.”
Nhâm Tình nũng nịu nói, “Cậu đã nói mùa đông này dẫn tớ đi trượt tuyết, A Trạch, đã là tháng mười rồi mà.”
“Nhâm Tình,” Giọng nói Thôi Thừa Trạch càng thấp, “Hiện tại tớ đang cần tiền, nếu cậu có thì chuyển cho tớ được không, ba nghìn hay hai nghìn đều được, coi như cho tớ mượn, lát nữa có tiền tớ sẽ trả cho cậu.”
Tuy rằng trong thẻ của Thôi Trường Gia có tiền, nhưng số tiền này ai cũng không dám động, dù sao Thôi Văn Tuyền bên kia tiêu tiền giống như nước chảy.
Hôm nay bọn họ ra ngoài, ngay cả Thôi Trường Nhạc cũng lấy tiền mình ra, tổng cộng không quá ba năm trăm đồng, đều nhét cho bọn họ.
Nhâm Tình đối diện một lúc lâu mới nói, “Không phải chứ, A Trạch, chút tiền ấy cậu cũng không có ư? Quên đi, trong tay tớ còn hai trăm đồng chuẩn bị ăn cơm, lát nữa chuyển qua cho cậu.”
Thôi Trường Gia không nhịn được nhếch khóe miệng, chuyện Thôi Thừa Trạch có bạn gái không phải là bí mật.
Từ khi biết Thôi Thừa Trạch có bạn gái, sinh hoạt phí Giang Hồng Anh cho cậu đều tăng gấp đôi.
Năm nay lúc Thôi Thừa Trạch nghỉ hè, nói muốn về trễ hai tuần, muốn cùng Nhâm Tình đi bờ biển, lúc ấy Giang Hồng Anh còn cố ý chuyển cho Thôi Thừa Trạch năm nghìn đồng, để cho cậu chơi vui vẻ.
Thôi Thừa Trạch cắn răng nói, “Vậy thì không cần, cậu giữ lại ăn cơm đi.”
“Hì hì, chờ cậu trở về nha.”
Cô gái cúp điện thoại trước, Thôi Thừa Trạch cầm di động, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thôi Trường Gia mở mắt, cười khẽ, “Khó chịu?”
Thôi Thừa Trạch đỏ khóe mắt, “Chị, em… em đối xử tốt với cô ấy như thế, cô ấy ở trường học, ăn uống, mặc quần áo, cái gì không phải em mua cho cô ấy?”
Thôi Trường Gia vô tình nói, “Ngô Kim Dao còn chạy, bạn gái em còn nói chuyển cho em hai trăm đồng, không tồi.”
“Chị, chị!” Thôi Thừa Trạch bị chế nhạo ngược lại nở nụ cười, tự giễu nói, “Đúng vậy, cho hai trăm đã là không tồi rồi.”
Thật ra Thôi Trường Gia rất muốn an ủi Thôi Thừa Trạch, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Tài sản mấy chục triệu trong nhà đều không còn, cha Thôi Văn Tuyền đang nằm trong ICU, tiền cấy da của Thôi Tu Viễn chưa có tin tức, bên ngoài còn thiếu nợ hơn hai triệu chưa trả, nhà họ Thôi muốn xoay người chỉ có thể dựa vào cô và Thôi Thừa Trạch, cô phải để Thôi Thừa Trạch nhanh chóng trưởng thành!
Hai giờ trôi qua rất nhanh.
Thôi Thừa Trạch dừng một lúc rồi nói, “Chắc phải một khoảng thời gian nữa.”
“Cậu cứ trì hoãn như vậy, kỳ thi cuối kỳ sẽ bị rớt đó.”
“Trước mắt tớ không quản được nhiều như vậy.”
Nhâm Tình nũng nịu nói, “Cậu đã nói mùa đông này dẫn tớ đi trượt tuyết, A Trạch, đã là tháng mười rồi mà.”
“Nhâm Tình,” Giọng nói Thôi Thừa Trạch càng thấp, “Hiện tại tớ đang cần tiền, nếu cậu có thì chuyển cho tớ được không, ba nghìn hay hai nghìn đều được, coi như cho tớ mượn, lát nữa có tiền tớ sẽ trả cho cậu.”
Tuy rằng trong thẻ của Thôi Trường Gia có tiền, nhưng số tiền này ai cũng không dám động, dù sao Thôi Văn Tuyền bên kia tiêu tiền giống như nước chảy.
Hôm nay bọn họ ra ngoài, ngay cả Thôi Trường Nhạc cũng lấy tiền mình ra, tổng cộng không quá ba năm trăm đồng, đều nhét cho bọn họ.
Nhâm Tình đối diện một lúc lâu mới nói, “Không phải chứ, A Trạch, chút tiền ấy cậu cũng không có ư? Quên đi, trong tay tớ còn hai trăm đồng chuẩn bị ăn cơm, lát nữa chuyển qua cho cậu.”
Thôi Trường Gia không nhịn được nhếch khóe miệng, chuyện Thôi Thừa Trạch có bạn gái không phải là bí mật.
Từ khi biết Thôi Thừa Trạch có bạn gái, sinh hoạt phí Giang Hồng Anh cho cậu đều tăng gấp đôi.
Năm nay lúc Thôi Thừa Trạch nghỉ hè, nói muốn về trễ hai tuần, muốn cùng Nhâm Tình đi bờ biển, lúc ấy Giang Hồng Anh còn cố ý chuyển cho Thôi Thừa Trạch năm nghìn đồng, để cho cậu chơi vui vẻ.
Thôi Thừa Trạch cắn răng nói, “Vậy thì không cần, cậu giữ lại ăn cơm đi.”
“Hì hì, chờ cậu trở về nha.”
Cô gái cúp điện thoại trước, Thôi Thừa Trạch cầm di động, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thôi Trường Gia mở mắt, cười khẽ, “Khó chịu?”
Thôi Thừa Trạch đỏ khóe mắt, “Chị, em… em đối xử tốt với cô ấy như thế, cô ấy ở trường học, ăn uống, mặc quần áo, cái gì không phải em mua cho cô ấy?”
Thôi Trường Gia vô tình nói, “Ngô Kim Dao còn chạy, bạn gái em còn nói chuyển cho em hai trăm đồng, không tồi.”
“Chị, chị!” Thôi Thừa Trạch bị chế nhạo ngược lại nở nụ cười, tự giễu nói, “Đúng vậy, cho hai trăm đã là không tồi rồi.”
Thật ra Thôi Trường Gia rất muốn an ủi Thôi Thừa Trạch, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Tài sản mấy chục triệu trong nhà đều không còn, cha Thôi Văn Tuyền đang nằm trong ICU, tiền cấy da của Thôi Tu Viễn chưa có tin tức, bên ngoài còn thiếu nợ hơn hai triệu chưa trả, nhà họ Thôi muốn xoay người chỉ có thể dựa vào cô và Thôi Thừa Trạch, cô phải để Thôi Thừa Trạch nhanh chóng trưởng thành!
Hai giờ trôi qua rất nhanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.