Sau Khi Ly Hôn Với Nam Chính, Tôi Có Một Đứa Con!
Chương 20:
Xoài của Nguyệt Nghê-玥倪de芒果
29/07/2024
Giữa trưa, Quý Dĩ Ninh cầm thẻ cơm tới canteen. Cô vừa đi vào canteen thì đã phát hoảng vì mức độ hào nhoáng của cái canteen Thanh Hồng này, đây không phải canteen công ty mà không khác gì nhà hàng cao cấp.
Chỉ mới nhìn qua đã thấy được những món ăn đẹp đẽ ở từng ô cửa, nhìn thôi là đã có cảm giác muốn ăn rồi.
Mà giá đồ ăn cũng rất thấp, gần như không khác gì giá đồ ăn trong canteen trường đại học.
Canteen có khoảng ba tầng, bao gồm các món ăn Tây và Hoa, còn có những món đặc sắc của các nước khác. Quý Dĩ Ninh xếp hàng trước khu đồ Thái, cô mua cơm chiên dứa và súp tom yum rồi tìm một góc ngồi xuống.
Sau khi thử một thìa súp, trong mắt Quý Dĩ Ninh khó giấu vẻ kinh ngạc, món này ngon không khác gì món súp tom yum cô từng ăn trong nhà hàng năm sao cao cấp. Lúc trước, trên mạng có người thảo luận rằng canteen của Thanh Hồng có thể sánh ngang với một nhà hàng năm sao, Quý Dĩ Ninh còn không tin, cô thấy là hơi phóng đại đấy, nhưng không ngờ mọi chuyện là thật.
Mà giá cả chẳng khác gì miễn phí.
Thảo nào ai cũng nói vào Thanh Hồng như vào biển rộng, sau này chuyện giảm béo là việc hoang đường.
Khi Quý Dĩ Ninh ăn cơm, cô ăn nghiêm túc nên không chú ý tới ánh mắt tò mò và choáng ngợp xung quanh. Chẳng bao lâu sau, tin tức một mỹ nữ vừa vào làm việc đã được đồn thổi khắp group chat chung của công ty, không biết là người nào chụp ảnh góc nghiêng của Quý Dĩ Ninh rồi phát tán khắp các group chat, mọi người đều tò mò không rõ cô ở ban ngành nào.
Quý Dĩ Ninh không biết mình đã trở thành đối tượng thảo luận của cả tập đoàn Thanh Hồng, sau khi ăn cơm xong thì về phòng thí nghiệm.
Chẳng bao lâu sau, có người tìm Tôn Hành, hỏi Quý Dĩ Ninh là ai. Trong group chat của văn phòng tổng giám đốc cũng rất náo nhiệt, mọi người đều đi hỏi Tôn Hành, Quý Dĩ Ninh là ai?
[Thư ký Tôn, mỹ nữ hôm nay tới đây được anh dẫn đi nhập chức ấy, bây giờ mọi người đều tò mò không biết cô ấy ở ban ngành nào.]
[Đúng thế, tôi thấy anh còn khá là khách sáo với cô ấy nữa, chắc không phải là họ hàng của lãnh đạo cấp cao nào đó chứ?]
[Sáng nay tôi cũng gặp, đúng là mỹ nữ khó gặp, một cô gái như tôi còn không nhịn được nhìn tận mấy lần.]
Tôn Hành đọc được những tin nhắn trong group, anh ta hơi bất ngờ, không nghĩ là Quý Dĩ Ninh vừa tới Thanh Hồng ngày đầu mà đã gây ra chấn động như vậy.
Anh ta nghĩ ngợi một lát rồi đáp lại.
[Mọi người đừng đoán nữa, người ta là nhân viên nghiên cứu phát triển thí nghiệm của Thành Viên phái tới, cũng đã có chủ rồi.]
Sau khi gửi tin xong, Tôn Hành tắt khung chat đi, tiếp tục xem văn kiện.
Quý Dĩ Ninh quay lại phòng thí nghiệm, cô bắt đầu thí nghiệm vào buổi chiều, sau khi bắt đầu phản ứng, cô ngồi cạnh đồng hồ đếm ngược rồi ghi chép lại thí nghiệm.
Lúc này, tin nhắn của Thẩm Yến Chi đã đến.
[Anh đang ở dưới tòa lầu Thanh Hồng, em mau xuống đây ngay đi, nếu không thì anh sẽ lên đó tìm em.]
Quý Dĩ Ninh nhíu mày, không ngờ Thẩm Yến Chi biết chuyện cô chuyển công tác tới Thanh Hồng nhanh như thế, Quý Dĩ Ninh suy nghĩ một lát, gọi điện thoại cho Thẩm Yến Chi.
Điện thoại vừa tút tút được hai tiếng thì Thẩm Yến Chi đã bắt máy, chỉ là anh ta im lặng không nói gì.
“Tôi tới Thanh Hồng làm việc là do công ty sắp xếp, dù anh tới đây tìm tôi cũng vô ích.”
“Em có thể từ chức.”
Nghe câu nói hiển nhiên đó, Quý Dĩ Ninh chỉ thấy nực cười.
“Tôi không từ chức, nếu anh sợ tôi và Thẩm Tứ xảy ra chuyện gì thì cứ treo camera lên người tôi là được.”
Nói xong, cô cúp máy.
