Chương 45: Yêu Thương (1)
Sư Hối
09/09/2024
Trọng Giang mỉm cười nhìn anh, cô giơ tay đặt lên trái tim mình, chậm rãi nói: “Bởi vì anh làm tôi rất không vui…… Từ lúc mới vào trường tôi đã thích anh rồi, nhưng lại sợ anh chán ghét tôi, cho nên vẫn luôn không dám lại gần anh. Lúc ở Iceland anh đối với tôi thật tốt, tôi cứ nghĩ là anh có một chút gì đó thích tôi, nhưng bây giờ tôi mới biết —— đó chỉ là giả dối?”
Có lẽ là bị Hạ Giác Hành chọc tức đến điên rồi, cho nên Trọng Giang không thèm giả vờ với anh nữa, giọng nói của cô vừa ngả ngớn vừa quái dị, “Không phải muốn bồi thường cho tôi à? Vậy bắt đầu đi, tôi thích nhìn anh.”
Hạ Giác Hành chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ như thế này của cô, anh chưa bao giờ nghĩ rằng cô sẽ đối xử với anh như vậy.
“Ồ, không thể đối diện với máy ảnh à,” Trọng Giang cong chân bước lên mép giường, để vạt váy trượt đến đùi trên mà không chút kiêng dè: “Vậy thì đối diện với tôi?”
cô gần như hứng thú bừng bừng mà ở nơi đó đưa ra chủ ý táo bạo: “Anh muốn như thế nào? Nếu thật sự không làm được thì có cần tôi giúp không? Muốn tôi giúp một tay hay muốn tôi thổi giúp anh? Cũng có thể trực tiếp đ* tôi, chúng ta còn chưa thử bắn mà không dùng bao cao su.”
Hạ Giác Hành nhắm mắt lại, anh gần như không biết mình đã nói ra những lời này như thế nào: “Tắt máy ảnh?”
Trên mặt Trọng Giang hiện lên một nụ cười ác liệt, cô gằn họng nói từng chữ một: “Không…được.”
Trọng Giang cầm máy ảnh lên, nhắm vào Hạ Giác Hành, thân mật nói: “Bắt đầu quay đây, cứng thành như vậy mà còn không chịu chạm vào một chút sao? Tàn nhẫn với chính mình như vậy à.”
Cô đặt cố định máy ảnh lên kệ bên cạnh giường, sau đó kéo Hạ Giác Hành ngồi lên giường rồi cởi quần áo của anh ra.
Được thoát ra khỏi lớp vải, dương vật cực to dựng đứng trong không khí, quy đầu đã dính đầy tinh dịch rỉ ra từ lỗ nhỏ ở phía trên, Hạ Giác Hành quay mặt sang một bên và khẽ nhắm mắt lại.
Anh có một khuôn mặt quá lạnh lùng giống như không nhiễm bụi trần, Trọng Giang nhìn lại đoạn video mình đã quay, đều sẽ bị khuôn mặt này của anh làm cho miệng lưỡi khô khốc, nhuốm mùi tình dục.
“Tôi muốn nhìn” Trọng Giang ngồi xổm xuống trước mặt Hạ Giác Hành, ngẩng mặt lên hỏi anh: “Hay là anh muốn tôi thổi giúp anh??”
Hạ Giác Hành bình tĩnh lại một chút, từ chối: “Không cần.”
Nói xong, anh dùng sức nắm lấy tay Trọng Giang rồi ấn vào.
Trọng Giang kinh ngạc mà trợn tròn đôi mắt, “Anh……”
Có lẽ là bị Hạ Giác Hành chọc tức đến điên rồi, cho nên Trọng Giang không thèm giả vờ với anh nữa, giọng nói của cô vừa ngả ngớn vừa quái dị, “Không phải muốn bồi thường cho tôi à? Vậy bắt đầu đi, tôi thích nhìn anh.”
Hạ Giác Hành chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ như thế này của cô, anh chưa bao giờ nghĩ rằng cô sẽ đối xử với anh như vậy.
“Ồ, không thể đối diện với máy ảnh à,” Trọng Giang cong chân bước lên mép giường, để vạt váy trượt đến đùi trên mà không chút kiêng dè: “Vậy thì đối diện với tôi?”
cô gần như hứng thú bừng bừng mà ở nơi đó đưa ra chủ ý táo bạo: “Anh muốn như thế nào? Nếu thật sự không làm được thì có cần tôi giúp không? Muốn tôi giúp một tay hay muốn tôi thổi giúp anh? Cũng có thể trực tiếp đ* tôi, chúng ta còn chưa thử bắn mà không dùng bao cao su.”
Hạ Giác Hành nhắm mắt lại, anh gần như không biết mình đã nói ra những lời này như thế nào: “Tắt máy ảnh?”
Trên mặt Trọng Giang hiện lên một nụ cười ác liệt, cô gằn họng nói từng chữ một: “Không…được.”
Trọng Giang cầm máy ảnh lên, nhắm vào Hạ Giác Hành, thân mật nói: “Bắt đầu quay đây, cứng thành như vậy mà còn không chịu chạm vào một chút sao? Tàn nhẫn với chính mình như vậy à.”
Cô đặt cố định máy ảnh lên kệ bên cạnh giường, sau đó kéo Hạ Giác Hành ngồi lên giường rồi cởi quần áo của anh ra.
Được thoát ra khỏi lớp vải, dương vật cực to dựng đứng trong không khí, quy đầu đã dính đầy tinh dịch rỉ ra từ lỗ nhỏ ở phía trên, Hạ Giác Hành quay mặt sang một bên và khẽ nhắm mắt lại.
Anh có một khuôn mặt quá lạnh lùng giống như không nhiễm bụi trần, Trọng Giang nhìn lại đoạn video mình đã quay, đều sẽ bị khuôn mặt này của anh làm cho miệng lưỡi khô khốc, nhuốm mùi tình dục.
“Tôi muốn nhìn” Trọng Giang ngồi xổm xuống trước mặt Hạ Giác Hành, ngẩng mặt lên hỏi anh: “Hay là anh muốn tôi thổi giúp anh??”
Hạ Giác Hành bình tĩnh lại một chút, từ chối: “Không cần.”
Nói xong, anh dùng sức nắm lấy tay Trọng Giang rồi ấn vào.
Trọng Giang kinh ngạc mà trợn tròn đôi mắt, “Anh……”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.