Sau Khi Ngủ Với Đại Lão, Tôi Chạy
Chương 7: Quyết Định Chạy Trốn
Thư Thư Thư
19/08/2023
Ký hợp đồng xong, thí nghiệm cũng đã được thực hiện, cuối cùng thí nghiệm thành công.
Kết quả khi được đóng gói thật tinh xảo đưa đến nhà Phong Cảnh Hàn, thì linh hồn lại bị đánh tráo.
Cam Điềm cảm thấy cốt truyện này rất quen thuộc, giống như là đã từng đọc qua ở đâu đó, nhưng nhất thời không nhớ rõ các tình tiết.
Không biết cốt truyện sau này sẽ thế nào, nhưng có thể chắc chắn rằng người đàn ông sẽ lăn giường với cô chính là Phong Cảnh Hàn, cô được đóng gói cẩn thận đưa đến đây. Giác quan thứ sáu dâng lên sự bất an mãnh liệt, trong lòng có một ít dự cảm không tốt, càng ngày càng rõ ràng.
Cô phán đoán theo ý nghĩ của chính mình, trở thành người tình của Phong Cảnh Hàn, được nuôi dưỡng như một con chim hoàng yến, nói không chừng còn bị giam cầm.
Nghĩ đến việc bị giam cầm, trong đầu bỗng dưng nhảy ra cảnh tượng bản thân bị nhốt trong một căn phòng, tay chân bị dây xích trói lại.
Dây xích cạ qua làn da trắng nõn của cô, vang lên tiếng leng keng leng keng.
Cam Điềm tự dọa bản thân sợ giật mình.
Nguyên chủ Cam Điềm Điềm muốn thông qua thân phận như vậy để thay đổi vận mệnh của chính mình, từ một đứa con gái có xuất thân từ gia đình nghèo khổ trở thành một con chim hoàng yến, nhưng cô ấy không nghĩ đến những việc khác.
Trở thành con chim hoàng yến bị người ta nhốt trong lồng để nuôi dưỡng, cho dù là sơn hào hải vị ở trước mặt cô thì cô cũng sẽ bị tức chết bất đắc kỳ tử.
Cam Điềm cô sẽ không cam lòng trở thành một món đồ chơi hình người nịnh bợ lấy lòng những phú thương nhà giàu đó.
Món đồ chơi hình người không có tư cách làm con người cũng không có tôn nghiêm, tất cả đều có một kết cục thê thảm.
Cho dù có sung sướng, thì cũng chỉ sung sướng trong đám vật chất nhất thời, tinh thần và cơ thể sẽ bị ngược đãi tàn phá, hoàn toàn không thể sống giống như một con người bình thường.
Thế nên cô quyết định chạy trốn.
Nghĩ như thế, cô bỗng cảm thấy hơi thở của người đàn ông nằm trên chính mình đã ổn định hơn và đang chuẩn bị đứng dậy.
Bỗng nhiên, Cam Điềm dùng dao chém ngang cổ người đàn ông không chút do dự.
Rất chuẩn, chém chính xác vào trên động mạch cổ.
Phong Cảnh Hàn vừa ngẩng đầu lên đã bị thiếu nữ mà mình đè dưới thân vồ lên chém một nhát, trước mắt tối sầm, ngất xỉu ngay lập tức.
Sau khi té xỉu, nháy mắt cơ thể đã không còn chút sức lực, rũ đầu xuống, cả người nằm lại trên người Cam Điềm, cô bị đè chặt chẽ, không có chỗ chống đỡ.
Kết quả khi được đóng gói thật tinh xảo đưa đến nhà Phong Cảnh Hàn, thì linh hồn lại bị đánh tráo.
Cam Điềm cảm thấy cốt truyện này rất quen thuộc, giống như là đã từng đọc qua ở đâu đó, nhưng nhất thời không nhớ rõ các tình tiết.
Không biết cốt truyện sau này sẽ thế nào, nhưng có thể chắc chắn rằng người đàn ông sẽ lăn giường với cô chính là Phong Cảnh Hàn, cô được đóng gói cẩn thận đưa đến đây. Giác quan thứ sáu dâng lên sự bất an mãnh liệt, trong lòng có một ít dự cảm không tốt, càng ngày càng rõ ràng.
Cô phán đoán theo ý nghĩ của chính mình, trở thành người tình của Phong Cảnh Hàn, được nuôi dưỡng như một con chim hoàng yến, nói không chừng còn bị giam cầm.
Nghĩ đến việc bị giam cầm, trong đầu bỗng dưng nhảy ra cảnh tượng bản thân bị nhốt trong một căn phòng, tay chân bị dây xích trói lại.
Dây xích cạ qua làn da trắng nõn của cô, vang lên tiếng leng keng leng keng.
Cam Điềm tự dọa bản thân sợ giật mình.
Nguyên chủ Cam Điềm Điềm muốn thông qua thân phận như vậy để thay đổi vận mệnh của chính mình, từ một đứa con gái có xuất thân từ gia đình nghèo khổ trở thành một con chim hoàng yến, nhưng cô ấy không nghĩ đến những việc khác.
Trở thành con chim hoàng yến bị người ta nhốt trong lồng để nuôi dưỡng, cho dù là sơn hào hải vị ở trước mặt cô thì cô cũng sẽ bị tức chết bất đắc kỳ tử.
Cam Điềm cô sẽ không cam lòng trở thành một món đồ chơi hình người nịnh bợ lấy lòng những phú thương nhà giàu đó.
Món đồ chơi hình người không có tư cách làm con người cũng không có tôn nghiêm, tất cả đều có một kết cục thê thảm.
Cho dù có sung sướng, thì cũng chỉ sung sướng trong đám vật chất nhất thời, tinh thần và cơ thể sẽ bị ngược đãi tàn phá, hoàn toàn không thể sống giống như một con người bình thường.
Thế nên cô quyết định chạy trốn.
Nghĩ như thế, cô bỗng cảm thấy hơi thở của người đàn ông nằm trên chính mình đã ổn định hơn và đang chuẩn bị đứng dậy.
Bỗng nhiên, Cam Điềm dùng dao chém ngang cổ người đàn ông không chút do dự.
Rất chuẩn, chém chính xác vào trên động mạch cổ.
Phong Cảnh Hàn vừa ngẩng đầu lên đã bị thiếu nữ mà mình đè dưới thân vồ lên chém một nhát, trước mắt tối sầm, ngất xỉu ngay lập tức.
Sau khi té xỉu, nháy mắt cơ thể đã không còn chút sức lực, rũ đầu xuống, cả người nằm lại trên người Cam Điềm, cô bị đè chặt chẽ, không có chỗ chống đỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.