Nếu Thẩm Yến Chi dám chạy tới Thanh Hồng gây chuyện, không chỉ khiến chính anh ta mất mặt mà có khi còn làm mích lòng Thẩm Tứ, mất nhiều hơn được. Thẩm Yến Chi ngồi trong xe, anh ta siết chặt điện thoại với vẻ phẫn nộ, hai mắt chỉ có lạnh lùng buốt giá.
Chỉ mới nhìn qua đã thấy được những món ăn đẹp đẽ ở từng ô cửa, nhìn thôi là đã có cảm giác muốn ăn rồi.
Mà giá đồ ăn cũng rất thấp, gần như không khác gì giá đồ ăn trong canteen trường đại học.
Canteen có khoảng ba tầng, bao gồm các món ăn Tây và Hoa, còn có những món đặc sắc của các nước khác. Quý Dĩ Ninh xếp hàng trước khu đồ Thái, cô mua cơm chiên dứa và súp tom yum rồi tìm một góc ngồi xuống.
Sau khi thử một thìa súp, trong mắt Quý Dĩ Ninh khó giấu vẻ kinh ngạc, món này ngon không khác gì món súp tom yum cô từng ăn trong nhà hàng năm sao cao cấp. Lúc trước, trên mạng có người thảo luận rằng canteen của Thanh Hồng có thể sánh ngang với một nhà hàng năm sao, Quý Dĩ Ninh còn không tin, cô thấy là hơi phóng đại đấy, nhưng không ngờ mọi chuyện là thật.
Mà giá cả chẳng khác gì miễn phí.
Thảo nào ai cũng nói vào Thanh Hồng như vào biển rộng, sau này chuyện giảm béo là việc hoang đường.
Khi Quý Dĩ Ninh ăn cơm, cô ăn nghiêm túc nên không chú ý tới ánh mắt tò mò và choáng ngợp xung quanh. Chẳng bao lâu sau, tin tức một mỹ nữ vừa vào làm việc đã được đồn thổi khắp group chat chung của công ty, không biết là người nào chụp ảnh góc nghiêng của Quý Dĩ Ninh rồi phát tán khắp các group chat, mọi người đều tò mò không rõ cô ở ban ngành nào.
Quý Dĩ Ninh không biết mình đã trở thành đối tượng thảo luận của cả tập đoàn Thanh Hồng, sau khi ăn cơm xong thì về phòng thí nghiệm.
Chẳng bao lâu sau, có người tìm Tôn Hành, hỏi Quý Dĩ Ninh là ai. Trong group chat của văn phòng tổng giám đốc cũng rất náo nhiệt, mọi người đều đi hỏi Tôn Hành, Quý Dĩ Ninh là ai?
[Thư ký Tôn, mỹ nữ hôm nay tới đây được anh dẫn đi nhập chức ấy, bây giờ mọi người đều tò mò không biết cô ấy ở ban ngành nào.]
[Đúng thế, tôi thấy anh còn khá là khách sáo với cô ấy nữa, chắc không phải là họ hàng của lãnh đạo cấp cao nào đó chứ?]
[Sáng nay tôi cũng gặp, đúng là mỹ nữ khó gặp, một cô gái như tôi còn không nhịn được nhìn tận mấy lần.]
Tôn Hành đọc được những tin nhắn trong group, anh ta hơi bất ngờ, không nghĩ là Quý Dĩ Ninh vừa tới Thanh Hồng ngày đầu mà đã gây ra chấn động như vậy.
Anh ta nghĩ ngợi một lát rồi đáp lại.
[Mọi người đừng đoán nữa, người ta là nhân viên nghiên cứu phát triển thí nghiệm của Thành Viên phái tới, cũng đã có chủ rồi.]
Sau khi gửi tin xong, Tôn Hành tắt khung chat đi, tiếp tục xem văn kiện.
Quý Dĩ Ninh quay lại phòng thí nghiệm, cô bắt đầu thí nghiệm vào buổi chiều, sau khi bắt đầu phản ứng, cô ngồi cạnh đồng hồ đếm ngược rồi ghi chép lại thí nghiệm.
Lúc này, tin nhắn của Thẩm Yến Chi đã đến.
[Anh đang ở dưới tòa lầu Thanh Hồng, em mau xuống đây ngay đi, nếu không thì anh sẽ lên đó tìm em.]
Quý Dĩ Ninh nhíu mày, không ngờ Thẩm Yến Chi biết chuyện cô chuyển công tác tới Thanh Hồng nhanh như thế, Quý Dĩ Ninh suy nghĩ một lát, gọi điện thoại cho Thẩm Yến Chi.
Điện thoại vừa tút tút được hai tiếng thì Thẩm Yến Chi đã bắt máy, chỉ là anh ta im lặng không nói gì.
“Tôi tới Thanh Hồng làm việc là do công ty sắp xếp, dù anh tới đây tìm tôi cũng vô ích.”
“Em có thể từ chức.”
Nghe câu nói hiển nhiên đó, Quý Dĩ Ninh chỉ thấy nực cười.
“Tôi không từ chức, nếu anh sợ tôi và Thẩm Tứ xảy ra chuyện gì thì cứ treo camera lên người tôi là được.”
Nói xong, cô cúp máy.
Nếu Thẩm Yến Chi dám chạy tới Thanh Hồng gây chuyện, không chỉ khiến chính anh ta mất mặt mà có khi còn làm mích lòng Thẩm Tứ, mất nhiều hơn được. Thẩm Yến Chi ngồi trong xe, anh ta siết chặt điện thoại với vẻ phẫn nộ, hai mắt chỉ có lạnh lùng buốt giá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.