Sau Khi Ngủ Với Đại Sư Huynh Cao Ngạo Lạnh Lùng
Chương 30:
Đình Vân Ảnh
01/08/2024
"Đại sư huynh, có chuyện gì sao..." Nàng yếu ớt mở miệng hỏi.
Kỳ Thịnh gật đầu, nói: "Lần trước, không phải muội nói muốn ta dạy muội Thập Phương Kiếm Thuật sao?"
A Kiều vui vẻ, vội vàng gật đầu: "Đúng!”
"Đêm qua ta dùng đá lưu ảnh ghi lại phân giải chi tiết động tác cùng với chỉ đạo tâm pháp, muội trở về xem qua chút đi, nếu còn không hiểu, có thể tới sau núi tìm ta." Kỳ Thịnh nói xong, vươn tay ra.
Trong lòng bàn tay nằm một khối ngọc thạch khéo léo, tản ra ánh huỳnh quang màu xanh nhạt.
A Kiều vươn hai tay tiếp nhận, ôm quyền nói: "Cảm ơn sư huynh!”
Dưới niềm vui sướng, trong lòng nàng còn nổi lên cảm giác áy náy -- nàng lại hoài nghi đại sư huynh giữ nàng ở lại là vì lòng mang ý xấu!
Ít nhiều có chút "Lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử".
Thấy A Kiều vui vẻ, khóe môi Kỳ Thịnh cũng bất giác cong lên. Chỉ là nụ cười kia quá nhạt, không dễ phát hiện.
"Vậy nếu không còn chuyện gì khác, đại sư huynh, muội xin cáo lui trước?"
Kỳ Thịnh gật đầu.
Không giống như lúc đến hai chân như bị đổ chì, lúc A Kiều rời đi bước chân vô cùng nhẹ nhàng, cả người vui sướng.
Trước khi ra khỏi cửa, Kỳ Thịnh lại gọi nàng lại.
"Đợi đã."
A Kiều nghi hoặc quay đầu lại.
Kỳ Thịnh nắm tay đặt trên môi, ho một tiếng, nói: "Qua nửa tháng nữa, chính là đại hội Thử Kiếm ba năm một lần... Muội, cố lên."
“Được, nhất định không phụ kỳ vọng của sư huynh!" A Kiều cười nói.
Đại hội Thử Kiếm được mọi người gọi đùa là ranh giới nhân sinh.
Nội ngoại môn đều sẽ tổ chức đại hội Thử Kiếm. Đại hội Thử Kiếm của ngoại môn sẽ chọn lựa ra người xuất sắc tiến vào nội môn, mà người xuất sắc trong đại hội Thử Kiếm của nội môn thì có cơ hội trở thành đệ tử thân truyền của tông chủ hoặc trưởng lão.
Đại hội Thử Kiếm năm nay lại có điểm đặc thù đặc biệt, trùng với đại hội Tiên Môn mười năm tổ chức một lần -- chúng Tiên Môn đều sẽ phái đệ tử tham gia, luận võ luận bàn, giao lưu với nhau.
Nói cách khác, người xuất sắc trong đại hội Thử Kiếm năm nay, không chỉ có cơ hội trở thành đệ tử thân truyền, mà còn được phép ra ngoài du ngoạn!
A Kiều mong đợi rất lâu, cũng chuẩn bị rất lâu cho việc này.
Đêm, kết thúc một ngày mệt nhọc, A Kiều rửa mặt xong liền lấy đá lưu ảnh ra.
Nhẹ nhàng đụng vào, một luồng linh lực từ trong đá lưu ảnh chui ra, bay lên không trung, trải ra thành một bức tranh.
Kỳ Thịnh gật đầu, nói: "Lần trước, không phải muội nói muốn ta dạy muội Thập Phương Kiếm Thuật sao?"
A Kiều vui vẻ, vội vàng gật đầu: "Đúng!”
"Đêm qua ta dùng đá lưu ảnh ghi lại phân giải chi tiết động tác cùng với chỉ đạo tâm pháp, muội trở về xem qua chút đi, nếu còn không hiểu, có thể tới sau núi tìm ta." Kỳ Thịnh nói xong, vươn tay ra.
Trong lòng bàn tay nằm một khối ngọc thạch khéo léo, tản ra ánh huỳnh quang màu xanh nhạt.
A Kiều vươn hai tay tiếp nhận, ôm quyền nói: "Cảm ơn sư huynh!”
Dưới niềm vui sướng, trong lòng nàng còn nổi lên cảm giác áy náy -- nàng lại hoài nghi đại sư huynh giữ nàng ở lại là vì lòng mang ý xấu!
Ít nhiều có chút "Lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử".
Thấy A Kiều vui vẻ, khóe môi Kỳ Thịnh cũng bất giác cong lên. Chỉ là nụ cười kia quá nhạt, không dễ phát hiện.
"Vậy nếu không còn chuyện gì khác, đại sư huynh, muội xin cáo lui trước?"
Kỳ Thịnh gật đầu.
Không giống như lúc đến hai chân như bị đổ chì, lúc A Kiều rời đi bước chân vô cùng nhẹ nhàng, cả người vui sướng.
Trước khi ra khỏi cửa, Kỳ Thịnh lại gọi nàng lại.
"Đợi đã."
A Kiều nghi hoặc quay đầu lại.
Kỳ Thịnh nắm tay đặt trên môi, ho một tiếng, nói: "Qua nửa tháng nữa, chính là đại hội Thử Kiếm ba năm một lần... Muội, cố lên."
“Được, nhất định không phụ kỳ vọng của sư huynh!" A Kiều cười nói.
Đại hội Thử Kiếm được mọi người gọi đùa là ranh giới nhân sinh.
Nội ngoại môn đều sẽ tổ chức đại hội Thử Kiếm. Đại hội Thử Kiếm của ngoại môn sẽ chọn lựa ra người xuất sắc tiến vào nội môn, mà người xuất sắc trong đại hội Thử Kiếm của nội môn thì có cơ hội trở thành đệ tử thân truyền của tông chủ hoặc trưởng lão.
Đại hội Thử Kiếm năm nay lại có điểm đặc thù đặc biệt, trùng với đại hội Tiên Môn mười năm tổ chức một lần -- chúng Tiên Môn đều sẽ phái đệ tử tham gia, luận võ luận bàn, giao lưu với nhau.
Nói cách khác, người xuất sắc trong đại hội Thử Kiếm năm nay, không chỉ có cơ hội trở thành đệ tử thân truyền, mà còn được phép ra ngoài du ngoạn!
A Kiều mong đợi rất lâu, cũng chuẩn bị rất lâu cho việc này.
Đêm, kết thúc một ngày mệt nhọc, A Kiều rửa mặt xong liền lấy đá lưu ảnh ra.
Nhẹ nhàng đụng vào, một luồng linh lực từ trong đá lưu ảnh chui ra, bay lên không trung, trải ra thành một bức tranh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.