Sau Khi Ngủ Với Đại Sư Huynh Cao Ngạo Lạnh Lùng
Chương 35:
Đình Vân Ảnh
01/08/2024
Chẳng lẽ bọn họ muốn ở chỗ này...
Mắt thấy hai người kia càng lúc càng gần, Kỳ Thịnh nhanh chóng đứng dậy, mang theo A Kiều vòng tới sau một bụi trúc.
Nơi này thật sự rất xảo diệu.
Rừng trúc được bố trí theo dạng tròn vây quanh tảng đá lớn, chỉ có men theo con đường nhỏ khi đến mới có thể đi ra ngoài, mà cây trúc trong rừng trúc mọc dày đặc, căn bản không thể đi xuyên qua.
Cho nên A Kiều và Kỳ Thịnh bị kẹt ở giữa rừng trúc.
Hai người kia đi tới bên cạnh tảng đá Kỳ Thịnh ngồi đả tọa lúc trước.
Cả A Kiều và Kỳ Thịnh đều thấy rõ. Nam tử mặc áo bào xanh lam, nữ tử mặc váy áo màu vàng, đây là cách ăn mặc thống nhất của Kiếm Tông.
A Kiều nhịn không được len lén ngẩng đầu liếc mắt nhìn sắc mặt Kỳ Thịnh một cái - - rất tệ, âm trầm đến không thể âm trầm hơn.
Bên ngoài truyền đến tiếng xé quần áo, cùng với ô ngôn uế ngữ --
"Nhiều ngày không làm muội như vậy, thật đúng là muốn ta chết mà..."
"Huynh gấp cái gì a... Á..."
Sau đó là thân thể va chạm bạch bạch bạch.
"Hm a... chậm một chút..."
"Lỗ nhỏ của muội kẹp chặt quá rồi, thả lỏng một chút..."
A Kiều nhắm chặt mắt, bịt tai lại, nhưng những âm thanh đó vẫn chui vào tai nàng.
Nàng hận không thể tìm một cái khe để chui vào.
Rõ ràng là tới nghiên cứu tập luyện kiếm thuật, song không ngờ lại được nghe một màn xuân cung sống.
Phút chốc, nàng cảm giác được có thứ gì đó đang chống vào eo mình.
Nàng nhanh chóng hiểu ra đó là cái gì, đột nhiên quay đầu lại.
Kỳ Thịnh có chút xấu hổ nghiêng đầu, lỗ tai đỏ bừng.
“Xin lỗi." Hắn thấp giọng nói.
Hắn muốn lui về phía sau, thế nhưng lưng hắn đã dựa vào tường trúc, muốn lui cũng không thể lui được.
“Xin lỗi, ta không lùi được." Hắn thành thật nói.
Nhiệt độ của không khí dường như đang dần tăng lên.
A Kiều quay đầu, lúng túng nói: "Không, không sao...”
Nghe mấy lời dâm thanh lãng ngữ này, có chút phản ứng cũng là rất bình thường, nàng không thể trách đại sư huynh.
Dù sao... dưới thân nàng cũng ướt.
Tình hình chiến đấu bên ngoài càng lúc càng kịch liệt, tiếng kêu của nữ tử cao hơn một chút.
"A~ a~ sư huynh lợi hại quá ah~ người ta sắp bị huynh làm~ ưm ah~ làm hỏng rồi~”
"Trước kia thật sự không biết muội lại dâm đãng như vậy… Dâm phụ!”
"Ưm ưm... Người ta là tiểu dâm phụ... Chỉ làm tiểu dâm phụ của sư huynh..."
A Kiều nhịn không được mở mắt ra ngó qua một cái.
Mắt thấy hai người kia càng lúc càng gần, Kỳ Thịnh nhanh chóng đứng dậy, mang theo A Kiều vòng tới sau một bụi trúc.
Nơi này thật sự rất xảo diệu.
Rừng trúc được bố trí theo dạng tròn vây quanh tảng đá lớn, chỉ có men theo con đường nhỏ khi đến mới có thể đi ra ngoài, mà cây trúc trong rừng trúc mọc dày đặc, căn bản không thể đi xuyên qua.
Cho nên A Kiều và Kỳ Thịnh bị kẹt ở giữa rừng trúc.
Hai người kia đi tới bên cạnh tảng đá Kỳ Thịnh ngồi đả tọa lúc trước.
Cả A Kiều và Kỳ Thịnh đều thấy rõ. Nam tử mặc áo bào xanh lam, nữ tử mặc váy áo màu vàng, đây là cách ăn mặc thống nhất của Kiếm Tông.
A Kiều nhịn không được len lén ngẩng đầu liếc mắt nhìn sắc mặt Kỳ Thịnh một cái - - rất tệ, âm trầm đến không thể âm trầm hơn.
Bên ngoài truyền đến tiếng xé quần áo, cùng với ô ngôn uế ngữ --
"Nhiều ngày không làm muội như vậy, thật đúng là muốn ta chết mà..."
"Huynh gấp cái gì a... Á..."
Sau đó là thân thể va chạm bạch bạch bạch.
"Hm a... chậm một chút..."
"Lỗ nhỏ của muội kẹp chặt quá rồi, thả lỏng một chút..."
A Kiều nhắm chặt mắt, bịt tai lại, nhưng những âm thanh đó vẫn chui vào tai nàng.
Nàng hận không thể tìm một cái khe để chui vào.
Rõ ràng là tới nghiên cứu tập luyện kiếm thuật, song không ngờ lại được nghe một màn xuân cung sống.
Phút chốc, nàng cảm giác được có thứ gì đó đang chống vào eo mình.
Nàng nhanh chóng hiểu ra đó là cái gì, đột nhiên quay đầu lại.
Kỳ Thịnh có chút xấu hổ nghiêng đầu, lỗ tai đỏ bừng.
“Xin lỗi." Hắn thấp giọng nói.
Hắn muốn lui về phía sau, thế nhưng lưng hắn đã dựa vào tường trúc, muốn lui cũng không thể lui được.
“Xin lỗi, ta không lùi được." Hắn thành thật nói.
Nhiệt độ của không khí dường như đang dần tăng lên.
A Kiều quay đầu, lúng túng nói: "Không, không sao...”
Nghe mấy lời dâm thanh lãng ngữ này, có chút phản ứng cũng là rất bình thường, nàng không thể trách đại sư huynh.
Dù sao... dưới thân nàng cũng ướt.
Tình hình chiến đấu bên ngoài càng lúc càng kịch liệt, tiếng kêu của nữ tử cao hơn một chút.
"A~ a~ sư huynh lợi hại quá ah~ người ta sắp bị huynh làm~ ưm ah~ làm hỏng rồi~”
"Trước kia thật sự không biết muội lại dâm đãng như vậy… Dâm phụ!”
"Ưm ưm... Người ta là tiểu dâm phụ... Chỉ làm tiểu dâm phụ của sư huynh..."
A Kiều nhịn không được mở mắt ra ngó qua một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.